Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 47 : Người ngang qua và những hồi ức đẹp !

Ngày đăng: 19:07 19/04/20


_Mình..?? Tại sao..??



Đặt dấu chấm hỏi trong đầu,anh nhìn quanh căn phòng mệt nhọc,có chút gì đó khác lạ hơn lúc ban đầu,hình như những cơn đau của anh,cũng đã được khống chế thì phải!



_A!



Khẽ tựa lưng vào thành giường,Nike dùng mắt quan sát một lần nữa,anh biết nơi đây là đâu? Nhưng..lại quên mất việc,ai đã đưa mình đến! Có thể là một người qua đường tốt bụng,cũng có thể là một trong số bọn họ hay chăng? Dù thế nào,anh cũng phải biết người đã đưa mình vào bệnh viện,vẫn mong rằng,người đó không phải Bin,nếu không,anh lại khó lòng giải thích!



*Cạch*



Tiếng động ở cửa..



Hướng mắt về nơi xa,Nike chau mày quan sát,chỉ một bước nữa thôi,anh sẽ biết được người đó là ai?



*Cộp*



Gương mặt này..



_B..Bin?



Không ngoài dự đoán,người đã đưa anh đến đây là Bin,trông thấy ai kia,tâm trạng Nike bấn loạn! Còn phần Bin,anh rất muốn đánh chết thằng em ngốc nghếch này!



_Thằng nhóc này! Em biết rõ bản thân có bệnh,tại sao lại không nói với anh?



Vừa mới bước vào,Bin đã tuôn ra một tràn trách phạt Nike,trăm sự cũng là vì lo lắng quá độ,nên cũng không mấy để ý đây là đâu!



Nhìn chằm chằm vào Bin,làn môi ai khẽ cười nhạt,chết tiệt,sao lại cười ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này chứ?



_Xin lỗi Bin,em sợ anh lo lắng! Hơn nữa..



_Bây giờ anh biết thì không lo lắng hả?



Anh cướp lời gắt lên một cách trắng trợn,riêng con người kia,chỉ im lặng trước lời nói của anh!



_...



_Em yên tâm! Chuyện này anh chưa nói với ba mẹ,nhưng mà..em cũng đừng chủ quan,một chút sơ xuất,sẽ khiến em,mất mạng đó!-Bin căn dặn,rồi ngồi xuống bên cạnh ai kia_Vũ Khải Nguyên,coi như là anh xin em,chúng ta là anh em,dù như thế nào cũng phải nói rõ với anh,nếu như hôm nay anh không biết,có phải em định giấu anh cả đời hay không?-Người trước mặt Bin khe khẽ lắc đầu,khi anh biết mình đang mang căn bệnh này,anh hoàn toàn sụp đổ,làm gì có thể nói ra,bản thân anh sắp chết chứ?



_Bin à? Khiết Như đâu rồi hả?




Đây là lần đầu tiên anh hôn người mình yêu,gần nhau,nhưng hình như khoảng khắc luôn cách trở!



Dùng hành động không quan minh này,không phải là cá tính của anh,nhưng mà..để mọi người chứng kiến,cũng được xem là quan minh rồi chứ?



...



Hai bờ môi chạm vào nhau,nhưng thực tế cô gái kia đang phản kháng kịch liệt,riêng người con trai lại cố gắng dung hòa!



Đặt nhẹ nhàng bàn tay nơi khuôn mặt ai,Shyz nghiêng đầu mút nhẹ làn môi căng mọng,tay còn lại giữ chặt cánh tay ai,khung cảnh thơ mộng kia,càng khiến mọi người chao đảo!



_Ưm ưm..



Kiên trì giữ lâu,anh không biết rằng nó đang khó khăn tột độ,cả dòng tộc Hạo Gia này,có thói quen hôn không hỏi hay sao?



Anh tạo vỏ bọc mạnh mẽ chỉ là để nó xem thôi,càng đúng hơn là để mọi người nhìn thấy,nhưng sau tất cả,anh cũng là một con người bình thường!



Si tình và nhu nhược đấy thôi!



Có thể không dễ buông bỏ một người từng nắm,dù họ là một người ngang qua,nhưng mà..hồi ức tốt đẹp kia,anh vẫn sẽ cố gắng lưu giữ!



Bất luận đoạn đường sau này khó đi hơn,nhưng không sao,đi trên chính đôi chân mình là được!



...



Hoang mang,người chứng kiến đau lòng tột độ,anh thừa nhận bản thân rất đau,nắm tay vô hồn cũng đang xiết chặt!



Giận ư?



Không phải!



Mà thực tế đang ghen!



Người hôn cô gái kia,người ở bên cô gái kia,rõ ràng phải là anh chứ?



...



Chúc m.n đọc truyện vui vẻ! <3