Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 47 : Hủy hôn

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


An Vy ngồi trên ghế cúi gầm đầu xuống sàn nhà, hai tay chống lên ghế mệt mỏi. Mọi người đều ngồi vây quanh nó nhưng sao nó lại có cảm giác bản thân chỉ có một mình? Đôi mắt vô hồn cứ nhìn về một hướng vô định hình.



Kevin quỳ một chân xuống trước mặt nó. Bây giờ nó mới ngẩng đầu lên nhìn anh. Kevin đặt tay lên vai nó rồi nói:



" Em không nhận ra hai sao? "



An Vy tay vẫn chống xuống ghế lắc đầu nguầy nguậy nhìn anh tò mò. Anh lại cười nhẹ với nó:



" Em có bao nhiêu người anh trai? "



" Anh... Hoàng? " - An Vy mấp máy nói 



Kevin gật nhẹ đầu rồi lấy khăn trong túi ra lau hết bột dính trên người nó. Ngừng một lúc, anh lại nhìn thẳng vào mắt đã rưng rưng nước của nó nói tiếp:



" Hai xin lỗi đã đi lâu như vậy. Nhưng mà từ giờ đã có hai rồi, hai sẽ bảo vệ em. Được không? "



An Vy rơi nước mắt nhìn anh. Anh thực sự là anh trai của nó rồi. Nhưng tại sao lại gặp lại anh trong hoàn cảnh này? Bây giờ nó thực sự không còn chút sức lực nào nữa dù muốn ôm chầm lấy anh trai mình nhưng cả thân thể nó đã cứng đờ ra, chỉ có nước là vẫn rơi xuống không ngừng. Kevin đau lòng ôm chầm lấy nó vỗ về. Mọi người xung quanh chỉ biết nhìn theo hai người. 



" Kevin thực sự là anh trai của Rain sao? " - Thái Điệp không kiềm lòng được mà lên tiếng. 



" Là thật đấy. Kevin mồ côi ba mẹ từ nhỏ, được ông Rain đưa về nuôi, ba mẹ Rain đã nhận anh ấy làm con nuôi. Về sau một người họ hàng đến tìm và đưa anh ấy đi. Anh cũng gặp lại Kevin mấy năm sau đó. Nhưng anh không muốn tiết lộ thân phận nên đã không nói cho Rain biết anh đã gặp lại Kevin " - Vũ Phong giải thích cho mọi người hiểu 



" Vậy thì tốt rồi. Để anh ấy lo cho Rain đi. Dù sao họ cũng mới nhận lại nhau còn nhiều chuyện để nói " - Ngọc Ngân hờ hững nói nhưng ánh mắt lo lắng lại luôn nhìn chằm chằm vào Rain rồi quay lưng đi



" Khoan đã " - kevin buông nhẹ An Vy ra rồi đứng dậy quay đầu lại nhìn Ngọc Ngân - " Leo, đưa Rain ra xe đi, đợi tớ ở đó rồi chúng ta về "



Nói xong Kevin đi nhanh lên phía Ngọc Ngân rồi cầm lấy tay cô kéo đi. Vốn dĩ anh không muốn gặp lại cô trong hoàn cảnh này nhưng lỡ rồi thì phải giải quyết thôi.
" Ba có thể giúp con không? " - Khánh Anh kiên quyết 



" Được thôi. Chiều nay ba sẽ họp cổ đông lại... "



" Ý con là ngay lập tức ạ " - không đợi ba hắn nói xong, hắn đã cắt ngang lời 



Ba hắn ngước nhìn hắn hết sức khó hiểu. Tuy là tập đoàn Nguyễn Hoàng lớn mạnh hơn An Thị nhưng việc rút vốn cũng cần có thời gian và nên thông qua đại hội cổ đông. Hiểu được ba hắn nghĩ gì, hắn cũng hiểu kinh doanh thì cái quan trọng vẫn là lợi nhuận:



" Ba triệu tập cổ đông ngay bây giờ đi. Công ty KN mới thành lập tuy nói là độc lập nhưng ít nhiều có sự liên kết với tập đoàn KML ở Mĩ. Mặt khác người điều hành công ty chính là anh Kevin. Với sự quản lí của anh ấy đầu tư vào công ty này tuyệt đối không có hại. Về công hay về tư đều thỏa đáng. Anh ấy đã làm được những gì chú yêu cầu. Sớm muộn gì cũng trở thành người một nhà. Lí do vì người nhà hay vì người có sức ảnh hưởng lớn trong kinh doanh ở nước ta thì đều hợp tình, hợp lý "



Nghe những thông tin mà Khánh Anh nói, ba hắn khẽ bật cười. Con trai ông không những tính trước cho ông đường đi, dù là chủ tịch nhưng cũng không thể ngang nhiên muốn rút vốn là rút, hơn nữa còn đưa lại quyền lợi cho tập đoàn, ông rất hài lòng và tin tưởng sự điều hành của hắn sau này. Nhưng cái ông thắc mắc là nguyên nhân con trai ông muốn hủy hoại tập đoàn An thị là gì?



" Rất tốt. Ba sẽ chiều theo ý con " - Ba hắn nói rồi ấn vào chiếc điện thoại bàn gọi cho trợ lý chuẩn bị cuộc họp sau đó ngước lên nhìn hắn - " Nguyên nhân là gì vậy? "



Hắn không trả lời ba mà tiếp tục nói:



" Con nhờ ba một chuyện nữa... Con muốn hủy hôn "



" Con đang nói gì vậy? " - Ba hắn đứng dậy nhíu mày nhìn hắn



" Con xin phép " - Hắn cúi đầu rồi bước ra ngoài mặc cho ba hắn gọi như thế nào.



" Ken.. Ken.. Tuần sau là 49 ngày của ông nội con rồi đấy "



Hắn mặc dù nghe nhưng vẫn lặng lặng đi ra đóng cửa lại, hắn thở dài một cái rồi quay người đi.