Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 197 : Thiếu
Ngày đăng: 10:53 02/08/20
Editor: Xám
Thật ra Diêu Hữu Thiên ở ngay lối vào khu suối nước nóng, Cố Thừa Diệu chỉ cần xông vào là đã có thể nhìn thấy cô.
Cô chắc chắn Cố Thừa Diệu sẽ không đi vào, lúc anh thật sự không vào, cô lại có chút mất mát.
Nhìn đi, phụ nữ thật là mâu thuẫn.
Tình yêu khiến cô trở nên khác với chính mình, suy tính thiệt hơn.
Rõ ràng chỉ cần hỏi anh một câu, một câu đơn giản, anh yêu em không?
Nhưng lại không nói thành lời.
,
Nếu như đáp án của anh là phủ định thì sao?
Diêu Hữu Thiên không muốn suy nghĩ, trước hết cứ làm đà điểu trốn tránh như vậy đã.
Trước khi chưa biết rõ được tình cảm của Cố Thừa Diệu, cô thật sự không muốn đơn độc chung đụng với anh.
Đợi buổi tiệc ngày mai kết thúc, cô sẽ thẳng thắn nói chuyện với Cố Thừa Diệu một lần.
,
Nếu như đến lúc đó Cố Diệu thật sự cảm thấy đau khổ, cảm thấy không thể tiếp nhận cô.
Vậy thì, cô sẽ buông tay để anh tự do.
Bốn cô gái mỗi người mỗi vẻ, lại mang phong cách khác nhau. Đứng cạnh nhau, tạo thành phong cảnh tươi sáng.
Có điều rõ ràng lúc này mấy cô gái không có tâm trạng để ý đến ánh mắt quan sát của người khác, các cô đều nhìn về phía cửa vào, chờ Diêu Hữu Thiên xuất hiện.
,
Khi người trong phòng tiệc nhìn thấy Diêu Hữu Thiên bước vào, trong mắt thay nhau hiện lên ánh sáng kinh ngạc.
Không chỉ đàn ông, phụ nữ cũng nhìn đến ngây người.
Vải chiffon màu tím được vắt thành một chữ X, giao nhau ở trước ngực rồi kéo dài ra sau gáy. Tôn lên phần no đủ tròn trịa của cô.
Phía dưới ngực, lụa mỏng tầng tầng lớp lớp, mềm mại mà trơn bóng. Lay động dưới thân, khi nhẹ nhàng quay người, làn váy bay nhẹ theo gió, phóng khoáng mà xuất trần. Tựa như một đóa hoa mạn đà la màu tím nở rộ trong đêm tối.
Tương ứng với trang phục, là mái tóc được cố định trên đỉnh đầu, tạo hình thành đóa hoa, những sợi tóc được cố định bằng gôm tạo kiểu đó, trông giống như những cánh hoa.
,
Trên cổ đeo vòng cổ kim cương hôm qua Cố Tĩnh Đình mang đến. Khuyên tai kim cương màu hồng nhạt trên vành tai nhẹ nhàng đung đưa theo theo bước chân cô, khiến người ta cảm thấy phong tình vô hạn.
Cố Thừa Diệu đứng ở chính giữa phòng tiệc nói chuyện phiếm với hai anh em Cố Thừa Kỳ, khi khóe mắt nhìn thấy bóng người xinh đẹp thong thả tiến vào đó, ánh mắt hoàn toàn không dời đi nổi.
Ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cô, không để ý tới hai anh em của mình, cứ đi thẳng về phía Diêu Hữu Thiên.
Ánh mắt của anh tha thiết, chăm chú, chỉ nhìn một mình Diêu Hữu Thiên. Không nhìn đến bất kỳ ai khác.
“Đây là niềm vui em chuẩn bị cho anh sao?” Buổi chiều anh nói muốn đi cùng cô, nhưng cô lại từ chối.
Lúc ấy Cố Thừa Diệu còn có chút không vui, nhưng bây giờ nhìn thấy Diêu Hữu Thiên, tất cả cảm xúc không vui đều biến mất.
,
“You are beautiful! (em thật là xinh đẹp)” Cố Thừa Diệu phát ra lời tán thưởng từ tận đáy lòng. Nhìn lễ phục trên người cô, cuối cùng trong lòng đã hiểu vì sao lúc