Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 54 : Đụng trúng người quen

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


Hôm nay An Vy lại dọn về nhà hắn ở với lí do là sắp thi cần hắn kèm cặp. Kevin mặc dù không muốn rời xa nó, dù sao hai anh em cũng chỉ mới gặp lại nhau. Nhưng công ty anh mới đi vào hoạt động rất nhiều việc cần anh xử lý. Vì thế để cho hắn bảo vệ nó thì sẽ tốt hơn.



Trên một chiếc giường rộng lớn, có hai cô gái đang nằm ngang giường người thì chống cằm nhìn ra cửa sổ, người thì vẫn chăm chú đọc truyện.



" Rain này, cậu có hận anh Key nữa không? " - Thái Điệp nói mà không quay lại nhìn An Vy 



An Vy quay lại nhìn Thái Điệp rồi quay lại dán mắt vào cuốn truyện trả lời:



" Tôi không phải là người sống trong quá khứ. Buông bỏ được tôi sẽ buông bỏ hết cả niềm vui lẫn nỗi buồn, sống cho hiện tại. Những người trước không còn để lại cho tôi những cảm xúc mạnh như thế " 



Thái Điệp cười nhẹ:



" Quan điểm sống của cậu rõ ràng thật " - Thái Điệp nằm nghiêng chống tay một bên đầu quay vào nhìn An Vy - " Mà này, nếu bọn họ thực sự đối mặt với nhau thì cậu sẽ ủng hộ Fin hay Kay? "



An Vy thở dài gục đầu xuống giường quay vào nhìn Thái Điệp:



" Tôi chẳng hiểu mọi người đang nói về vấn đề gì thì làm sao mà biết ủng hộ ai. Có điều tôi vẫn mong bọn họ sẽ không đối đầu với nhau "



" Tốt, vậy chúng ta sẽ hòa giải giúp họ " - Thái Điệp mắt sáng lên nhìn An Vy 



" Mày nghĩ mày là ai hả vợ? Liên quan đến ba tập đoàn lớn chứ không phải chuyện đơn giản giải quyết bằng lời nói đâu " - Bảo Nam từ ngoài cửa đi vào, phía sau là hắn



" Có làm sao đâu? Người thừa kế sau này cũng là hai người đó mà. Với lại tao thấy Kay không hứng thú vào chuyện này còn Fin lại càng không. " - Thái Điệp ngước đầu lên chu mỏ cãi lại Bảo Nam 



" Kể cũng lạ, tại sao hai tập đoàn kia lại chèn ép Huỳnh Thị như vậy? Mà ba mẹ tao bảo chuyện hôm nay đã được lên kế hoạch từ sớm rồi " - Bảo Nam ngồi lên ghế sofa đối diện với bọn nó.



Khánh Anh đi lại ngồi lên mép giường cạnh nó vắt chéo chân nhìn Bảo Nam:



" Trước đây bọn họ từng hợp tác làm ăn, sau đó thì có kẻ phản bội. Ba mẹ Kay mất trong một vụ tai nạn xe, nguyên nhân là có kẻ nào đó đã cắt đứt dây thắng. Đối tượng nghi ngờ chính là chủ tịch tập đoàn Huỳnh Thị "



" Ủa, sao mày biết? " - Thái Điệp nhìn hắn thắc mắc 



" Vụ việc đã được Chủ tịch tập đoàn Hoàng Thị ém nhẹm xuống. Và bây giờ đang cùng An Nhất Tùng là một trong ba người cùng lập công ty năm ấy quay lại trả thù Huỳnh Thị. Tao cũng thấy có nhiều điểm mờ ám nên đi tìm ba hỏi. " - Khánh Anh vừa nói vừa lấy cuốn truyện trong tay An Vy gập lại 



" Ơ em đang đọc mà " - An Vy gắt lên với tay đòi lại cuốn truyện 



" Hư mắt " - Khánh Anh giữ lấy tay nó rồi lấy cuốn truyện đánh lên đầu nó.



" Trời ơi trời " - Thái Điệp nhíu mày nhìn hai đứa nó - " Ở đây có mỗi hai người thôi à? "



Bảo Nam cũng tức giận không kém đi lại phía sau lưng hắn rút cuốn truyện trong tay hắn đưa cho nó nói:




Hắn cong khóe môi cười gật gật đầu rồi khoanh tay xuống bàn dí sát mặt nó nói:



" Còn phụ thuộc vào bạn gái của đại thiếu gia Nguyễn Hoàng là heo hay người nữa "



Nó vẫn không chịu thua chu mỏ lên cãi:



" Vậy anh yêu heo hay yêu người? "



Hắn cười rồi nhướng mi: " Anh đi tính tiền "



Nói xong hắn đứng vội đi vào quầy tính tiền. Nó bữu môi một cái, một lát hắn ra nó sẽ hỏi cho bằng được, chạy đâu dễ, nó mang túi lên đi ra cổng chờ hắn.



Ánh đèn đường rọi sáng khắp một vùng. Trời đã về đêm nhưng xe cộ vẫn đi lại tấp nập. Nó đi tới một cái cây, một tay vịn lấy cành cây nghiêng người vung chân, một tay cầm lấy quai túi. Đột nhiên nó khựng lại, có ai đó đang chạy về phía nó mà lại ngoảnh về phía sau nhìn. Nó chỉ kịp ngước lên nhìn thì người đó đã đầm sầm vào nó làm nó té ngửa ra.



" Không thấy đường hả?... Á Bích... Bích Thảo? " - Nó ngã xuống ngăn nhó đưa tay lên rảy rảy sau đó tức giận nhìn lên quát. Vừa nhìn thấy người trước mặt nó liền khựng lại, tay kia vô thức ôm lấy cánh tay bị trầy. Cô gái đó cũng nhìn lại phía nó rồi quay sang phía khác chống tay đứng dậy chạy đi. Cô gái này đã thực sự thay đổi rất nhiều đến mức nó suýt nhận không ra. Nó đang bàng hoàng thì Bích Thảo đã chạy đi, phía sau là một toán người cứ chạy tới hô hào: " Đứng lại, đứng lại "



Nó bình tĩnh lại rồi đứng dậy chắn ngang toán người đang chạy đến làm ra bộ mặt đáng thương vừa nói vừa suýt xoa cánh tay:



" Mấy anh đang tìm con nhỏ vừa chạy qua đây phải không ạ? Nó chạy về phía bên kia kìa, đụng trúng em còn không biết đường xin lỗi mà còn vùng vằng bỏ đi "



" Có phải con nhỏ mặc chiếc áo bò, đội chiếc mũ lưỡi trai không? " - Một tên có gương mặt bặm trợn hùng hổ nói 



" Đúng, đúng ạ. Chính là con nhỏ đó. Nó đi về phía bên kia " - An Vy chỉ qua bên kia đường. Toán người hung tợn vội chạy ngang qua giữa đường xe cộ tấp nập. 



Khánh Anh ở trong quầy nhìn ra thấy nó đang nói chuyện với toán người kia thì vội vàng chạy ra.



" Em không sao chứ? Bọn chúng là ai? " - Khánh Anh chạy đến trước mặt nó rồi nhìn qua phía bọn người hung tợn vừa nãy



" Em không biết " - An Vy cúi đầu xuống xoa xoa khủy tay bị chầy nhăn nhó - " Vừa nãy em đụng trúng một người " - Nói đến đây nó ngước lên nhìn hắn - " Em vừa gặp Bích Thảo đó. "



" Bích Thảo sao? " - Hắn hỏi lại như để xác thực. Nó gật gật đầu chỉ về phía sau lưng mình:



" Vừa nãy cô ấy bị toán người kia đuổi bắt, em dụ bọn họ chạy qua kia còn cô ấy đã chạy theo hướng này đi mất rồi "



Khánh Anh nghĩ ngợi một lúc rồi nhìn xuống, cánh tay nó đang gập lại, khủy tay nó bị chầy. Hắn cúi đầu xuống nhìn rồi quay ra vẩy một chiếc taxi:



" Trời cũng tối rồi. Chúng ta về trước. Chuyện này để điều tra sau "



Nó gật gật đầu nhìn hắn rồi leo lên chiếc taxi trở về căn biệt thự ngát hương hoa hồng!