Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 341 : Đại boss phía sau màn (6)

Ngày đăng: 19:15 19/04/20


Editor: Tâm Thường Lạc



Cận Tử Kỳ chưa bao giờ nghĩ tới dáng người như Joann khi bắt được Jane lại cho cô ta mấy bạt tai mạnh như vậy, từ bé đã được dạy dỗ những điều kiện lâu dần quen tai quen mắt, để cho cô khi đối nhân xử thế đều sẽ hết sức tuân thủ nghiêm ngặt các lễ nghi, cùng lắm cũng chỉ là quạt Jane một cái tát. Huống hồ cô cảm thấy ra tay tranh đấu không hề thú vị, đối với tình thế phát triển không có tác dụng gì tích cực.



Nhưng lúc này nhìn thấy Jane xưa nay luôn cao quý ưu nhã thật sự bị đánh đến mặt mũi bầm dập, trong lòng Cận Tử Kỳ cũng có chút hả giận.



Đột nhiên cô hiểu tại sao đàn ông một câu không hợp lập tức lật bàn đánh nhau.



Cận Tử Kỳ nhìn Jane chật vật vịn vào chiếc xe mới đứng vững, phát hiện thật ra người nên tức giận ra tay đánh người vốn phải là cô, kết quả lại khiến Joann giúp cô làm xong mọi việc.



Bên này, phu nhân Windsor bắt đầu khéo léo mà răn dạy Joann: "Ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, không nên động một chút liền tìm người đánh nhau, con là con gái, nếu như gặp phải người lợi hại hơn so với con, đến cuối cùng con đi tìm ai khóc chứ?"



"Không phải cô ta so với con yếu hơn sao?" Joann đánh người xong toàn thân thoải mái, còn xem thường mà chỉ chỉ Jane.



Jane sờ soạng mặt mình, quả nhiên lòng bàn tay trắng nõn có vết máu, cô ta oán hận mà nhìn về phía phu nhân Windsor: "Chuyện này tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế đâu, chính các người tự giải quyết cho tốt đi!"



Joann thấy cô ta còn kiêu ngạo như vậy, lại muốn tiến lên, nhưng bị vệ sĩ nhanh tay lẹ mắt cản lại.



Ngoài miệng Joann cũng không chịu thua: "Tự giải quyết cho tốt? Tôi khinh, cô đang hù dọa đứa bé ba tuổi sao? Cô họ Rocher, mẹ của tôi họ Patel, ồ, quên nói với cô, cha tôi họ Le Kerland, cô dám khiêu khích Le Kerland thử xem!"



Quả nhiên, lúc Jane nghe được ba chữ Le Kerland thì sắc mặt đột biến, xanh trắng lẫn lộn.



Chẳng qua hắc bang ở Anh quốc đang được khống chế bởi hai đại gia tộc, một trong số đó chính là gia tộc Le Kerland, chỉ là Jane không ngờ, Joann lại là con gái của họ, ngược lại gia tộc Patel giữ làm việc bí mật quả thật chu đáo!



"Chị dâu, chẳng lẽ chị không có lời gì muốn nói với cô ta sao?" Joann đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cận Tử Kỳ.



Cận Tử Kỳ nhìn khuôn mặt Jane vô cùng thê thảm, thật sự không có lời gì nói được nói với cô ta, cũng chỉ cãi nhau với đối thủ ngang tài ngang sức mới hăng hái, về phần Jane, quá mức thâm trầm âm hiểm, không đáng cho cô phải tức giận.



Joann nào đâu chịu bỏ qua cơ hội tốt thế này mà giẫm lên Jane nên lôi kéo Cận Tử Kỳ nhỏ giọng nói: "Tùy tiện nói một chút cũng được."



Cận Tử Kỳ liếc nhìn Jane, vừa vặn Jane cũng đang trừng mắt nhìn thẳng vào mình, không khỏi nhíu mi tâm: "Nhìn cái gì chứ? Cũng không soi gương đi, trước hết xem bản thân cũng đã bị đánh trở thành cái dạng gì rồi."



Gân xanh bên thái dương Jane rạo rực, cũng nhịn không được nữa, cười lạnh: "Có phải các người thật là quá đáng không, cô chết chồng thành quả phụ, trong lòng vặn vẹo cũng đừng phát tiết ở trên người của tôi, ỷ đông hiếp ít giỏi lắm sao, xã hội này vẫn là phải nói lý lẽ."



"Bốp...."
Sự việc Cận Tử Kỳ trở thành chủ tịch tân nhiệm của Tống thị gần như không nghi ngờ chút nào.



Tống Chi Nhậm sau khi chết đã để lại cho Tống Kỳ Diễn 35% cổ phần, cộng thêm sau đó Tống Kỳ Diễn từng mua vào rất nhiều cổ phiếu của Tống thị mà người chơi cổ phiếu đã bán tháo ra, phiếu công trái, khiến cho cổ phần Cận Tử Kỳ nắm trong tay đã đạt tới 40%.



Cộng thêm phu nhân Windsor làm chỗ dựa cho Cận Tử Kỳ, bốn Đại Cổ Đông đều một lần nữa phải cân nhắc, một số cổ đông nhỏ lại càng gió chiều nào theo chiều đó, cho nên không hề có chút trở ngại nào, Cận Tử Kỳ liền trúng tuyển vị trí chủ tịch tân nhiệm của Tống thị.



Ở trong ban giám đốc, Cận Tử Kỳ bổ nhiệm Trâu Hướng làm trợ lý đặc biệt cho mình, Hàn Mẫn Tranh làm tổng giám đốc, mà Tô Ngưng Tuyết cũng vì muốn giảm bớt gánh nặng cho cô nên chủ động tiến vào Tống thị hỗ trợ.



Hôm sau, không ít báo chí tập san kinh tế tài chính đều đã đăng tin Cận Tử Kỳ thuận lợi được vào vị trí chủ tịch Tống thị, bài báo không hề kiêng dè mà tán dương Cận Tử Kỳ nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, tinh thần bậc cân quắc không thua đấng mày râu, lại gần như không có tin tức mặt trái.



Liên tiếp vài ngày, Cận Tử Kỳ đã nhận được không ít lời mời của Đài Truyền Hình phỏng vấn, còn có tạp chí kinh tế tài chính, thị trường hẹn trước, đều hy vọng có thể phỏng vấn để cô làm gương mặt trang bìa cho kỳ tập san mới, Cận Tử Kỳ ngồi ở trong phòng làm việc nhìn những bảng thông báo kia, lại nhíu mày.



Không phải vậy chứ.....



Tuy rằng cô thay chồng quản lý công ty thì sẽ bị người ta nói say sưa một thời gian, nhưng cũng không nghĩ sẽ chấn động như vậy.



Dường như những bài báo này cố ý thổi phồng tâng bốc cô lên cao, vắt hết óc dùng những từ ngữ trau chuốt hoa lệ mà tán thưởng cô, ai không hiểu rõ tình hình sợ là sẽ cho rằng do cô thuê một đám tay súng ở sau lưng hát vang tán tụng cho mình.



Quá mức thuận lợi ngược lại làm Cận Tử Kỳ mơ hồ bất an, phần lo lắng này rất nhanh đã được nghiệm chứng.



Đêm khuya yên tĩnh, một cuộc điện thoại làm Cận Tử Kỳ choàng tỉnh.



Mấy ngày nay, Cận Tử Kỳ đã bắt đầu thử thói quen bên cạnh không có người, cô nhận điện thoại, sau khi nghe được giọng nói quen thuộc, vốn mơ mơ màng màng ý thức bắt đầu thanh tỉnh, thậm chí là có chút bị giật mình, bởi vì là một cái tin xấu.



Điện thoại là Tần Viễn gọi tới, giọng điệu của anh có chút bất đắc dĩ: "Anh không áp chế được những tin tức mới phát ra đó."



Cận Tử Kỳ ngồi dậy, trong phòng ngủ hơi lạnh làm cho cô quấn chặt lấy chiếc chăn lông, "Tôi muốn biết tại sao."



"Dường như có một bàn tay đen ở sau lưng thao túng, anh lại không có năng lực để dằn xuống tất cả các bài báo, chỉ có thể chọn tổn hại nhỏ nhất, nhưng đủ để chứng minh, có người ở trong bóng tối muốn đối phó em."



Bỗng nhiên Cận Tử Kỳ hiểu ra công dụng của những bản tin ca ngợi cô trước đó, bọn họ là muốn nâng cô lên rồi giết cô!



Về phần người đứng phía sau màn này, Cận Tử Kỳ có thể nghĩ đến trước mắt chỉ có một người có năng lực như thế -- Jane.