Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 40 : Rung động !

Ngày đăng: 19:07 19/04/20


Hướng mắt về phía trước mình,làn môi kia khẽ cười,cuối cùng,anh ta cũng chịu hứa,xem ra,vẫn còn chút lương tâm!



Tiếng loa phát lên phá tan bầu không khí yên lành,bóng dáng người trước mặt,cũng ngày một khuất xa tầm nhìn nhỏ!



Dõi đôi mắt trong veo theo anh,làn mi cong khẽ khàng khép,rồi mở ra một lần nữa,anh bước đi,và cũng không quay đầu.



Nếu anh quay đầu,cũng đồng nghĩa,anh không thể rời khỏi cô bé này,cũng có khi,anh ích kỷ,mang nó đến bên cạnh anh!



Nhưng..ngay bây giờ,anh lại,không thể ích kỷ!



_Hạo Tổng! Tôi nhìn ra được,anh rất thích con bé đó! Nói một cách khác,là rất khó khăn,để dứt ra!



Quay sang người bên cạnh,làn môi ai kia cười nhếch,đi theo anh lâu như vậy,mới thấy Joy cũng có ngày hiểu anh,một phần.



_Cứ cho là vậy đi!



Năm con chữ ngắn gọn được anh nhả ra,sau đó là ung dung bước đi về phía trước,người dõi theo,ngay lúc này,cũng lập tức quay đầu,nó chờ anh,mang quà về cho nó,và cũng chờ anh,về cãi nhau với nó!



_Khiết Như!



Ngước nhìn hai cô bạn thân trước mặt,cô gái nhỏ có chút giật mình,hóa ra,nó âm thầm theo dõi nó sao?



_Korean chỉ đi giải quyết một số công việc ở Luân Đôn thôi,mày đừng căng thẳng như vậy!



Ji lên tiếng,nó nhìn cô bĩu môi.



_Ai thèm căng thẳng chứ!



_Có thật không?-Hai con người kia nhướng mày,người ở trước mặt hai cô nàng,cười khổ_Tao thấy thật nghi ngờ!-Lại đồng thanh,nhìn chằm chằm vào hai cô bạn thân,khóe môi nó,méo xệch.



Đầu óc của họ,thật là phong phú biết nhường nào =_=!



______________________



*Cộc Cộc*



_Thưa chủ tịch! Tiêu tiểu thư và hai người bạn của cô ấy,đang chờ ông ở phòng khách! Ông và thiếu gia,có muốn xuống ngay hay không?



*Bên trong*



Hướng mắt nhìn vào ba,người con trai bất giác im lặng,anh cũng có biết qua về danh tiếng của nó,nhưng việc làm này của ba anh,khiến anh không mấy hài lòng!



Điều này! Thật quá đáng!



Ông trầm lặng khi quay sang đứa con trai mình,dù ông đã giải thích,nhưng..cũng không đủ khả năng,thuyết phục anh!



_Zack à? Ba..


Vừa mới đứng dậy thì..



Con dao trên tay tự dưng rơi xuống,nhưng may mắn ai kia đã giữ lại kịp!



*Chớp chớp mắt*



_Điêu luyện ghê!



Nó trố mắt khen ngợi,nhìn người con gái đang khen,khóe môi Nike mỉm cười,đây là lần đầu tiên,anh nghe nó khen anh ^^!



_Khiết Như,em muốn ăn gì,cứ nói với Henry,hoặc là bọn anh,là được rồi!



*Bĩu môi*



_Trả đây! Tôi tự biết làm mà,ai cần anh giúp chứ,tránh ra một chút đi!



Giật lấy dao từ tay anh,nó nhanh chóng ngồi xuống nhìn đắm đuối vào quả táo,đúng là mạnh miệng mà,giờ phải tách làm sao??



Người đối diện mỉm cười,thẳng thừng ngồi xuống cạnh nó quan sát,có vẻ,anh cần phải ra tay!



_Đưa đây cho anh! Nếu không,tay em sẽ bị thương đó! Như vậy..



_Như vậy..anh sẽ vui,có đúng hôn?



_Anh..Anh không có ý đó,anh chỉ sợ,em bị thương,Khiết Như,anh..



_Đừng nói nữa!-Lớn tiếng cắt ngang lời anh,nó bực dọc ném ngay táo và dao xuống sàn nhà,còn bản thân thì đứng dậy,nhìn chằm chằm vào Nike,cơn giận tăng đến đỉnh điểm_Nếu sợ tôi bị thương,tại sao lúc đó,anh không nhận sữa từ tôi? Nếu sợ tôi bị thương,tại sao,anh lại đánh tôi? Nếu sợ tôi bị thương,tại sao,anh lại để tôi một mình dầm mưa,khi bản thân rất đói hả? Nếu sợ tôi bị thương,tại sao,anh lại đuổi tôi đi,còn nói rõ,cả đời này,đừng để anh gặp lại tôi,để người khác xem tôi như là kẻ đầu đường xó chợ,hả? Vũ Khải Nguyên,tôi có thể tha thứ cho anh,nhưng mà..khi nhìn vào anh,tôi lại không làm được! Nếu có thể,tôi sẽ chọn cách giết chết anh,nhưng anh biết rõ,hức hức,tôi không làm được mà,hức hức!-Khụy gối xuống sàn nhà,nó cúi mặt khóc nức nở,còn con người kia,che giấu đau thương,cúi xuống,cẩn thận xiết chặt lấy ai.



_Anh xin lỗi! Là anh sai khi làm em khóc,là anh sai,là anh đáng chết có được không?Em đừng khóc nữa! Khiết Như,lúc nhỏ là anh không tốt,là anh chỉ đặt bản thân lên hàng đầu,hại em..phải chịu uất ức,hại em phải đau khổ,tất cả là tại anh! Tất cả là tại anh!



...



Ẩn sau một play boy là một trái tim đầy vết rạn,anh không còn là người của lúc trước,có thể ở bên cạnh,một lúc nhiều người!



Mà là..cần một người ở bên cạnh!



Sai lầm lớn nhất của anh,chính là tổn thương người mình yêu! Và cũng từ sai lầm này,anh không có chỗ đứng nào,trong một trái tim nhỏ!



Chỉ hận anh!



Và..



Mãi mãi không muốn nhìn thấy anh!



...



Chúc m.n đọc truyện vui vẻ!<3