Hôn Ước Tuổi 16!
Chương 63 : Cuốn sổ
Ngày đăng: 12:24 18/04/20
Ngày mới lại bắt đầu trong cái lạnh của mùa đông. Mới chỉ có một ngày để được nghỉ ngơi thư giãn bọn nó lại phải tiếp tục lịch học vất vả và áp lực. Nó bình thường đã vất vả với lượng kiến thức " khó tiêu " bây giờ còn phải chép bài giùm cho hắn nữa nên khá bận rộn chẳng còn thời gian tám với Thái Điệp và Bảo Nam nữa.
" Rain " - Ngọc Ngân đi tới chỗ nó khi thấy nó đang cất đồ vào tủ cá nhân
" Chị Linda " - An Vy quay lại cười nhẹ với cô
" Chiều nay Kevin và Leo về nước, cùng chị ra sân bay đón bọn họ nhé " - Ngọc Ngân
" Được ạ. Chị Maris có về cùng không ạ? " - An Vy đóng tủ lại rồi quay sang nhìn Ngọc Ngân - " Mà có chuyện gì anh chị lại qua Mĩ gấp như vậy ạ? "
" À Maris không về. Chắc công ty bên Mỹ có vấn đề gì đó. Thôi chị đi trước nha " - Ngọc Ngân trả lời qua loa rồi tạm biệt nó đi vội
" Sao vậy nhỉ? " - An Vy nhíu mày nhìn theo rồi lắc đầu một cái sau đó đi xuống cănteen trường.
___________________________________
New york,...
Trong một gian phòng kín, sang trọng. Ba con người, mỗi người một dáng ngồi nhưng chung một suy tư.
Leo đang chống tay lên thành ghế tựa hẳn người về sau đột nhiên bật dậy, lên tiếng:
" Bà ta rốt cuộc là ai? Tại sao lại thần bí như thế? "
Maris nhướng mi nhìn sang Leo:
" Cậu bình tĩnh đi. Trước mắt đã xác nhận được người giả mạo Key rồi nhưng điều đó không giúp ích gì được cho chúng ta. Linda đã gọi điện báo Hoàng Thị đã phát hiện ra điều đó rồi. "
" Vậy là uổng phí một tuần nay chúng ta qua đây rồi " - Leo thở dài
" Không còn thời gian nữa " - Kevin vịn trán im lặng bây giờ mới lên tiếng
" Cậu bảo sao? " - Maris quay qua nhìn Kevin khó hiểu
" Sự việc Hoàng thị phát hiện ra Key giả mạo thì chắc bọn họ cũng đã biết. Chúng nhất định sẽ làm gì đó. " - Kevin
" Bây giờ bọn chúng ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, thực sự trong chuyện này không đơn giản " - Maris
" Trước mắt tớ sẽ về Việt Nam làm rõ một số vấn đề, nếu những gì tớ nghĩ là đúng thì có lẽ... " - Kevin nói rồi cắt ngang giữa chừng
" Có lẽ? " - Maris
" Tớ về với cậu " - Leo
" Rain ơi " - Khánh Anh gõ cửa gọi nhưng nó trùm chăn không chịu dậy
Camella nhón chân đi ra mở cửa cho hắn rồi cười tinh nghịch chỉ chỉ vào trong.
Khánh Anh nhéo má cô em gái rồi bật cười cúi đầu xuống hôn lên trán Camella sau đó đi vào hất mạnh tấm chăn ra bế sốc nó lên
" Á, Camella sao em lại phản bội chị " - Nó mếu máo nhìn Camella đang đưa bàn tay nhỏ xíu lên che ngang miệng cười.
Hắn mặc kệ nó vùng vằng, bế nó vào đặt ngay ngắn lên ghế:
" Ngày mai có tiết kiểm tra hóa, em muốn thầy phê bình nữa? "
" Anh giỏi hóa để làm gì? " - Nó giận dỗi đứng dậy nhưng bị hắn giữ lại đẩy xuống ghế, nói:
" Chị Linda đã gọi điện cho anh rồi. Anh không biết cuốn sổ đó lại quan trọng với em như vậy "
" Còn không phải vì... " - Nó tức giận nói nhưng bị hắn chen ngang lời
" Vì đó là món quà đầu tiên anh tặng cho em, còn cuốn sổ đó, anh đã đọc hết rồi " - Khánh Anh nói, gương mặt phản phất một nụ cười.
" Ai cho anh đọc chứ? " - An Vy tực giận đứng phắc dậy. À là thẹn quá hóa giận mới đúng.
" Nhưng nhân vật chính trong đó là anh " - Khánh Anh hắng giọng nhịn cười đứng dậy nghiêm túc cãi lại nó
" Anh... Anh... " - An Vy tức giận giậm chân chuồn lẹ nhưng hắn đã nhanh tay giữ lấy tay nó. Nó vội hất tay hắn ra hòng bỏ chạy
" Á " - Hắn kêu lên rồi ôm lấy tay
" Không sao chứ? " - nó liền quay lại cầm lấy tay hắn thổi thổi rồi nhìn lên hắn lo lắng hỏi. Lập tức hắn cúi đầu xuống đặt lên môi nó một nụ hôn, bàn tay đã vòng sau lưng nó siết chặt nó vào lòng.
" Anh xin lỗi đã không quan tâm đến tâm trạng của em lúc đó. Nếu có thế thì em cũng không được vùng vằng sau đó bỏ đi như vậy. Anh sẽ rất lo lắng. Chỉ cần nói với anh, điều gì anh cũng sẽ đồng ý với em chỉ cần em muốn. Điều gì anh cũng sẽ làm cho em. " - Nói xong hắn buông nó ra, mở ngăn tủ lấy cuốn sổ quen thuộc đưa cho nó. - " Anh đã cẩn thận xếp tiếp những cánh hoa còn lại vào mỗi trang em còn chưa làm xong và... " - hắn dở đến trang cuối cùng, dòng chữ " Happy Wedding " tự hắn viết vào đó, hắn đưa cho nó xem - " Đó là những gì anh muốn viết trong cuốn sổ tình yêu này "
An Vy bật cười đưa tay lên che ngang miệng:
" Anh sến quá đấy "
" Hừm? Em muốn anh đọc lại cho em nghe không? " - Khánh Anh nhíu mày cầm cuốn sổ lên mở ra nhưng nó đã cướp vội cuốn sổ nhăn nhó:
" Thôi thôi "
Hắn nhìn nó rồi cười nhẹ vòng tay ôm chặt lấy nó vào lòng, hôn nhẹ lên tóc nó. Nó ôm lấy cuốn sổ đã được nó ghi lại tất cả những khoảnh khắc bên hắn, hạnh phúc đứng trong lòng hắn cười mỉm. Chỉ có một người đứng ở ngoài cửa vô tình nhìn thấy... Khó chịu lặng lặng bỏ đi.