Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 240 : Không hiểu chuyện sẽ phải dạy! (2)

Ngày đăng: 19:13 19/04/20


Editor: Tâm Thường Lạc



Bà ta trừng mắt mà trách móc Kiều Niệm Chiêu phá hỏng chuyện, trong lòng không ngừng ão não, vừa định mở miệng đưa cái cục diện bế tắc này bỏ qua đi, “Chiêu Đông, Niệm Chiêu không hiểu chuyện, anh đừng quá tức giận với nó, tổn hại đến thân thể của mình......”



“Không hiểu chuyện?” Một giọng nói dịu dàng mà trong trẻo lạnh lùng chặn ngang lời của Kiều Hân Hủy.



Cận Tử Kỳ đã ngẩng đầu, cô nhàn nhạt liếc nhìn Kiều Niệm Chiêu một cái: “Dì Hân, không hiểu chuyện thì sẽ phải dạy, chứ không phải hết lần này đến lần khác nuông chiều dung túng khắp nơi, nói năng hành động như kẻ hề chọc cười người khác như trước đây.”



Cận Tử Kỳ thong thả ung dung mà lên tiếng, Kiều Hân Hủy quay đầu nhìn cô, sắc mặt đột biến.



Nhưng Cận Tử Kỳ ngay cả dư quang khóe mắt cũng không dành cho bà ta một chút, tiếp tục nhìn về phía Cận Chiêu Đông: “Con có thể không so đo việc cô ta điêu ngoa vô lý, không có nghĩa là mọi người khắp thiên hạ nguyện ý chịu đựng một lần lại tiếp một lần bị phỉ báng nói xấu.”



Khi cô nói những lời này đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, bên trong hai tròng mắt lóe ra ánh sáng sắc lạnh bén nhọn, “Nhà họ Cận có thể có hai vị tiểu thư, nhưng không cho phép có một vị nhị thế tổ gây cản trở, gia nghiệp của nhà họ Cận có lớn hơn nữa, cũng không chịu nổi một chữ bại!”



Cận Chiêu Đông nghe một tràng lời ít mà ý nhiều của Cận Tử Kỳ, những câu đánh trúng tâm tư, xoay người liếc nhìn Kiều Niệm Chiêu ở một bên, cũng không nhịn được mà suy nghĩ lại bản thân mình bao năm qua đối với Kiều Niệm Chiêu có phải quá dung túng mà sinh kiêu căng hay không?



Kiều Niệm Chiêu nghe thấy Cận Tử Kỳ nói năng hùng hồn với bộ dáng dạy dỗ mình, cơn tức tuôn tràn trên đất, cô ta vọt tới trước mặt Cận Tử Kỳ, đưa tay chỉ vào cô, cả giận nói: “Tôi cũng biết, cũng biết, không phải chị vẫn luôn chờ đuổi tôi ra khỏi nhà họ Cận sao? Không cần chờ đến khi quay lại thành phố S, bây giờ tôi sẽ làm như chị mong muốn, không bao giờ trở về nhà họ Cận nữa!”



Cận Tử Kỳ nhìn cô ta lạnh lùng, không có trả lời.



Kiều Niệm Chiêu đã xoay người, nhìn sang bên kia Cận Chiêu Đông mặt mũi đen lại, vẻ chân chọc trên mặt càng ngày càng đậm.



“Ba à, đuổi tôi đi, có phải lập tức sẽ thanh trừ được chướng ngại cho người thừa kế này của ba hay không? Ba cho rằng sau khi chị ta thừa kế Cận Thị còn có thể phụng dưỡng cho ba về già thật tốt sao? Ba đã quên những chuyện bản thân mình đã làm đối với mẹ chị ta rồi sao?”




Hết lần này tới lần khác có người vẫn chưa ý thức được lời nói không dùng đến não của mình đang từng chút một phá huỷ đường lui của mình.



“Nếu như Cận Tử Kỳ có xem tôi như em gái mà đối đãi, tối hôm qua, tại sao khi chị ta cùng mọi người chào hỏi mà không giới thiệu tôi với mẹ? Tại sao không thừa nhận tôi cũng là con gái của ba, là em gái của chị ta? Chị ta cố ý giữ một khoảng cách cùng tôi với mẹ, không phải là vì để cho mọi người cô lập chúng tôi sao, ba, ba sẽ không thật sự cho rằng chị ta là người chị tốt chứ?”



“Chẳng lẽ không đúng sao?”



Trong lòng Cận Tử Kỳ có một dòng nước ấm lướt qua, sau lưng, giọng nói Tống Kỳ Diễn chậm rãi vang lên, cô muốn quay đầu lại cầm tay của hắn, nhưng cũng biết địa điểm không thích hợp, chỉ có thể chờ hắn từng bước một nhích lại gần mình.



“Tối hôm qua cô bỏ lại cái cục diện rối rắm như vậy, lại cùng mẹ cô trở về phòng ngáy o o, nếu như không phải có người ở phía sau khắc phục hậu quả cho các người, cô thật sự cho rằng giấc ngủ này có thể ngủ thẳng cho tới trời sáng rực?”



Tống Kỳ Diễn đứng ở bên cạnh Cận Tử Kỳ, ôm lấy vai của cô, giống như là một kiểu an ủi dỗ dành không tiếng động.



Cận Tử Kỳ cũng hơi có vẻ kinh ngạc nhìn về phía Tống Kỳ Diễn, những lời này của hắn ý là......



Chẳng qua là không đợi mọi người ở trong phòng quẹo qua ngõ rẽ, chuông cửa phòng vang lên, Kiều Hân Hủy đi tới giữ cửa, tiến vào lại là Trâu Hướng, hai mắt anh hiện đầy tơ máu, chung quanh cằm còn có râu, quần áo trên người cũng có nếp nhăn, dường như cả một buổi tối nhịn không có nghỉ ngơi, khi mở miệng giọng nói cũng hơi có vẻ trầm khàn.



“BOSS, tình huống của Bạch tiểu thư không tốt lắm, tốt nhất Cận đổng tự mình đi đến bệnh viện một chuyến.”



Trâu Hướng xuất hiện, không khác nào mũ cao rơi vào đỉnh đầu của Cận Tử Kỳ.



Người ở bên ngoài xem ra, tình huống bây giờ là: làm em gái Kiều Niệm Chiêu sau khi gây họa phủi mông chạy lấy người, người làm chị Cận Tử Kỳ này bụng mang dạ chửa lại còn phí tâm phí sức xử lý những chuyện phiền toái kia!