Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
Chương 34 : Anh ta không sai, bất quá không thể yêu em
Ngày đăng: 19:09 19/04/20
Editor: tamthuonglac
Dạ tiệc từ thiện nói thẳng ra bất quá là một tấm phiếu chính thương là nơi tổ chức tiệc xã giao cho những nhân vật nổi tiếng.
Đến lúc đó, còn có thể có không ít nữ minh tinh giới văn nghệ sĩ cùng tham dự với một vị phú hào.
Đàn ông là vì thể diện, phụ nữ dĩ nhiên là vì giá trị con người và danh tiếng.
Cận Tử Kỳ không nghe theo lời dặn dò của Cận Chiêu Đông thay lễ phục dạ hội làm theo yêu cầu của nhà thiết kế nổi tiếng từ Pháp, sau đó xinh đẹp toả sáng đứng ở trước mặt mọi người.
Cô biết rõ dụng ý của Cận Chiêu Đông, ông hi vọng tối nay cô có thể xem xét đến một anh chàng công tử đúng gia đình danh tiếng.
"Như thế nào đến cũng không gọi điện nói một tiếng cho anh biết?"
Cận Tử Kỳ theo tiếng quay đầu lại, nhìn thấy Doãn Lịch đi về hướng của mình, mới nhớ tới Doãn gia cũng là một trong những chủ sự tổ chức dạ tiệc.
Doãn Lịch mặc một bộ âu phục Italy màu đen được cắt may thủ công, hoàn toàn vừa vặn với thân hình cao to hoàn mỹ của anh, cổ áo sơ mi trắng nới rộng được thắt một chiếc khăn lụa vàng nhạt, định hình của mái tóc đen cào loạn tuỳ ý, phối hợp với độ cong nơi khóe miệng như cười như không của anh đã thu hút không ít ánh mắt qua đường.
Doãn Lịch hướng Cận Tử Kỳ nháy mắt một cách ngả ngớn: "Tối nay xem ra chúng ta cũng phải kề vai chiến đấu!"
Cũng như kỳ vọng của Cận Chiêu Đông, những trưởng bối Doãn gia cũng hi vọng Doãn Lịch có thể ở trong yến hội tìm được một vị hôn thê.
Cận Tử Kỳ chỉ thoáng cười nhạt, ăn ý mà khoác lên khuỷu tay của anh tuỳ ý để anh dẫn dắt cùng đi vào.
Nhưng hai người mới vừa bước vào sảnh tiệc, Doãn Lịch đã bị đám bạn thanh niên lôi đi chơi.
Mượn danh nghĩa ôn chuyện cũ nói chuyện phiếm để giao tiếp, nhân cơ hội Doãn Lịch được giới thiệu với vài vị thiên kim tướng mạo đều thuộc thượng thừa, đối diện ánh mắt ám hiệu cầu cứu của Doãn Lịch, Cận Tử Kỳ chỉ khẽ mỉm cười, khéo hiểu lòng người mà lui qua một bên.
Tiếng nhạc du dương tạo cho không khí buổi tiệc hài hoà thanh nhã, các khách mời dừng chân nói chuyện với nhau, qua lại không ngớt ở trước bàn ăn, hoa tươi, thức ăn ngon, nhân vật quý tộc nổi tiếng, tất cả hiện ra càng làm tăng thêm sức mạnh cho nhau.
Cận Tử Kỳ đứng trong một góc khuất không thấy được, bưng một ly rượu cocktail, ngẫu nhiên tầm mắt người đối diện nhìn sang thì đáp lại một nụ cười.
Mặc dù cô mất trí nhớ, nhưng đi qua ứng phó với trường hợp này lại rất thành thạo.
Cận Tử Kỳ đứng ở nơi đó nhìn hai người dưới ánh đèn sáng rực ôm nhau ngọt ngào, hé môi cười cười, nhưng khi xoay người không cẩn thận đúng lúc va vào người bồi bàn vừa đi qua.
Ly tách trong khay ngổn ngang, thức uống nghiêng vẩy vào cổ tay Cận Tử Kỳ, trong lúc nhất thời tay chân luống cuống.
"Niệm Chiêu là người tôi muốn quý trọng nhất....."
Kèm theo tiếng nói trầm thấp dễ nghe của Tô Hành Phong là tiếng thủy tinh rơi xuống đất vang lên trong trẻo, không khí sảnh tiệc vừa nói vừa cười khoan khoái đột ngột bị cắt đứt, trong phút chốc sau khi yên lặng thì rối rít theo tiếng nhìn lại.
Khay rượu rơi trên mặt đất, cánh tay Cận Tử Kỳ bị rượu làm ướt đẫm, may mà quần áo chưa bị dính bẩn, khi mọi người ở trước mặt nhìn sang, cô đang được Doãn Lịch ôm vào trong ngực.
"Có sao không?" Doãn Lịch móc ra khăn tay mang bên mình giúp cô lau vết rượu.
Tiêu điểm của truyền thông ký giả trong nháy mắt dời đi một bộ phận, có một số camera đang len lén chụp ảnh.
Tô Hành Phong nhìn qua Cận Tử Kỳ hơi có vẻ chật vật, đôi mắt ôn hòa thâm trầm ngẩn ra, lời nói bị cắt đứt nghẹn lại trong yết hầu, rốt cuộc phát không ra tiếng.
Kiều Niệm Chiêu nét mặt vốn tươi cười hạnh phúc nhưng khi Tô Hành Phong nuốt xuống lời vừa định nói thì cứng đờ, đặc biệt là từ tầm mắt Tô Hành Phong chứng kiến Cận Tử Kỳ cách đó không xa đánh đổ ly rượu, tay vòng quanh Tô Hành Phong chặt chẽ.
"A Phong, chân em hơi mệt, chúng ta đi qua bên kia đi."
Thân mật ủy khuất nũng nịu, thành công một lần nữa kéo sự chú ý của Tô Hành Phong về đến trên người mình.
Tô Hành Phong dời đi ánh nhìn chăm chú đến bóng dáng thon gầy kia, khảy tóc mai của Kiều Niệm Chiêu đến sau tai: "Được."
Giữa ánh mắt hâm mộ của mọi người, Kiều Niệm Chiêu kéo Tô Hành Phong vào bàn, nhưng trong phút chốc dư quang nơi khóe mắt lại liếc một chút về phía Cận Tử Kỳ, đáy mắt thoáng mơ hồ hiện lên không cam lòng.
Cửa phòng yến hội một lần nữa khôi phục thông suốt, phóng viên vốn đang bát quái về mối quan hệ giữa Cận Tử Kỳ và Doãn Lịch cũng bị xua tan.
"Em đi toilet rửa sạch một chút."
Cận Tử Kỳ tách khỏi sự dìu đỡ của Doãn Lịch, khiêm tốn đi đến toilet để sửa sang lại, nhưng vừa đi ra phòng tiệc lại bị người phụ nữ trung niên xinh đẹp xông tới gọi lại: "Tử Kỳ, đã lâu không gặp!"