Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
Chương 111 : Chờ Anh Trở Lại
Ngày đăng: 17:07 19/04/20
Editor: tamthuonglac
Hắn bao phủ lấy môi cô, nuốt hết tiếng kêu đau đớn cô sắp bật thốt ra.
Khi hắn kiên quyết mạnh mẽ lựa chọn cùng cô hợp hai làm một, cũng không vì thế mà thân thể cả hai không khỏi run rẩy lên.
Loại đau đớn tê liệt như vậy hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của cô.
Thế này đối với Cận Tử Kỳ mà nói, hoàn toàn khủng hoảng thiếu đi cảm giác an toàn, thân thể cô không thể khống chế được giãy dụa, hai tay chống lên lồng ngực hắn, muốn đem hắn từ trên người mình đẩy ra.
Lúc này cô mới có chút hối hận, cô cảm giác mình đau đến mức không thể hít thở, ngoại trừ hô hấp nặng nề, cô chỉ muốn lớn tiếng hô ngừng, dừng lại trận ân ái mà cô nhận thấy ngang với việc chịu hình phạt.
Vì vậy người đàn ông chưa hề công thành đoạt đất, hắn đã phát hiện ra Cận Tử Kỳ khó chịu kháng cự, cho nên dừng lại động tác của mình, đầu đầy mồ hôi đầm đìa, ôm chặt thân thể cô đang run rẩy, gần như oán hận mà nhìn cô chằm chằm.
Nhưng cuối cùng hắn lựa chọn dừng lại.
Vào lúc này bị kêu dừng lại đúng là thống khổ, không thua gì phụ nữ sinh nở.
Cảm giác đau đớn trên thân thể Cận Tử Kỳ dần dần được xoa dịu, cô mở to đôi mắt đã tan rã, trong nháy mắt con ngươi tập trung chống lại ánh mắt hắn hơi có vẻ cố nén khó chịu.
Trong khoảnh khắc ấy, dường như cô và hắn tâm linh tương thông, hắn từ trong ánh mắt của cô đọc được sự cam tâm tình nguyện, cô cũng không phải là hối hận cùng hắn phát sinh quan hệ như vậy, chẳng qua là quá đau mà thôi, chỉ thế thôi.
Dù sao, tình hình của họ, không giống với tình nhân bình thường, bất quá ở trong đêm mưa họ là nam nữ xa lạ tình cờ gặp nhau, điều này cũng bất quá là một cuộc khơi gợi lơ đãng sau khi không khống chế được ham muốn cùng nhau hài hoà.
Hắn hơi chần chờ cúi đầu xuống chạm vào cánh môi cô bị cắn nát, hôn hết sức dịu dàng, một tay luồn qua mái tóc dài đen nhánh của cô, vuốt ve từng chút từng chút một, không vội vàng không nóng nảy, giống như đây chính là người con gái hắn yêu nhất cuộc đời này.
Nụ hôn của hắn tinh tế dày đặc khiến cho cô động tình, cô chậm rãi buông lỏng thân thể, mặc hắn tuỳ ý khiêu khích mình, cô dùng cánh tay mãnh khảnh của mình vòng lên cổ hắn, vì vậy cả hai ăn ý phát ra một tiếng ưm trầm thấp.
Ngoài phòng chợt vang lên tiếng bước chân kéo suy nghĩ của hắn trở lại, phản ứng đầu tiên của hắn chính là cầm quần áo che kín rồi ôm chặt cô vào trong ngực, sau đó hướng đến chỗ cửa gỗ bị đẩy ra, quay đầu đi:
“Đi ra ngoài, không có mệnh lệnh của tôi không cho phép bước vào trong nửa bước.”
Giọng đàn ông trầm thấp lạnh như băng xen lẫn mùi thuốc súng, ở cửa một cái chân mới vừa nâng lên lập tức ngoan ngoãn rụt trở về, càng biết điều là đem cửa khép lại từ đầu, người đàn ông cung kính đứng ngoài cửa hướng vào bên trong thưa lại:
“Boss, bên Australia mới vừa rồi điện thoại tới nói, tối hôm qua một luồng không khí lạnh mãnh liệt thổi quét vùng phía nam đại lục , bởi vì quá mức đột ngột các nông trường cũng không kịp phòng ngự, cho nên tổn thất …… Rất thảm trọng.”
Hắn dùng hai chữ thảm trọng, không phải là nghiêm trọng, khi hắn nói lời này, điện thoại di động trong tay hắn cũng bắt đầu điên cuồng kêu gào, đó là các nông trường ở Australia gọi tới báo cáo cho hắn cụ thể tình hình tổn thất.
Người đàn ông bên trong nhà nghe được tin tức này, chân mày nhíu lại không dấu vết, hắn liếc nhìn người con gái đang ngủ say trong ngực, trầm mặc vài giây, sau đó đặt cô an ổn lên bàn, bản thân mình đứng dậy bắt đầu mặc quần áo.
Người đàn ông mặc quần áo tử tế xong, xoay người lại hôn lên môi Cận Tử Kỳ một nụ hôn, cuối cùng lựa chọn cất bước rời đi, nông trường ở Australia gặp trận tai hoạ này, tổn thất của hắn tính ra là vô số kể, hắn nhất định phải chạy trở về xử lý!
Hắn đi ra ngoài nhà gỗ nhỏ, tiện tay kéo cánh cửa lại, đứng ở cửa là một thanh niên mặc âu phục phẳng phiu, đôi mắt một mực rũ xuống, cái gì không nên nhìn một chút cũng không nhìn, mặc dù hắn đã đoán được có phụ nữ ngủ bên trong.
“Tìm một phụ nữ đáng tin cậy ở trong nông trường tới đây, chăm sóc cô ấy thật tốt, để cho cô ấy ……”
Bốn chữ cuối cùng người đàn ông có chút nói không nên lời, kiểu nói chuyện như thế dường như không thích hợp với loại người như hắn, bởi vậy nói xong lời cuối cùng trên mặt hắn ngượng ngùng, ngược lại thuộc hạ của hắn ngầm hiểu trong lòng mà nói tiếp:
“Ngài yên tâm, tôi sẽ nói với tiểu thư, để cô ấy chờ ngài trở về.”
Người đàn ông lúng túng ho khan một tiếng, chẳng qua là khóe miệng lại cong cong, lộ ra nụ cười vui sướng, nhưng ngay sau đó lại che dấu xuống, liếc xéo thuộc hạ đang chờ đợi chỉ thị, hừ nhẹ một tiếng: “Hiểu được cũng không ít.”
Sau đó đoạt lấy điện thoại di động từ trong tay thuộc hạ, vừa ấn xuống nút trả lời vừa cất bước đi.