Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 36 : Người ngoại lệ (part 2)

Ngày đăng: 19:07 19/04/20


Nhìn xuống cô gái nhỏ trong tay mình,khóe môi ai bất giác cười nhạt,nghe anh huyên thuyên một lúc,mà đã ngủ mất rồi sao?



Hôn lên làn tóc thơm mùi dâu tây,làn mi cong im lìm khép lại,phải,anh thật sự không thể chối cãi cảm xúc của chính mình!



Là người ngoại lệ trong cuộc đời nó,chỉ khi thay đổi thói quen của một người nhiều lần,ta sẽ biến thành một phần ngoại lệ của đối phương!



Xuất hiện không đoán trước,và phá vỡ mọi nguyên tắc của họ.



Nhưng..cũng chính họ,lại là một phần ngoại lệ của chúng ta!



Ừm! Là một người ngoại lệ!



...



Sáng hôm sau



*Cộp*



_Korean! Anh có biết..hôm nay là ngày gì không dạ?



Ôm chầm gấu teddy trong tay,nó nhìn người con trai đang để hành lý vào cúp xe,hỏi khẽ.



Ai đó vừa nghe thấy câu hỏi này,liền đóng vội cúp xe,quay mặt về phía ai kia,khí chất anh,toát lên vẻ lạnh lùng.



_Là một ngày rất bình thường,không có gì đặc biệt,mau lên! Chúng ta về nhà thôi!



Xụ mặt xuống nhìn vào gấu teddy,nó miễn cưỡng gật đầu,sau đó bước đến mở cửa xe.



Ngồi vào trong,gương mặt ai kia biến dạng,hỏi anh ta có ích lợi gì,dù sao,anh ta cũng đâu quan tâm khi nào là sinh nhật nó chứ?



Gặm nhấm nỗi buồn,nó quên mất việc thắt dây an toàn,còn người vừa bước vào,đưa mắt sang ai kia,cố che giấu nụ cười hiện hữu.



_Nè..thắt dây an toàn mau lên,nếu xảy ra án mạng,tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu!



Hừ nhẹ một tiếng,nó bực dọc thắt dây an toàn,tiếp theo sau,lại một mình,gặm nhấm nỗi buồn không tưởng.



Anh không nói gì,chỉ cho xe lăng bánh,thỉnh thoảng lại đưa mắt sang cô bé ở bên cạnh,có vẻ như,hôm nay ai đó rất buồn!



_Có muốn tôi cho mượn bờ vai để tựa vào hay không? Hình như,em đang oán trách tôi điều gì đó,thì phải?



Đưa mắt sang anh,nó lườm,ai cần mượn bờ vai của anh ta,đúng là..tự cho mình là nhất!



_Tôi không thèm nói chuyện với anh!



_Tùy em!



_Hứ!
_Khiết Như! Mày ngủ luôn rồi hả? Sắp một tiếng đồng hồ rồi!



Cô nhăn nhó,và vẫn tiếp tục hành trình đi đi lại lại của mình.



*Cộc Cộc*



Tiếng gõ cửa...



_Là ai vậy?



_Thằng anh của em!



A! Hóa ra là Ken..



Cô méo xệch bước về phía cửa mở khẽ,chỉ vừa đủ để Ken nhìn thấy mặt của cô!



_Sao đây? Đến đây làm gì?



Con người ở ngoài ngó vào trong,nhưng tội không nhìn thấy người cần thấy,ngược lại,vật cản đường luôn luôn chặn lối vào!



_À! Em biết rồi! Anh có mưu đồ xấu xa!



_Xấu xa cái đầu của em,anh là anh hai của em đó! Ăn nói cho cẩn thận!



Anh cảnh cáo,ai kia cười tươi như hoa tháng mười,là anh hai nên cô mới biết rõ,anh trai mình xấu xa bao nhiêu phần trăm ^^!



_Nếu muốn gặp Angel thì miễn bàn,con gái nhà người ta,ai cho anh gặp tùy tiện!



_Phong Vũ Di,em..



_Vẫn câu nói cũ,không anh em gì hết,mau lên,một chút cũng sẽ gặp,anh căng thẳng cái gì chứ!



_Em..



Ai kia vẫn cứng họng,anh rất muốn là người đầu tiên được nhìn thấy nó,nhưng..khi gặp Anny là lại bị cản đường =_=!



_Anny!



Là giọng của ai đó..



Vừa biết là nó,cô vội vàng đóng chặt cửa,dùng cách cuối cùng là khóa trái ^^! Người ở bên ngoài,khẽ đanh mặt,cô em gái này của anh,cần được anh dạy dỗ đây mà!



...



Chúc m.n đọc truyện vui vẻ!:D