Hôn Ước Tuổi 16!
Chương 75 : Không có anh bên cạnh, an vy vẫn sẽ tỏa sáng
Ngày đăng: 12:24 18/04/20
Nó rời đi chỉ để lại vài dòng chữ trên bàn.
" Con xin lỗi đã bỏ đi đường đột mà không thông báo! Xin lỗi đã làm mọi người lo lắng. Cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã quan tâm, chăm sóc con như người một nhà. Xin lỗi, cái hôn ước này con không thể nhận lời. Tạm biệt!
Nguyễn An Vy! "
Cũng ngay giây phút An Vy lên máy bay, một cô gái tìm đến địa chỉ biệt thự Kevin, và cầu xin Dì nó cứu sống một người, người đó không ai khác chính là Lạc Lạc.
Liền lập tức, Dì nó nhanh chóng tới và đưa Bích Thảo vào bệnh viện và tiến hành phẫu thuật cắt bỏ khối u.
Sau khi Bích Thảo đã vào phòng phẫu thuật, Lạc Lạc lại chạy tiếp đến nhà hắn...
" Cô gái à, cô đang nói chuyện gì vậy? " - Ba hắn đứng trên bậc thềm nhìn cô gái lạ mặt đang làm loạn ở sân.
" Lũ nhà giàu các người đều là những người máu lạnh. " - Lạc Lạc đưa tay lên chỉ vào mặt ba, mẹ và bà nội hắn.
" Cái này... " - Ba hắn khó xử nhìn qua vợ và mẹ mình rồi lại nhìn xuống cô gái lạ.
Thái Điệp cùng Bảo Nam lúc này mới đi tới, không nói không rằng cô vung tay tát Lạc Lạc một cái rõ đau.
" Candy " - Bảo Nam kéo cô lại.
" Cô nói sao? Máu lạnh vô tình sao? Vì các người mà Rain đã bỏ qua Pháp rồi, cô còn muốn gì nữa? " - Thái Điệp hất tay Bảo Nam đi tới túm lấy cổ áo Lạc Lạc. - " Thật không biết có nên giúp Rain không. Hừ " - Thái Điệp nói xong liền đẩy Lạc Lạc ra rồi đi lên phía trước mới ba mẹ và bà nội hắn quay vào.
" Rain có chuyện gì hay sao? Sao lại bỏ qua Pháp? " - Bà nội hắn nhíu mày nhìn Thái Điệp khi nhìn thấy cô đã ngồi xuống ngay ngắn ở ghế sofa.
" Con vừa nhận được một tin, Bích Thảo đang phải cấp cứu ở bệnh viện. Cô ấy ra nông nổi này là vì cứu Ken và Rain. Rain không muốn mọi người phải khó xử. Rain cũng không trở về quê gì cả, cậu ấy bị bắt cóc, sau đó thì bị như vậy. Rain biết hai bác sẽ cảm thấy khó xử, nên cậu ấy mong sự ra đi của cậu ấy sẽ không là vô nghĩa. " - Thái Điệp nói với giọng hờ hững, bản thân cô đã không muốn nó đi. Nhưng vẫn không thể thay đổi ý kiến của nó. Cô đã không thể ra sân bay để tiễn nó, đóng chặt cửa phòng mình lại để người bạn thân là nó ra đi, đó là điều bất lực nhất cô phải chịu đựng. Vì vậy, cô phải giúp nó. Bởi có cách khác thì đã không có ngày hôm nay!
" Thì ra là vậy " - Lạc Lạc cúi đầu nhẹ giọng.
" Ai mới đáng ngưỡng mộ đây? "
" Ơ chị Maria cũng ở đây ạ? Vậy ăn cùng bọn em đi " - Hải Minh
" Em nghĩ tốt nhất vẫn nên đi ăn trước " - An Vy đánh trống lảng đi tới đỡ Maria tới bàn an. Maria chỉ cười nhẹ. Mỗi khi muốn gắn ghép nó với ai, nó đều lảng đi như vậy. Còn Hải Minh lại luôn kiên trì theo đuổi nó như vậy. Thật không biết phải làm sao với cô em gái này.
***
Mấy tuần sau nó quay về nước. Để tránh sự chú ý của truyền thông nên nó phải đi về lén lút. Nó cũng chỉ muốn gặp riêng anh hai và chị dâu để chúc phúc bọn họ. Rồi sẽ lặng lẽ rời đi. Nhưng người muốn gặp lại không gặp, người không muốn gặp lại lù lù trước mắt nó như một giấc mộng. Vì hôn lễ được tổ chức vào buổi chiều ở ngoài trời sau đó sẽ vào bên trong nhập tiệc. Hôn lễ của chủ tịch tập đoàn KML và phó chủ tịch ngôi trường gia tộc Trang Kính cũng không phải tầm thường. Thu hút biết bao nhiêu người nổi tiếng và đương nhiên giới truyền thông sẽ không bỏ qua.
Nó đành trốn vào khách sạn trước, sau đó đợi hôn lễ xong mới tìm gặp anh hai.
Đi lòng vòng trong Khách sạn, nó lại có ý định sẽ lên tầng thượng đúng là ông trời luôn trêu người. Lại để nó bắt gặp hắn đang trong tình trạng chẳng còn biết gì. Mùi rượu dộc vào mũi nó đến khó chịu mặc dù đã đứng từ xa. Quay người định bỏ đi nhưng như có cái gì đó níu chân nó lại... Trời bây giờ gió to như thế này, lại còn đã chập tối, hắn làm sao lại uống nhiều như vậy chứ? Không nghĩ nhiều nữa nó đi tới đỡ hắn dậy. Thực sự hắn uống đến mất hết thần trí rồi, chẳng còn biết gì nữa!
Nó khó nhọc khệ nệ đỡ hắn xuống, hơi thở ấm nóng phả vào cổ nó đến khó chịu. Mùi rượu khiến nó muốn xô hắn ra ngay được. Hắn đã uống biết bao nhiêu chứ?
Vừa gọi một nhân viên đưa tới một chiếc chìa khóa của tầng cao nhất, vì nó không thể đưa hắn xuống khỏi đó được. Hắn vừa cao lại vừa to hơn người nó, nó lại không tiện xuất hiện nên đành để hắn nghỉ ngơi trong phòng sau đó gặp được hai sẽ thông báo.
Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến. Chỉ có nó mới khiến hắn uống đến thần trí không còn. Nhưng hắn lại không biết rằng, càng uống say nỗi nhớ về nó càng lớn hơn, hình ảnh nó càng rõ nét hơn trong tâm trí hắn. Bây giờ là rượu, hay nghe theo lí trí thậm chí tình cảm... Hắn đều muốn chiếm lấy nó!
***
Sáng hôm sau, hắn thức dậy trong bộ dạng hết sức mệt mỏi. Ai đó đã giúp hắn thay đồ. Hắn day day trán ngồi dậy, cơn men đêm qua vẫn chưa hết hẳn. Hắn cũng không nhớ đã uống bao nhiêu nữa. Tiếng chuông bỗng vang lên. Hắn mệt nhọc đi xuống giường và đi ra mở cửa.
" Có chuyện gì? " - Khánh Anh lên tiếng nhìn một nhân viên lên tiếng.
" Đêm qua anh uống say nên tôi đã đưa anh vào phòng này. Đây là đồ chuẩn bị cho anh " - Người nhân viên đưa cho hắn bộ vest mới. Hắn cũng không nghĩ gì thêm, nhận lấy quần áo rồi đi vào trong tắm rửa, thay đồ.
Còn nó, biến mất một cách kì lạ. Khi trở về, công việc của nó cũng thay đổi. Từ một nhà thiết kế đa năng, nó thay đổi trở thành một nhà thiết kế hàng đầu về thiết kế váy cưới. Tất nhiên nó có thể vượt qua cả Leo về mảng này, đánh dấu một mốc khởi đầu mới mà khó ai có thể vượt qua. Và còn nhiều nữa những sự thay đổi...