Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 2 : Hôn ước và thỏa thuận

Ngày đăng: 12:23 18/04/20


Nó ung dung rảo bước về nhà, miệng mấp máy theo lời bài hát quen thuộc



" Tựa vào bờ vai này nhé



Trọn đời che chở cho em



Giữ chặt đôi tay em nhé



Nhỏ bé nhưng thật ấm êm



Vui buồn ta sẽ cùng chia sớt



để ngày chỉ còn hạnh phúc



Cảm ơn định mệnh



đã cho ta gặp nhau



Rồi tình yêu như ngọn sóng



Dịu dàng xô đến bên anh



Cả một đại dương hạnh phúc



Tắm mát cho em tháng ngày



Đôi bàn tay ta sẽ giữ lấy



ân tình mình đẹp biết mấy



Dẫu biết rằng đường đời



Còn xa hỡi anh "



Nó cứ đắm chìm trong bản nhạc ấy rồi về tới nhà lúc nào không hay. " Xe đâu mà nhiều vậy nhỉ? Mình đi lộn nhà sao? " Nó chợt khựng lại khi thấy trước nhà mình những chiếc siêu xe sang trọng đỗ ở đó. " Hay là... hay là cậu ấy trở về? Mà không đúng, nếu là cậu ấy thì đã không làm quá lên như thế rồi. Sao hôm nay nhiều chuyện kì lạ vậy nhỉ? " Nó ngớ người ra nghĩ ngợi rồi một mùi thơm tỏa ra từ nhà nó làm nó bừng tỉnh, tay xoa xoa bụng hớn hở phi vào nhà: 
Quay trở lại với nó, nó chạy ra khu vườn trong lòng có chút le lói sợ. Nó sợ cái hôn ước này sẽ là rào cản giữa nó với Vũ Phong. Nó sợ nếu Vũ Phong biết được sẽ không trở về tìm nó nữa. " Không thể được, không thể được " - Nó lẩm bẩm rồi ngồi xuống chiếc xích đu nước mắt giàn dụa.



" Cô đã có người trong lòng phải không? " - Khánh Anh bước tới 



Nó vội gạt nước mắt nhìn qua hướng khác



" Không phải, tại vì cậu quá đáng ghét. Tôi không muốn dính líu đến cậu, mất công tôi lại bị xui xẻo cả đời "



" Vừa khóc xong mà vẫn cao hứng nhỉ? Không nói móc, nói mỉa, cãi nhau với người khác cô sợ người khác nghĩ cô bị câm sao? " - hắn cũng không phải vừa đáp trả



" Sao đây? Muốn gây sự tiếp hả? " - Nó trừng mắt nhìn hắn. Đôi mắt của nó vẫn còn đỏ vì khóc. Hắn cũng không muốn cãi nhau lúc này



" Chúng ta diễn một vở kịch đi " - hắn đề nghị



" Vở kịch? "



" Cô cứ đồng ý đi. Cũng không phải là kết hôn bây giờ. Trong ba năm này tôi sẽ có cách để hủy hôn ước này. Cô cứ yên tâm ở lại nhà tôi, đợi tốt nghiệp xong cô sẽ được tự do "



" Không được, tôi không thể đồng ý hôn ước này "



" Vậy cô sẽ cãi lại bố mẹ và ông nội? "



" Tôi... tôi "



" Giữa chúng ta sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra, đó là biện pháp tốt nhất trong lúc này. Ông tôi vừa mất, tôi không thể làm bà tôi đau lòng nữa. Cô quyết định nhanh đi "



Nó trầm ngâm một lúc rồi gật đầu đồng ý



" Vậy được, tôi cũng không muốn ông và bố mẹ tôi buồn. Tôi đồng ý là hôn thê của cậu, nhưng chỉ ba năm thôi đấy "



" Có cho hơn tôi cũng không thèm " - hắn quay lưng bước vào nhà



" Hừ!! Để xem tôi trừng trị cậu thế nào " - Nó lườm hắn rồi cũng bước theo vào.