Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 5 : Biên kịch tiêu

Ngày đăng: 19:06 19/04/20


9 năm sau



__Paris__



Nằm cạnh bên bờ biển là một tòa lâu đài cổ to,được thiết kế kết hợp giữa hiện đại và cổ điển với nhiều đường nét kỉ sảo,hầu như có đủ mọi tiện nghi.



Nhìn người con gái trước mặt đang cấm cúi tưới hoa,bộ dạng tận tụy làm anh mỉm cười,trong bất giác lên tiếng gọi.



_Khiết Như!



Quay lại anh nó khẽ mỉm cười,nụ cười ấm áp và đầy ma mị.



TIÊU KHIẾT NHƯ (15 tuổi)



Nick name: Angel.



• Sau vụ tai nạn 9 năm về trước nó hoàn toàn được thay đổi số phận nhờ vào người đã lái xe đâm vào nó cũng chính là K.O,cháu ngoại tập đoàn K&K,sau này cũng chính là anh trai nó.Về vụ tai nạn,mọi người đều lầm tưởng rằng nó đã chết,nhưng thật ra nó nhờ K.O cho thông tin giả.Hiện tại nó là một biên kịch,được nhiều độc giả mến mộ.



• Sở hữu gương mặt baby và nụ cười ấm áp,đôi mắt đen láy cùng mái tóc màu hồng xoăn nhẹ ngang eo.Là cô bé nấm lùn với chiều cao:1m50.



• Là một cô bé với tính cách ngây ngô và đôi phần ngốc nghếch.Nhưng lại là người rất mạnh mẽ,kiêu ngạo và có chút cứng đầu.



• IQ:399/400.



_Anh 2! Sao anh lại ở đây?



Nó khẽ hỏi,người con trai đó khẽ mỉm cười,cầm bàn tay nó lên rồi đặt vào trong thứ gì đó.



_Hộ chiếu?K.O anh muốn..



Ngước mắt lên nhìn anh nó bỗng khựng lại,nhìn thẳng vào nó,anh khẽ gật đầu.




_Biên kịch Tiêu! Em đừng có như vậy được không?Bạn gái sao?Đợi em về rồi anh sẽ cho em biết!



Buông nhẹ anh ra,nó cau mày,nhìn gương mặt đang cười tươi kia càng khó hiểu.



_Là ai mà phải đợi em về?Thời gian sẽ khiến anh già đi đó,đến lúc đó đừng nói là do em!



Chóng hong,nó nhướng mày.



Nó giả ngốc sao?



_Không nói nữa! Đi vào trong mau! Hôm nay là anh nấu!



Nắm lấy đôi bàn tay kia anh nhanh chóng kéo đi,bước đi theo anh,nó cười cười.Dù không biết bản thân là ai?Lúc nhỏ cũng đã chịu rất nhiều sự sỉ nhục,nhưng không ngờ bản thân vẫn còn có cơ hội được yêu thương,được người khác chăm sóc và dành tất cả những gì tốt nhất cho mình,đây không phải là cổ tích,nhưng lại là một thế giới cổ tích tuyệt đẹp.



_Anh 2! Cảm ơn anh!



____________________



*Cộc cộc*



_Khiết Như! Là anh!



Là giọng của K.O,nó mỉm cười vội vàng kéo vali lại.Chạy nhanh đến gần cửa,đôi tay nhỏ nhắn cầm chốt cửa mở rộng cho anh.



_Anh 2! Sao anh lại không ngủ?



Một câu hỏi vớ vẩn,tất nhiên anh phải dành thời gian này ở bên cạnh nó rồi.



_Ngày mai em phải đi rồi! Anh không đành lòng,cho nên..muốn giữ chân em lại!-Anh nói lẫy,dáng người ung dung bước vào trong,nhìn đống hành lý đã được đem ra,anh thở dài_Nhưng mà,ai kia đã chuẩn bị xong rồi,nghĩ xem,anh phải làm sao đây?



*Phịch*



Ngã lưng xuống giường nó,anh nhắm chặt mắt,nhìn người con trai trước mặt nó cười khì,tự lúc nào cũng ngã lưng nằm cạnh bên anh.



_Vậy..em không đi nữa!Em không muốn học âm nhạc gì hết!Học ở đây cũng được mà!



_Không được! Thật ra,đến đó học chỉ là cái cớ thôi,anh muốn em tìm lại gia đình của em!



Hướng mắt sang K.O,nó thở dài.