Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 204 : Thiếu

Ngày đăng: 10:53 02/08/20






Editor: Xám



Cô thật sự đã chịu đựng đủ rồi.



Mỗi lần gặp phải người đàn ông này, đều không có chuyện gì tốt.



Bước chân của Diêu Hữu Thiên rất nhanh, rời đi gần như là chạy trốn.



Nỗi lo lắng bị Cố Thừa Diệu hiểu lầm, sợ anh không nghe mình giải thích đã lấn áp tất cả. Khiến cô thậm chí đã quên mất, trong giấc mơ vừa rồi, Chiến Li luôn có ở đó.



Nhìn cô rời đi mà đầu không ngảnh lại, vẻ mặt Chiến Li đầy đau buồn.



Cơ thể mềm nhũn, vô lực ngồi xuống ghế sofa. Nhắm mắt lại, tất cả mọi chuyện của nhiều năm trước, cứ giống như vừa mới xảy ra hôm qua.



................................................................................................



Diêu Hữu Thiên vừa mặc xong quần áo, đã đi tìm Cố Thừa Diệu.



Lúc này, đêm đã rất khuya. Không có xe, cô gọi điện thoại gọi taxi.



Nhưng vào lúc này đã gặp được Tiểu Mã. Cậu ở chung với Tiểu Vi, đi ra từ quầy bar phụ của khu nghỉ dưỡng.



Lúc nhìn thấy cô, Tiểu Vi nhanh chóng buông tay Tiểu Mã ra.



Tiểu Mã có chút không hài lòng, hơi lúng túng cười với Diêu Hữu Thiên: “Bà chủ.”



,



“Tiểu Mã, cậu ——” Vừa mới muốn hỏi Tiểu Mã có thấy Cố Thừa Diệu không.



Tiểu Mã lại a một tiếng, sau đó vỗ vỗ đàu mình: “Bà chủ, thật xin lỗi. Tôi bận quá, quên mất chuyện này.”



Cậu lấy từ trong túi áo ra một tấm thẻ phòng, đưa cho Diêu Hữu Thiên: “Đây là đồ ông chủ bảo tôi đưa cho chị.”



Đây là cái gì?



Diêu Hữu Thiên nhìn Tiểu Mã với vẻ mặt khó hiểu.



Tại sao lại như vậy?



Cô đã vứt bỏ Cố Thừa Diệu, bây giờ cô không biết còn có thể tìm lại được không?



Thừa Diệu, Thừa Diệu ——



Diêu Hữu Thiên trở nên nóng vội. Anh bây giờ, đang ở đâu?



Lao ra khỏi phòng xuống lầu đi tìm anh, lần đầu tiên trong đời, Diêu Hữu Thiên oán hận mình vì sao không biết lái xe đến thế.



..........................................................................................



Trời. Cực lạnh.



Chỉ còn hơn nửa tháng nữa, đã sang năm mới rồi.



Cố Thừa Diệu không biết mình đã về đến nhà như thế nào.



Việc anh muốn làm nhất, thật ra là say mèm một trận, say đến mức không nghe thấy, không nhìn thấy, không cảm nhận được gì hết, trái tim sẽ không đau.



Nhưng anh chỉ cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi vô cùng.



Không muốn đi tìm đám bạn từ thuở nhỏ để uống rượu, cũng không muốn đối mặt với bất kỳ ai.



,



Cho dù là một ánh mắt của người khác, cũng sẽ khiến anh cảm thấy, anh thất bại đến mức nào.



Vợ của anh, lên giường với người đàn ông khác. Thậm chí bọn họ còn không kiêng kỵ tình hình một chút nào.



Ngay ở dưới mí mắt anh, nghênh ngang làm ra chuyện phản bội anh.



Diêu Hữu Thiên, Chiến Li ——



Cố Thừa Diệu hận đến nghiến răng. Nỗi đau đớn trong lòng không thể nói bằng lời.



Nằm lên giường nhìn trần nhà không hề cử động.



,



Tại tim, đau đớn kéo dài từng cơn.



Có người cầm dao cắt ở phía trên. Hết dao này đến dao khác.



Cơn đau này, cho dù là Cố Thừa Diệu, cũng cảm thấy có phần không