Hôn Nhân Sai Lầm
Chương 14 :
Ngày đăng: 12:21 19/04/20
Anh ấy cứ nói lung tung, có lẽ đầu óc cũng đang rối loạn, hoàn toàn không biết mình đang làm gì.
“Anh rể…” Tôi ngắt mạnh vào chân mình, dùng cơn đau để giúp bản thân tỉnh táo một chút, “Không được… chúng ta, chúng ta không thể làm thế này…”
Tôi không thể phản bội chồng mình, càng không thể làm chị tôi tổn thương, tôi và anh rể thế này là sai lầm!
Nhưng tôi không còn hơi sức để đẩy anh rể ra nữa, mà ai có thể đảm bảo rằng tôi thật sự kiên quyết không đồng ý?
“Tử Mạt, anh thích em, anh yêu em!” Anh rể đã cởi áo của tôi ra, lại tiếp tục vừa cởi áo lót của tôi vừa vuốt ve ngực tôi, “Anh đã yêu em từ lâu rồi, không bao lâu sau khi em đến nhà anh, anh… anh đã yêu em rồi…”
Tôi giật mình: “Anh rể!”
“Suỵt!” Anh rể dịu dàng chặn miệng tôi lại, “Đừng gọi, đừng để… đừng để Ngọc Minh nghe được, anh… anh không muốn cô ấy buồn, em biết là được, anh yêu em, anh thật sự yêu em, trước nay anh… chưa từng thử… yêu một cô gái như thế này, Tử Mạt, anh rất buồn, rất… rất đau khổ, anh không thể nào nói với em được…”
Tôi bật khóc.
Tôi cũng không biết là do xấu hổ hay cảm động nữa, chỉ cảm thấy thật nực cười, bởi vì tôi không thể ngờ được rằng anh rể làm vậy với tôi là vì lí do đó!
Tôi cũng không biết là do xấu hổ hay cảm động nữa, chỉ cảm thấy thật nực cười, bởi vì tôi không thể ngờ được rằng anh rể làm vậy với tôi là vì lí do đó!
“Tử Mạt, anh muốn có em, muốn đến phát điên lên được, Tử Mạt…” Anh rể mơ hồ gọi tên tôi, lột mạnh áo lót của tôi ra rồi vừa hôn vừa vuốt ve tôi.
Do anh ấy đã say nên không kiểm soát được lực, khiến tôi thấy đau, tôi không kiềm được mà kêu lên: “Dừng lại… đừng…”
Nhưng anh rể hoàn toàn không quan tâm sự cự tuyệt của tôi, bắt đầu hôn dần từ cằm xuống cổ tôi, vừa vuốt ve chân tôi vừa tuột quần tôi xuống rồi sờ vào bộ phận đã lâu rồi không có ai chạm vào của tôi.
“A…” Tôi kêu lên, cố gắng ngồi dậy, “Anh rể, chúng ta không thể… a!”
Anh rể giật mạnh quần lót của tôi xuống, ngón tay ấn vào điểm nhạy cảm của tôi, mạnh đến mức khiến tôi không thể chịu được, toàn thân run lẩy bẩy.
“Tử Mạt, em… em cũng thích anh mà có phải không? Anh biết, em… em không gạt nổi anh đâu, ha ha…” Anh rể cười như một đứa trẻ, nhưng động tác tay của anh ấy thì không ngây ngô chút nào, ôm chặt lấy tôi, không cho tôi thoát ra.
Tôi vừa thấy khó chịu nhưng lại vừa có một sự mong chờ khó hiểu, bị anh rể ôm chặt càng lúc càng không còn sức lực, vừa run rẩy vừa thở hổn hển, trước mắt chợt hoa đi, cảm giác như sắp đến địa phủ vậy.
“Anh rể, chúng ta không thể…”
Tôi vừa định nói gì đó thì anh rể đã lột xong quần lót của tôi, tách chân tôi ra rồi kẹp chân anh ấy vào giữa, tôi muốn khép chân lại cũng không khép được nữa.
“Tử Mạt, tại sao lại không… không thành thật với bản thân mình một chút?” Anh rể đột nhiên đưa ngón tay vào bên trong tôi, “Rõ ràng em cũng rất muốn, tại sao lại không dám đối diện?”
“A…” Sự xâm nhập của vật lạ khiến toàn thân tôi run dữ dội hơn, tôi cũng thấy sợ hơn, cố gắng khép chân lại, “Không… đừng… mau… mau rút ra…”
Đầu óc tôi vẫn còn tỉnh táo một nửa, nhưng lại càng không còn chút sức lực nào, hoàn toàn không thể làm được gì.
Anh rể khẽ cười: “Tử Mạt, em đừng tự gạt mình nữa, em… em đã ướt rồi…”
Anh nhẹ nhàng cử động ngón tay, tôi có thể cảm nhận được mỗi lần rút ra, anh lại cho thêm một ngón tay vào, cảm giác càng ngày càng chật, khiến tôi thở càng hổn hển hơn, cảm giác cổ họng mình đã bị chặn, không thể thở được nữa.
“Tử Mạt, em khít quá… Chắc em và chồng em… ít khi quan hệ phải không?” Anh rể thổi nhẹ vào tai tôi, “Một người phụ nữ… một người phụ nữ tốt như em, anh sẽ… không làm em thất vọng đâu, là do cậu ta… quá ngốc…”
“Không phải…” Tôi lắc đầu thật mạnh, “Đừng nói, đừng nói nữa…”
Anh rể có lẽ không phải thật sự say đến mức không biết gì nữa, nếu không sao có thể nói ra mấy lời này.