Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 215 : Thiếu

Ngày đăng: 23:25 07/03/21






Editor: Xám



Giám sát muốn thu tay mình về, nhưng làm thế nào cũng đánh không lại sức của Cố Thừa Diệu.



Diêu Hữu Thiên hơi ngẩn người, vừa rồi cô một mực nhìn hiện trường xảy ra chuyện, thật sự không chú ý đến giám sát kia.



Lại nói hiện giờ vốn là mùa đông, quần áo mặc tương đối nhiều, không có việc gì ai mà đi nhìn tay người khác?



Nếu như cô không nhớ nhầm, hình như đối phương họ Lâm.



“Giám sát Lâm, tại sao anh phải làm chuyện như vậy?” Diêu Hữu Thiên không có tâm trạng quan tâm đến sàn gác đã đổ xong bê tông kia nữa. Nhanh chóng đứng ở bên cạnh Cố Thừa Diệu.



“Có phải anh đã nhận tiền rồi không? Nên dù biết rõ vật liệu có vấn đề, vẫn để công nhân tiếp tục thi công? Anh có biết anh làm như vậy, là phạm pháp không?”



Giọng nói của cô cao thêm một bậc, vẻ mặt mang sự tức giận rõ ràng.



,



Nếu như chuyện vật liệu xây dựng của Hồng Cảnh vật liệu xây dựng có vấn đề chuyện không có không kịp thời lộ ra ngoài, nếu bọn họ biết tin chậm hơn một chút, như vậy tổn thất của công trường hiện giờ, tổn thất của tập đoàn Chính Phát tuyệt đối không dừng lại ở một chút xíu.



Cô và ba, tự nhận đối xử với mấy công nhân này đều không tệ, tại sao phải làm chuyện như vậy?



“Tôi…tôi không có.” Giám sát Lâm liều mạng hất cổ tay: “Tôi không biết anh đang nói gì. Chẳng lẽ người làm giám sát, thì không có ba mẹ có tiền? Thì không thể mang Rolex?”





Một tay anh ta còn bị Cố Thừa Diệu kéo, thân thể quỳ ở nơi đó, vẻ mặt căng thẳng, lại mang theo một chút khẩn thiết.



Trong nháy mắt Chiến Li chưa phản ứng kịp, tình hình này đã đột ngột thau đổi. Khiến cho anh hoàn toàn không hiểu: “Anh đang nói bậy gì vậy? Tôi hoàn toàn không biết anh.”



“Anh Chiến. Rõ ràng là anh nói, bảo tôi cho công nhân dùng những vật liệu này, là anh nói sẽ không xảy ra chuyện.” Giọng nói của giám sát Lâm cao lên một bậc, nói chuyện cũng gấp gáp lên: “Là anh nói, anh nói chỉ cần tập đoàn Chính Phát có vấn đề, cô Diêu sẽ đi cầu xin anh. Anh còn nói cô ấy chỉ có thể cầu xin anh.”



,



Diêu Hữu Thiên nhìn Chiến Li bằng vẻ mặt khiếp sợ.



Cố Thừa Diệu buông lỏng tay ra, người bước lên trước. Mắt nhìn Chiến Li: “Để có được Diêu Hữu Thiên, anh thật đúng là giở mọi thủ đoạn nhỉ.”



“Tôi không có.” Sau khoảnh khắc ngơ ngác ngắn ngủi, vẻ mặt Chiến Li đã khôi phục bình thường.



Anh mím chặt môi, bước lên trước, muốn đến gần Diêu Hữu Thiên.



Cô lại lui về phía sau một bước, lại đứng ở bên cạnh Cố Thừa Diệu.



Trái tim Chiến Li, không thể khống chế mà bị tổn thương: “Thiên Thiên, em cũng cho rằng là anh làm?”



,



Môi Diêu Hữu Thiên mím thành một đường thẳng.



Lý trí và tình cảm đều nói với cô, không