Hôn Nhân Không Lựa Chọn

Chương 181 : Tin anh một lần

Ngày đăng: 23:01 21/04/20


Hạ Lam ở lại chỗ Lục Danh Dương một tối, nhưng vì không quen nên đã dậy từ sáng sớm.



Nghỉ một đêm, vết thương ở chân tuy vẫn chưa hoàn toàn hết đau, nhưng cũng tốt hơn tối qua khá nhiều, cô ta đoán chắc là cũng có thể lái xe rời đi, vậy là bèn ngắm nghía lại dung nhan một lát rồi ra ngoài.



Chỉ là, cô ta vừa mới bước ra khỏi cửa, không ngờ lại gặp Triệu Oanh đẩy cửa đi vào.



“Sao cô lại ở đây?” Triệu Oanh nheo chặt mày lại hỏi vẻ rất không vui.



Một người phụ nữ vừa mới sáng ra đã xuất hiện trong nhà người đàn ông, cô ta không muốn nghĩ nhiều cũng không được.



“Cô đừng có nghĩ linh tinh, tôi chỉ là tối qua bị trẹo chân, nên đã ở lại đây một tối, người đàn ông của cô ở trên tầng, cô có thể lên đó tìm anh ta.” Hạ Lam giải thích với chút khinh bỉ, cô sẽ thích Lục Danh Dương sao?



Triệu Oanh nghe ra ngữ khí của cô ta, cũng tin rằng giữa cô ta và Lục Danh Dương chắc chắn không có chuyện gì.



Thế nhưng, ngữ khí của Hạ Lam thực sự làm cô ta không vui.



Lục Danh Dương là người đàn ông mà cô ta thích, cô ta luôn cảm thấy anh ta rất có năng lực, là người đàn ông mà cô ta ngưỡng mộ, thế nhưng đối với Hạ Lam thì dường như chỉ là đồ rác rưởi mà thôi.



“Hạ tiểu thư đúng là không có gia giáo thì cả, thùy tiện đi ngủ lại trong nhà một người đàn ông như thế!” Triệu Oanh không kìm được mà nói chế giễu một câu, trong ánh mắt đầy sự khinh bỉ.



Hạ Lam sầm mặt xuống, nhưng không hề thể hiện sự phẫn nộ ra bên ngoài mà cười rồi nói: “Đúng rồi, có một việc không biết cô có biêt hay không, người đàn ông của cô yêu chim yêu lấy cả lồng, ngay cả Diệp Dĩ Muội mà cũng không chịu động vào.”



Triệu Oanh hơi nheo mắt lại, sau đó lại cười lạnh lùng: “Cô chắc chắn anh ấy yêu chim yêu lấy cả lồng? Hạ Lam, việc gây chia rẽ thế này cô làm không hề cao minh chút nào.”



“Vậy sao? Lời nói của tôi không ảnh hưởng tới cô chút nào?” Hạ Lam không tin nói một câu mỉa mai, đi qua Triệu Oanh hướng thẳng ra phía cửa.



Rầm một tiếng, khi cánh cửa được đóng lại, sắc mặt Triệu Oanh dần trở nên khó coi, thần sắc cô ta cũng theo đó mà kém tươi.



Lục Danh Dương, anh yêu Cao Thiên Du thế cơ à? muốn mượn Diệp Dĩ Muội để khiến Cao Thiên Du tha thứ cho anh?



Được! vậy thì em sẽ không để cho anh đạt được ước nguyện.



Hạ Lam đi ra khỏi nhà của Lục Danh Dương, môi cô ta không thể không nhếch lên cười nụ cười lạnh lùng.



Cô ta không tin, Triệu Oanh lại không hề tin lời cô ta nói một chút nào, hơn nữa, những lời cô ta nói cũng không phải lừa Triệu Oanh, chẳng qua là có thế nào nói thế ấy mà thôi.



Cô ta đang nghĩ vui vẻ thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.



Vừa nhìn vào màn hình điện thoại, lại là số điện thoại phòng làm việc của Hứa An Ca, đây đúng là kì lạ, Hứa An Ca vậy mà lại chủ động tìm cô ta, chẳng phải anh luôn muốn cách xa cô ta một chút à?



Cô ta có chút oán hận nhấc điện thoại lên, cố ý nói vẻ xa lạ: “Xin chào!”



“Hạ Lam, lần trước hiểu lầm em, anh rất xin lỗi.” Hứa An Ca có vẻ khó khăn để lên tiếng.



“Lần trước?” Hạ Lam cố tình giả vờ không hiểu.



“Thôi bỏ đi, em không nhớ cũng tốt.” Hứa An Ca cảm thấy bản thân mình biết lỗi là được rồi, không cần thiết phải giải thích đi giải thích lại.



“....” Hạ Lam có chút phẫn nộ, con người này xin lỗi mà không có chút thành ý nào!



“Con có việc gì không?” Hạ Lam nói vào điện thoại với ngữ khí không vui vẻ lắm.



“Anh muốn tìm em đảm nhiệm vị trí người mẫu chính trong lễ công bố phục trang mới của anh.” Hứa An Ca nói ra mục đích của cuộc điện thoại anh gọi tới.



Nói cho cùng, Hạ Lam năm xưa bất luận đã làm gì thì cô ta cũng là một người bị hại, bị Châu Lan Na hại cho sự nghiệp làm người mẫu cũng bị hủy hoại.



Nếu có thể, Hứa An Ca cũng bằng lòng giúp cô ta, tìm lại giấc mơ, hoặc là như vậy thì sự hận thù trong lòng cô ta sẽ giảm đi phần nào.



“Tại sao lại à em? điều kiện là gì?” Hạ Lam không những không hề cảm động với lời đề nghị này mà ngược lại còn cảm thấy rất nực cười.



Sau khi xảy ra quá nhiều việc như vậy rồi, cô ta đã không còn tin còn có người chịu giúp cô ta nữa.



Người mà bọn họ thích giúp đỡ chẳng phải đều là Diệp Dĩ Muội sao?



“Không có điều kiện gì, anh chỉ là cảm thấy sân khấu đó phù hợp với em.” Hứa An Ca nói rất thản nhiên.



“Anh muốn em sau khi trở về sân khấu đó thì sẽ nhường Tần Hàm Dịch?” Hạ Lam nói với giọng mỉa mai, cô ta tự nghĩ rằng mình đã nhìn thấu Hứa An Ca.




Thế nhưng ai mà biết được, người đàn ông đó chưa biến mất chưa được mấy hôm mà đã lại kết hôn với Hạ Lam.



“Tớ không biết, anh ấy đột nhiên biến mất....” Vệ Ngấn khi đối mặt với Cao Thiên Du cô mới dám thể hiện ra sự đau lòng của mình.



“Đột nhiên biến mất?” Cao Thiên Du nghe liền cảm thấy kì lạ, sao lại có thể đột nhiên không thấy đâu chứ?



“Ừm.” Vệ Ngấn nghẹn ngào đáp lại.



“Cậu vẫn đang ở viện an dưỡng à?”



“Ừm, ở đây trong lành, tốt cho sự hồi phục của Tiểu Lạc Lạc.”



“Đừng ở đó nữa, lúc trước có Tần Hàm Dịch ở đó còn tốt, bây giờ anh ấy đột nhiên biến mất, cậu ở một nơi xa như thế, tớ cùng không yên tâm, tớ đi đón cậu, đến ở chỗ tớ đấy!”



“Thiên Du, không cần đâu, ở đây an ninh tốt hơn trước nhiều rồi.” Vệ Ngấn lập tức từ chối, cô biết tình cảm của Cao Thiên Du và Cảnh Hạo, vừa mới có tiến triển mới, lúc này cô vào ở thì chẳng khác nào là kì đà cản mũi.



Hơn nữa, Tiểu Lạc Lạc vốn đã sợ người lạ.



“Trước đây chẳng phải cũng rất tốt mà vẫn xảy ra chuyện đấy thôi.” Cao Thiên Du bây giờ cứ nói chuyện là muốn gầm lên, cô thực sự tức giận trước những hành động của Tần Hàm Dịch.



“Thiên Du, Tiểu Lạc Lạc sợ người lạ, môi trường bây giờ là phù hợp với nó nhất, tớ không muốn chuyển đi.” Vệ Ngấn kiên quyế



“Được, nếu cậu đã nói như vậy thì tớ cũng không khuyên cậu nữa.” Cao Thiên Du nghe thấy cô nói như vậy cũng chỉ có thể không khuyên nữa mà nói: “Dĩ Muội, nếu có việc gì cậu nhất định phải thông báo với tớ ngay lập tức, bất luận thế nào thì người bạn là tớ đây sẽ mãi mãi đứng về phía cậu.”



“Thiên Du....” cô không nói lời cảm ơn khách sáo là bởi vì giữa cô và Cao Thiên Du không cần tới những lời như vậy.



“Việc của Tần Hàm Dịch tớ sẽ để Cảnh Hạo giúp cậu nghe ngón xem thế nào, cậu đừng lo lắng quá!” lúc này Cao Thiên Du nhắc tới Cảnh Hạo có vẻ như đã thêm phần tin tưởng, không còn giống như trước đây nữa.



“Ừm.” Vệ Ngấn cảm thấy con tim thật ấm áp, ít nhất khi cô đau khổ nhất vẫn còn nhiều người ở bên cạnh cô thế này, giúp đỡ cô.



Sau khi tắt máy điện thoại kết thúc cuộc nói chuyện với Cao Thiên Du, Vệ Ngấn suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng gọi điện cho Lam Dư Khê.



Hai ngày trước, về việc của Tần Hàm Dịch còn chưa bị lộ ra ngoài, cô đương nhiên không muốn thông báo cho bạn mình biết, để bọn họ phải lo lắng, nhưng bây giờ nếu mọi người đã đều biết rồi, cô cũng muốn hỏi Lam Dư Khê xem thế nào.



Gọi vào số của Lam Dư Khê, đầu dây bên kia vừa mới bắt máy, câu đầu tiên cô nghe thấy đó là: “Dĩ Muội, em muốn hỏi việc của Hàm Dịch có đúng không?”



“Anh ấy thực sự ta nước ngoài và kết hôn cùng với Hạ Lam rồi sao?” Vệ Ngấn hỏi thẳng.



“Anh cũng vừa mới biết tin, có điều, anh không tin đây là sự thật, Hàm Dịch không phải là người sẽ quyết định nhanh chóng mà lại với Hạ Lam như vậy, trong chuyện này nhất định có nội tình gì đây.” Lam Dư Khê khi nghe thấy tin tức này cũng vô cùng ngạc nhiên, anh không thông báo cho Diệp Dĩ Muội ngay tức khắn là vì anh không tin, anh muốn đợi điều tra rõ ràng chân tướng rồi tính tiếp.



Chỉ là không ngờ rằng, anh vừa nhận được tin tức không lâu thì cô đã gọi điện tới.



“Cũng có thể!” Vệ Ngấn đột nhiên hạ thấp giọng xuống đáp lại anh.



Người khác không biết nội tình bên trong, thế nhưng cô biết, vì thế cô không có cách nào để giống với Lam Dư Khê bây giờ, kiên định không tin sự thực này.



Cô muốn không tin thế nhưng cuối cùng thì trong lòng vẫn rất thấp thỏm.



“Dĩ Muội, có phải em đã biết gì rồi không/” Lam Dư Khê cảm thấy ngữ khí của cô có phần không bình thường.



“không có, em cũng giống như anhm không tin anh ấy biến mất như vậy.” Vệ Ngấn lập tức phủ nhận, tìm một cái cớ.



“Em đừng vội lo lắng, bất luận là cậu ấy rời đi làm gì thì cũng không thể không xuất hiện mãi được.” Lam Dư Khê cảm thấy, bất luận giữa Tần Hàm Dịch và Diệp Dĩ Muội xảy ra vấn đề gì, nhưng anh với Tần Hàm Dịch đã làm bạn với nhau bao nhiêu năm, Tần Hàm Dịch không có lý do gì để không thông báo với anh một tiếng.



Sau đó Lam Dư Khê an ủi Vệ Ngấn vài lời nữa rồi mới cúp điện thoại.



Vệ Ngấn ngồi thất thần trên ghế sô pha, đột nhiên cảm thấy có điều gì đó bất bình thường.



Tại sao Lam Dư Khê cũng mới nhận được tin? Tần Hàm Dịch và anh chẳng phải là bạn tốt nhiều năm rồi sao? Tại sao việc kết hôn là việc đại sự như thế mà cũng không nói với Lam Dư Khê một tiếng?



Cho dù, anh biết chân tướng rồi, anh hận cô, nhưng không có lý do gì mà hận cả bạn tốt của mình!



Cô nhìn Tiểu Lạc Lạc đang ngồi trên tấm thảm chơi đồ chơi, cô khẽ thì thầm: “Lạc Lạc, chúng ta tin ba con một lần được không?”



Bất luận Tần Hàm Dịch có phải đã biết chân tướng hay không cô cũng đã bước ra thời kì khó khăn đó, cô biết, bất luận sự thực là thế nào, chẳng phải là cô đều nên tin anh một lần sao?