[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1003 : Phòng ngự chiến. (1)
Ngày đăng: 05:04 22/08/19
Tô Kính nghĩ lại, kỹ thuật Địa Long Tiễn của hắn, sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta hiểu rõ. Vật này là bí mật của binh gia, chỉ cần có thứ nào đó tuồn ra ngoài, nhất định sẽ có đại gia tộc cường đại chế tạo ra được.
Kỹ thuật Binh gia, không được đạo môn bảo vệ. Nếu như người khác phỏng chế ra mà nói, như vậy hắn có tức giận thì cũng không làm được gì. Không bằng hiện tại lấy danh nghĩa Phi Long tiễn để bán ra. Để cho Nguyên gia tìm biện pháp giảm giá thành thay cho hắn.
Đến lúc đó hắn lại liên hiệp định giá cùng với Nguyên gia. Giá tiền bán ra cho kẻ thứ ba phải nhất trí. Cứ như vậy, cũng sẽ không có vấn đề gì nữa.
Tử thủ một ít kỹ thuật cũng không có ý nghĩa. Phi Long tiễn này, một khi có Nguyên gia tham dự vào, gia tộc muốn phỏng chế thì chính là đối nghịch với liên minh và Nguyên gia. Hiện tại lực uy hiếp của liên minh chưa đủ, thế nhưng Nguyên gia lại là quái vật khổng lồ a.
Thực lực một chi quân đội của Nguyên Thiên Y đã không phân cao thấp với hắn. Mà đây mới chỉ là một phân hạm đội mô hình nhỏ của Nguyên gia mà thôi. Cho dù có mang theo tinh nhuệ thì số lượng luyện khí sĩ cũng sẽ không được quá nhiều.
Căn cơ của Nguyên gia vẫn ở trên đất bằng, lực lượng trên biển sẽ không có quá nhiều.
Sau khi nghĩ thông suốt, Tô Kính dứt khoát đem kỹ thuật mà mình có thể bán ra vẽ ra. Sau đó lại nghĩ xem nên hợp tác với gia tộc nào mới có thể đem lợi ích tăng lên tới trình độ cao nhất.
Lợi ích lớn nhất cũng không phải là kiếm được nhiều tiền nhất, mà là phải bảo đảm an toàn.
Kỹ thuật bên Minh quân từ từ thành thục. Các loại chiến thuật mới cũng đã được nghiên cứu không ít, đã có hai thành được định hình. Hiện tại Tô Kính cũng đã có phương hướng chế tạo chính xác. Tỷ như Khôi Lỗi, cũng không chỉ là một binh chủng chiến đấu bình thường nữa.
Thuẫn Khôi Lỗi là đội ngũ cùng chiến đấu với bộ đội, bản thân có năng lực phòng ngự cường hãn. Cũng không theo đuổi lực công kích. Mương theo binh sĩ Thuẫn Khôi Lỗi, bản thân đều đeo kiếm nang, có thể nhanh chóng trở thành kiếm tu. Mà phương thức công kích của Thuẫn Khôi Lỗi, trừ đoản kiếm được cài trên cánh tay ra thì chính là bao đựng tên, có thể bắn ra một lượng lớn mũi tên.
Thuẫn Khôi Lỗi không theo đuổi kỹ thuật chiến đấu phức tạp, mà là phối hợp với bộ binh, che chở cho bộ binh tấn công. Tương tự như tử sĩ doanh, làm lá chắn cho bộ đội vậy. Trong một đại doanh vạn người sẽ có chừng hai nghìn người như vậy. mà số lượng Thuẫn Khôi Lỗi tử sĩ doanh chính là trình độ một với một.
Những binh chủng còn lại, Thuẫn Khôi Lỗi cũng chỉ có thể mười so với một mà thôi.
Khôi Lỗi kỹ thuật công trình doanh, Khôi Lỗi đồng bạn với bộ binh hạng nhẹ, bộ binh hạng nặng cũng đều mang theo Khôi lỗi chuyên biệt. Tất cả đều chuyên biệt hóa, theo quy cách của riêng mình.
Tô Kính cũng không bài xích kiến thức ở Địa Cầu nữa, đối với việc chỉnh hợp binh chủng hắn lại càng bỏ thêm nhiều tâm tư hơn. Nhiếp chính vương Khương Dạ chỉ có thể đưa ra rất nhiều phán đoán mà thôi, quy mô bốn vạn người mới là số lượng binh lính tốt nhất của một quân đoàn trong chiến tranh. Hai mươi vạn chính là số lượng của đại chiến a.
Tô Kính tiến hành chiến đấu quy mô hơn trăm vạn người, cho nên hắn cũng rất rõ ràng. Suy nghĩ của nhiếp chính vương Khương Dạ không sai. Mà hắn lại rất quen thuộc sắp xếp binh lực chiến đấu trong quy mô nhỏ, còn có nhu cầu của các chiến sĩ. Đối với Tô Kính mà nói, chiến tranh trong hai năm qua hắn vẫn đang học tập, cũng đang cố gắng hoàn thiện. Hắn cũng không hối hận vì lúc đầu rót nhiều tài phú như vậy để võ trang binh lính của mình.
Bây giờ nhìn lại, tất cả những thứ ném vào ban đầu, trên căn bản đã thu hồi được tất cả rồi. Tất cả trang bị cũng đã hoàn toàn thay mới. Những thứ thay đổi, bởi vì nguyên nhân giá tiền cho nên cũng không người nào nguyện ý. Nếu như hóa giải mà nói, tổn thất cũng sẽ không nhỏ.
Thế nhưng chính bởi vì những thứ ban đầu ném vào cho nên số lượng binh sĩ tổn thất của Tô Kính cũng không nhiều lắm. Khiến cho hắn có một lượng lớn lão binh, tùy thời có thể lợi dụng những lão binh này làm sĩ quan, mở rộng quy mô quân đội. Hơn nữa cũng sẽ không làm lực chiến đấu của quân đội giảm sút.
Chỉ cần có người sống sót, bất kỳ ai cũng đều đáng giá.
Loại hành động tiếc binh này của Tô Kính trên bản chất đã hoàn toàn khác với đạo môn. Đạo môn tiếc binh là suy nghĩ từ thiên đạo, không muốn để cho người phàm chết một cách không rõ ràng. Mà Tô Kính tiếc binh, là từ suy nghĩ nhân đạo. Càng gần với lý tưởng của Nho môn hơn.
Đảo mắt đã trôi qua một tháng, Nguyên gia đã đạt thành hiệp nghị với Tô Kính. Nguyên Thiên Y thậm chí còn vì chuyện này mà đã liên lạc qua một lần với hạm đội của Nguyên soái Nguyên gia. Nguyên soái của Nguyên gia hạm đội thống lĩnh mấy trăm vạn đại quân, không biết đã chiếm cứ bao nhiêu hòn đảo. Thế nhưng sau khi nghe thấy tin tức kia, hắn lập tức phái nhân thủ tới, trợ giúp Nguyên Thiên Y và Tô Kính tiến thêm một bước liên minh với nhau.
Nguyên Thiên Y, có thể để cho Tô Kính gia nhập minh ước, trở thành đồng minh cấp hai. Thế nhưng cũng chỉ đại biểu cho chi phân hạm đội này của đối phương mà thôi.
Tô Kính giật mình, bất quá ngay sau đó hắn đã ý thức được. Nguyên gia rất là thông minh, binh lực của phân hạm đội đã là một phần tư của cả hạm đội. Nếu như tính luôn số lượng binh sĩ chiêu mộ được khi công chiếm các hòn đảo, như vậy binh lực của Nguyên Thiên Y bên này. Ngay cả một phần mười của tổng hạm đội cũng chưa tới.
Nhìn qua Nguyên gia chịu lỗ, thế nhưng cũng không có gì là thua thiệt?
Nguyên soái của Nguyên gia hạm đội cũng không có quan hệ lệ thuộc với Tô Kính, song phương hợp tác như vậy cũng chỉ có thể coi như là đồng minh ngang hàng mà thôi.
Từ lúc này Nguyên Thiên Y cũng không cần phải nhận chỉ huy từ Nguyên soái của Nguyên gia hạm đội. Hắn có quyền lực tự chủ hành động. Mà mua bán giữa Nguyên gia với Tô Kính cũng không chỉ là Phi Long tiễn, còn có các loại chiến hạm lơ lửng trên không trung.
Tô Kính trừ Phi Xà hạm và Thần Mộc hạm ra. Những chiến hạm còn lại, Nguyên gia đừng mơ có thể nhúng tay vào trong được. Trong đó hai loại chiến hạm như Thanh Long và Huyền Vũ, bọn họ cần tiêu thụ quyền.
Nguyên gia cũng biết, chiến hạm của bản thân trân quý vô cùng. Cho nên Tô Kính sẽ không thể nào bán ra kỹ thuật được. Mà hai loại chiến hạm Thanh Long Huyền
Vũ kia cũng là loại tốt nhất, dễ bán nhất, cũng là thường dùng nhất ở trên chiến trường a.