Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 25 : Cuộc chiến kết thúc

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


An Vy kéo Hải Minh và Bảo Nam đi sâu vào rừng, miệng không ngừng nhẩm theo lời bài hát yêu thích



" Giữa mênh mông hoa mặt trời



Trải dài cuối chân đồi phía xa



Ngồi bên anh mãi không rời



Bình yên nghe hương thơm cỏ cây



Gió ơi gió đừng vội kéo mây



Kéo hạt mưa rớt qua nơi này



Để em ngắm nụ cười của anh



Cứ dịu dàng mà lại nồng say... "



" Hôm nay An Vy nhà mình có chuyện vui thì phải? " - Bảo Nam đi tới khoác vai An Vy cùng đi. Hải Minh thấy vậy thì nhíu mày khó chịu nhưng không nói gì. An Vy tươi cười nhìn Bảo Nam 



" Được đi chung với hai người đẹp trai như hai cậu thì đương nhiên phải vui vẻ thôi "



" Hợp lý " - Bảo Nam gật đầu lia lịa tỏ vẻ rất đồng tình. Hai người cứ vui vẻ kể chuyện trên trời dưới đất. Hải Minh đi phía sau hết nhìn hai con người phía trước lại khó chịu nhìn sang bên cạnh, bây giờ trong lòng cậu đang giống như lửa đốt, phần vì nhìn thấy An Vy và Bảo Nam thân mật, phần vì nhớ lại An Vy đã chủ động gọi Bảo Nam chung đội, sau đó nhìn thấy Bảo Nam muốn gọi Thái Điệp đi chung thì An Vy mới quay qua cậu. Những hành động của An Vy luôn luôn nằm trong tầm mắt của cậu, chỉ có lòng nó là cậu không thể nhìn thấu được. 



" Có cần phải ôm vai ôm cổ thế không? " - Hải Minh không chịu được nữa đi tới gỡ tay Bảo Nam xuống làm cả hai quay đầu về phía sau ngơ ngác nhìn Hải Minh 



" Cậu đang ghen đấy à? " - Bảo Nam cười rồi lại khoác tay lên vai An Vy cố tình khiêu khích Hải Minh 



Hải Minh không nói gì nắm lấy tay An Vy kéo đi. Bảo Nam lắc đầu cười nhìn theo rồi cũng đi theo hai người họ.



An Vy đi được một lúc mới lén nhìn qua Bảo Nam đang vừa đi vừa nghịch súng mới quay qua vẩy vẩy tay Hải Minh ý muốn cậu cúi đầu xuống, cậu cao quá mà. Hải Minh hiểu ý cúi đầu xuống, An Vy nói nhỏ:



" Không phải như cậu nghĩ đâu, cậu giúp tôi cái này đi.... %-&$&%&$%% " - An Vy thì thầm



" Hai người đang nói xấu tôi đấy à? " - Bảo Nam bây giờ mới để ý đến An Vy và Hải Minh, cậu liền đeo dây súng vào cổ rồi đi lại gần hai người hỏi làm cả hai giật mình 



" Sao thế? Có tật giật mình à? Nói xấu tôi thật chứ gì? Sao nào? Hay mặt tôi dính gì? " - Bảo Nam làm bộ dạng bất bình chống nạnh hỏi. Hải Minh nghe An Vy nói xong thì liền vui vẻ, lấy lại sự điềm tĩnh vốn có nhìn Bảo Nam cười:



" Không có chuyện gì cả,chút chuyện riêng thôi, người hoàn hảo như cậu thì có gì để mà nói xấu "
Khánh Anh tính đỡ Thái Điệp ngồi xuống thì Hải My chạy tới tranh để đỡ Thái Điệp ngồi xuống



Thái Điệp nhàn nhạt cười:



" Thằng Ken không phải gu của tôi đâu "



Khánh Anh cười rồi dang một tay khoác vai Hải My 



" Biết đâu được? " - Hải My nhún vai rồi nhìn Khánh Anh cười 



" Mày đi được nữa không? Hay ở lại đây nghỉ ngơi rồi lát bọn tao quay lại đón. "



" Tao không sao, vẫn đi được " - Thái Điệp lau mồ hôi trên trán rồi đứng dậy. Khánh Anh bước lên trước chỉnh lại áo cho Thái Điệp thì phía sau vang lên tiếng động giống như người nào đó đang giẫm lên một cành củi khô. Chỉ kịp nghe Thái Điệp nói lớn - " Cẩn thận " thì tiếng súng đã vang lên. Khánh Anh quay lại nhìn thì đã thấy Hải My dang tay che lấy người hắn. Lập tức Khánh Anh đưa súng lên ngang vai Hải My rồi bắt thẳng vào tim người đã nổ phát súng đó 



" Em bị trúng đạn rồi " - Hải My quay người lại nhìn Khánh Anh rồi chỉ vào vạt nước màu xanh lá cây



" Đỡ cho anh sao? Ngốc " - Khánh Anh cốc nhẹ đầu Hải My rồi cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô. - " Em đi xuống trước đi, nhớ cẩn thận "



Hải My cười híp mắt nhìn Khánh Anh - " Dạ "



Đợi cho Hải My đi quá tầm mắt thì lúc đó Khánh Anh mới tới đỡ Thái Điệp cùng đi tiếp. 



Thái Điệp quan sát nãy giờ rồi ngước lên nhìn Khánh Anh, rốt cuộc là sao đây? Cô ta có thực sự liên quan đến sự mất tích của Camella không? Nhưng rõ ràng đã thấy, hôm đó thực sự cô đã nhìn thấy. Nhìn thấy cảnh vừa rồi, Thái Điệp cũng nguôi ngoai bớt phần nào sự căm ghét đối với Hải My. 



Tại một nơi khác, Hải Băng quan sát thấy đã an toàn liền rút máy ra gọi cho Hải My 



" kế hoạch sao rồi chị? " 



" Thất bại rồi, tao trúng đạn rồi, bây giờ phải xuống núi " 



" Sao lại thế? Sao chị có thể trúng đạn chứ? Chị bắn súng rất giỏi mà. Còn anh Khánh Anh nữa mà "



" Chuyện dài, tao sẽ kể cho mày sau. Gọi cho Dĩ Mai dừng tay đi. Hẹn nhau 10h tối nay ở chỗ cũ "



" Vâng ạ " - nói xong Hải Băng tắt máy gọi cho Dĩ Mai. Cùng lúc đó pháo hoa báo kết thúc trò chơi, pháo bắn ra là màu xanh lá cây, 11A1 đã chiến thắng. 



Mọi người dừng lại tất cả và xuống núi để tập hợp.