Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 12 : Chiếm đoạt không thành

Ngày đăng: 19:06 19/04/20


_Hức hức



*Cộp*



Dừng lại trước phòng thí nghiệm nó khẽ cau mày đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa vào,đúng thật là có người,không những một mà là hai.Không nhầm thì người đó là..



_Cô như vậy là sao đây?Đến phút này còn giả vờ thanh cao với tôi sao?



Người con trai đưa tay chống lên tường nhìn đối diện vào cô gái đang khóc nhếch môi,bộ dạng anh ta cực kỳ đốn mạt.



_Em xin anh mà,hức hức! Nó là con của anh!



Đôi chân nó bất giác lùi lại phía sau,cả người như không còn sức,nó không hề nghe lầm.Người bên trong nghe thấy tiếng động lạ vội vã hướng mắt ra,trông thấy ánh mắt từ người con trai nó nhanh chóng quay người,nhưng chưa gì đã bị anh ta tóm được.Bàn tay rắn chắc xiết lấy cánh tay trước mặt kéo nó quay đầu về phía mình,đối mặt với Nike,nó chỉ càng thêm căm ghét.



Thế nhưng,khi biết là nó anh lại rất vui và có chút khó xử,câu chuyện lúc nãy có lẽ nó đã nghe,và có thể sẽ càng căm ghét anh.



_Buông ra! Anh làm cái trò gì vậy?



Nó vùng vằng khỏi cánh tay bạo lực kia nhưng vô dụng,Nike mạnh dạn kéo nó vào lòng anh giữ chặt.



Cảm giác tim đập nhanh anh khẽ cười,làn môi mỏng manh đặt lên mái tóc hồng thơm mùi hương dâu ấy tìm kiếm thứ gì đó quen thuộc.



Vòng tay ra phía sau nó đánh mạnh vào như thể không muốn anh ôm lấy.Nike biết ngược lại anh mặt dày giữ lấy nó chặt hơn.



Người con gái đứng chứng kiến bật khóc,cô nhìn Nike bằng ánh mắt căm hờn rồi chạy vụt đi.



Một lần nữa anh bất chấp từ từ ôm chặt lấy nó xoay vòng người vào trong phòng thí nghiệm rồi đóng chặt cửa,nghe tiếng động từ cánh cửa nó giật mình đẩy đẩy Nike ra.



*Bịch*



Áp sát vào tường anh khẽ cười,nhìn thấy nụ cười kia nó nhanh chân chạy về phía cửa,kì thật,toàn bộ điều bị khóa.



_Sao lại..



_Anh nhớ em! Nhớ đến phát điên rồi!



_A!



Một vòng tay lòn qua vòng eo nó giữ chặt,khuôn mặt điển trai kia ngày một gục xuống vai nó khép chặt mắt.Cảm nhận được sự nguy hiểm nó vội vàng gỡ đôi bàn tay đó ra,nhưng vẫn không được.




_Bọn họ chỉ yêu tài sản của nhà anh,nếu họ muốn lên giường miễn phí tại sao anh lại do dự?Có món mồi ngon trước mặt,lý nào anh lại từ chối mà không phục vụ nhu cầu sinh lý của họ?-Nike nhướng mày,nhìn anh nó khẽ lắc đầu như không tin vào tai mình_Còn em,anh là thật lòng!-Thái độ của anh ngày một thay đổi,ánh mắt và lời nói có chút mê hồn.



_Anh xem người khác như một món đồ chơi để anh lợi dụng sao?Đúng là vẫn không thay đổi,tôi thấy rất kinh tởm anh!Híc híc.



Nhìn người con gái đang khóc anh cau mày kéo nhanh về phía mình rồi ép mạnh vào tường,dục vọng trong con người anh lại thêu đốt.Tay cởi mạnh chiếc áo vest quăng xuống một bên,nhìn vào Nike nó run rẩy.



Tháo nhanh cà vạt ra,anh tiếp tục thoát nhanh những chiếc cúc áo trên người mình một cách nhanh chóng,cơ ngực săn chắc lấp ló sau chiếc áo thả cúc kia khiến nó giật mình.



_Anh muốn làm gì?Tôi sẽ hét lên đó!



Gương mặt hoảng loạn của nó khiến anh thích thú,kéo nhanh về phía mình anh đẩy nhẹ nó xuống Sofa.



_A!



Ngã xuống Sofa nó chưa kịp ngồi dậy thì đã bị con người kia giữ chặt,hai tay anh chống xuống Sofa nhìn nó trừng trừng.



_Vũ Khải Nguyên! Anh..hức hức



_Em gọi tên của anh sao?Em chịu gọi tên của anh thật sao?



Khôn xiết vui mừng anh cười trong hạnh phúc,ngược lại con người kia đang cố gắng đẩy anh ra trong muôn ngàn sợ hãi.



_Anh là một tên xấu xa và bỉ ổi,anh dùng cách này không thấy quá đáng hả?Tôi ghét anh! Tôi ghét anh!



Liên tục đánh vào ngực anh nó nghẹn ngào,con người kia nhanh chóng nắm lấy hai cổ tay nó rồi áp mạnh xuống Sofa.



Chạm nhẹ khuôn mặt xuống vùng cổ nó,anh cắn nhẹ rồi nhã ra,chiếc lưỡi dài của Nike lần lượt liếm sạch mùi vị ngọt lịm ở cổ,mùi hương dâu tây mà anh rất thích.



Nó bất lực nhìn Nike trừng mắt,hai hàng nước mắt lặng lẽ trào ra.



_Anh...hức hức!



*Rầmm*



_Vũ Khải Nguyên! Em đang làm cái quái gì vậy? Bỏ con bé ra!



Hành động của anh dừng lại sau tiếng giận dữ của ai kia,khẽ quay về phía Bin,Nike chỉ thấy khuôn mặt kia đỏ rực.