Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 71 : Ba cô ấy đã mất rồi

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


Vũ Phong đứng trước cánh cửa rộng lớn, đã bao giờ cậu chưa về nơi này, nơi cậu từng chán ghét đến cực độ.



" Vũ Phong, là con sao? " - chiếc ô tô dừng lại trước cửa, một người đàn ông mặc bộ vest đen bước ra từ ghế lái, chạy vội đến ôm chầm lấy cậu. Hành động của ông khiến cậu rất bất ngờ.



" Về là tốt. Về là tốt " - Ông vỗ vỗ vào cánh tay cậu rồi nhìn cậu một lượt - " Ba đã sai rồi, ba không nên kéo con vào thù hận, chính ba đã dẫn con vào con đường nguy hiểm. Ba thật đáng trách mà "



Nhìn ông trong phút chốc cậu đứng hình, giọng nói nghẹn ngào cùng gương mặt thoáng buồn có phần gầy đi làm cậu nhận ra, thì ra ông yêu thương cậu là thật lòng. Điều ấy chưa bao giờ cậu nhìn thấy được ở ông. Con người chỉ biết đến trả thù, tàn nhẫn và lãnh khốc!



" Vào nhà thôi,vào nhà thôi " - Hoàng Vũ Hiên kéo Vũ Phong vào trong xe



" Ba à " - Vũ Phong giữ lấy tay ba mình



" Sao con? "



" Mọi chuyện ba đã hiểu lầm bác Huỳnh "



" Hiểu nhầm? " - Hoàng Vũ Hiên kinh ngạc nhìn con trai



" Vào trong con sẽ từ từ kể cho ba nghe " - Vũ Phong



" Vậy được, đi thôi "



Ở một nơi khác, Hải Minh cùng Hải Mi cũng kể lại câu chuyện cho ba mình. Ông chỉ trầm tư nhìn xa săm. Cái gọi là thù hận đã kéo họ vào vòng chiến quá mệt mỏi. Đề rồi nhận lại chỉ là sự hối tiếc!



***



Dĩ Mai bước từng bước mệt nhọc vào nhà, An lão gia đang ngồi ở ghế sofa đọc báo, nghe tiếng động liền gập tờ báo lại ngước lên nhìn con gái nói:



" Lazy, con đi đâu lại về khuya như vậy? "



" Ba mặc kệ con " - Dĩ Mai lạnh nhạt đi lên cầu thang



" Đứng lại " - An lão gia đập bàn lớn tiếng - " Con lại giám hỗn láo với ba? "



" Có việc gì từ từ hãy nói, ông đừng có lớn tiếng với con như vậy " - An phu nhân bưng tác trà ra đặt xuống bàn nhẹ nhàng nhìn ông




" Anh haiiiii " - An Vy vừa bước vào cửa đã hét toáng lên



Khánh Anh cùng một người giúp việc mở cửa cho bọn nó vào cũng đi theo sau nó.



Kevin, Leo cùng Khổng phu nhân bước ra cửa.



" Đáng lẽ cậu nên nhốt nó ở đấy thêm vài tuần nữa " - Leo vừa ngoáy tai làm ra bộ dạng khó chịu nói



An Vy bữu môi lườm Leo một cái rồi bước tới khoác tay Khổng phu nhân cười tươi:



" Dì có nhớ con không? "



" Vừa nãy con hét Dì hết dám " - Khổng phu nhân bật cười



" Dì này " - An Vy lắc lắc tay bà nũng nịu.



" Hai đứa đã ăn tối chưa? Vào cùng ăn đi " - Kevin xoa đầu em gái cười nhẹ



" Bọn em chủ yếu là tới ăn chực mà " - Khánh Anh trả lời



" Ây zà " - Nghe câu trả lời của hắn Leo vỗ vỗ trán mình bất lực đi vào phòng ăn.



Mọi người vui vẻ ngồi vào bàn ăn. Vừa ăn vừa nói hết chuyện trên trời dưới đất.



" À đúng rồi, Dì không nhìn thấy Bích Thảo? " - Khổng phu nhân đặt chén cơm xuống bàn nói



" Bích Thảo ạ? " - An Vy hỏi lại - " Cô ấy tìm thấy ba mình nên đã theo ông ấy đi rồi " - An Vy đưa vào miệng miếng thịt rồi mới nói tiếp



" Ba cô ấy đã mất rồi. Tài xế năm xưa trong vụ tai nạn của ba mẹ Vũ Phong chính là ba cô ấy. Dì muốn tìm cô ấy để bù đắp cho cô ấy " - Khổng phu nhân nhìn cháu gái mình khó hiểu



" Sao ạ? " - An Vy kinh ngạc há hốc miệng nhìn Dì. - " Nhưng chính... Chính miệng cô ấy nói khi đến chào tạm biệt con mà "



Khổng phu nhân trầm tư nhìn xa săm. Đã có chuyện gì xảy ra với cô bé sao?