Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 30 : Gọi nhầm người =_=!

Ngày đăng: 19:07 19/04/20


*Bốp*



*Xoảng*



Tiếng đổ vỡ phát ra từ trong bếp khiến nó cau mày,đưa tay dụi mắt,cô gái nhỏ chợt ngồi ngay dậy.



Vén nhẹ sợi tóc mai sang một bên,đôi mắt kia bất giác dừng lại chiếc áo được khoác lên trên mình.



_Vũ thiếu gia,tay cậu chảy máu rồi! Cậu có làm sao không??



Hướng mắt về phía có tiếng hét lên vừa rồi,nó ngờ nghệch lẩm bẩm lại 3 chữ đầu tiên được cất.



_Vũ thiếu gia...???



Nhìn lại chiếc áo một lần nữa,đôi mày kia khẽ nheo lại,phải,chính xác là của Nike,vì nó có khả năng nhận biết mùi hương trên cơ thể mỗi người.



_Là của Nike sao?Anh ta làm gì trong bếp vậy?Còn khoác áo cho mình nữa?Kỳ lạ,hôm nay sẽ có bão hay sao?



Miệng ai kia méo xệch cầm lấy chiếc áo vest của anh,rồi đứng dậy,đi nhanh vào trong,nó khẽ trợn tròn khi nhìn thấy tay anh đầy máu.



Trên sàn nhà là những mảnh vỡ của thủy tinh,những giọt máu tươi cũng hòa lẫn vào trong sữa.



Giật bắn người,nó khẽ lùi lại phía sau,giống lắm,rất giống lúc đó,máu của nó cũng hòa lẫn với sữa,chỉ là..mảnh thủy tinh đâm sâu hơn thôi.



Ngước nhìn người con gái trước mặt đang run rẩy,Nike hận anh không thể đứng dậy,tim của anh đột nhiên đau đớn đến ngàn lần.



_Tiêu tiểu thư,ở đây toàn là mảnh vỡ của thủy tinh,cô mau ra ngoài đi,nếu không sẽ bị thương đó!



Tiếng người hầu đúng lúc nhắc nhở,nhìn cô người hầu kia,nó gật nhẹ đầu,rồi nhanh chóng quay đi.



_Khiết..Như!



_Vũ thiếu gia,thuốc của cậu!



Nhận lấy thuốc,Nike cố gắng đứng dậy,nhìn theo bóng dáng kia,khóe môi ai,bất giác cười nhạt.



_Được rồi! Tôi không sao đâu! Cô mau dọn dẹp mọi thứ ở đây đi,vết thương này,để tôi tự xử lý là được!



_Dạ! Thưa cậu!



Anh khẽ gật đầu,rồi bỏ đi,cơn đau quái đản này hình như cũng biết anh là kẻ tội đồ,nên cứ muốn bám riết.



Muốn anh chịu đau đớn ở trái tim,chịu sự dày vò đến sống không bằng chết,muốn anh hiểu được cảm giác bị mảnh thủy tinh đâm vào là như thế nào? Dù vết thương sẽ lành,nhưng mà,nỗi sợ hãi khi lặp lại,vẫn rất dai dẳng.



_____________________



_Anny! Có nên vào hay không??



Đứng trước cửa phòng bệnh,Ji quay sang Anny do dự,nếu vào trong nhở gặp người nhà của Tyo thì cô phải đối mặt với họ như thế nào?Còn nếu gặp Eun,cô lại càng không muốn,nhưng nếu không vào,lại càng không được!



Người bên cạnh không đáp mà trực tiếp đẩy cửa phòng bệnh vào.



*Cạch*



Cô trợn tròn mắt lên nhìn thẳng vào hai người đối diện không cất thành lời,còn Ji đứng phía sau Anny khó hiểu.




_Uống bia đi ha! Tao thất tình rồi!



_What???



Cả hai người đối diện hét lên,đưa mắt sang Anny,gương mặt nó ngơ ngác.



______________________



9:00pm



Ở một nơi..



Nằm dài lên bàn,ba con người với tình trạng say khướt,gương mặt có chút ửng hồng khi có chút bia vào.



Đây là lần đầu tiên nó uống bia đến quên cả bản thân rất ghét chúng,còn hai người bên cạnh hầu như cũng vậy!



_Không xong rồi! Ken mà biết tao uống bia là sẽ giết chết tao mất!



Anny than thở,Ji khẽ thở dài gồng mình ngồi dậy uống tiếp,nhìn thấy Ji như vậy,nó cau mày đưa tay giật lấy từ tay cô.



_Đừng uống nữa! Sẽ say chết người đó!



_Nhưng..



_Không nhưng gì hết,chúng ta về nhà thôi!



Dù có chút say,nhưng nó không say đến mức quên chuyện về nhà,hai người đối diện thở dài,Anny đưa tay kéo nó ngồi xuống.



_Muốn về thì phải gọi người đến đón chứ!



Anny lôi điện thoại ra rồi gọi cho ai đó,trong lúc cô gọi,nó và Ji gục mặt xuống bàn.



_Ken à? Đến đón em,Ji và Angel đi!



Đầu dây bên kia chỉ phát ra tiếng hừ nhẹ,sau đó là..



*Tút tút*



_Nè Ken..anh từ lúc nào phũ phàng vậy?



Cô lớn tiếng mắng,nhưng khi nhìn vào màn hình thì bỗng nhiên chợt tỉnh hẳn,không xong,người cô gọi không phải là Ken,mà là..



_Hai đứa dậy mau lên! Sắp có án mạng rồi!



_Cái gì vậy?Để yên cho tao ngủ!-Hai người còn lại đồng thanh rồi gục xuống bàn ngủ thiếp.



_Nè...haizzz...không xong rồi!



Tình trạng hiện tại,cô cũng gục mặt xuống bàn,gọi cho ai không gọi,lại gọi nhầm cho Korean!



...



Chúc m.n đọc truyện vui vẻ! <3