[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1005 : Phòng ngự chiến. (3)

Ngày đăng: 05:04 22/08/19

Có một tên Bạch Hổ khinh kỵ binh tiến lên, nhấc đầu Thần viên năm màu này trở về. Lúc này đầu yêu thú này đã nửa chết nửa sống rồi. Dưới quan sát của Tô Kính, đầu Thần viên năm mắt này so với chủng loại bình thường hơi nhỏ hơn một chút, cũng không có cao cấp. Ở phía sau lưng có một đôi cánh thịt ngắn ngủi, ở phía trên còn có thần văn khắc sâu vào trong tận xương tủy. Đây là thủ đoạn nô dẫn thú, bình thường các luyện khí sĩ rất khinh thường sử dụng loại thủ đoạn này. Tuy rằng các Luyện khí sĩ cũng sẽ nô dẫn thú, bất quá bọn hắn sẽ không dùng tới loại phương pháp này. Vận dụng thần văn để luyện chế gân cốt của đối phương, cuối cùng sẽ đẫn tuổi thọ của yêu thú rớt xuống, lực lượng cũng hơi chút giảm sút. Chỉ có một ưu điểm duy nhất chính là sẽ không có khả năng phản bội được nữa. Thấy hai hàng thần văn ở trên đôi cánh thịt của đầu Thần viê này, Tô Kính cũng lười thẩm vấn. Bởi vì thứ này trời sinh không biết nói, đây cũng là nguyên nhân mà địch nhân dùng nó làm thám báo phi hành. Khi màn đêm buông xuống, ở phương xa đã xuất hiện đại quân của địch nhân. Ở trên bầu trời có một tòa thành mô hình nhỏ chậm rãi bay tới. Đám người Tô Kính lập tức đề cao cảnh giác. Cho dù thể tích của tòa thành kia có nhỏ đi chăng nữa thì cũng có thể dung nạp được hơn một ngàn người. Oháo đài phi hàn như vậy, nhất định sẽ có vũ khí công kích từ xa cường đại. Bất quá... Đây cũng là nguyên nhân mà đối phương thua trận a. Lúc này Tô Kính truyền ra quân lệnh, Ngũ Hành đại pháo chuẩn bị công kích. Sau đó, lập tức có chiếm hạm lơ lửng mô hình nhỏ xông tới. Lần này Tô Kính dứt khoát đẩy ra chiến hạm mới. Loại chiến hạm này so sánh với chiến đấu cơ ở trên địa cầu còn nhỏ hơn nhiều. Hành trình phi hành cũng chỉ có hai trăm dặm. Thứ này, chính là thứ chỉ xuất hiện ở trên chiến trường, thi hành nhiệm vụ đặc thù được ban bố ra ngoài. Một chiến sĩ, hai Khôi Lỗi, thao túng chiến hạm này. Tên chiến sĩ kia cũng tương đương với tử sĩ vậy. Việc thao túng tất cả chiến hạm, chín thành chín đều giao cho Khôi Lỗi xử lý, chiến sĩ ở trong chẳng qua chỉ khống chế vũ khí công kích mà thôi. Chín cỗ chiến hạm mô hình nhỏ nhah chóng tiếp cận địch nhân. Khi khoảng cách chỉ còn có mười dặm, tám cỗ chiến hạm mô hình nhỏ dùng Kích Quang Phù Văn pháo để tiến hành công kích. Mà cỗ ở phía trước nhất thì lại bắn ra một khỏa Phi Long tiễn. Đám Phi Long tiễn này cũng không lớn, thế nhưng tốc độ lại cực nhanh. Pháo đài bay của đối phương cơ hồ không kịp phản ứng thì đã bị bắn trúng. Mũi tên trong nháy mắt đã cắt vào bên trong vách tường của pháo đài, xuyên thấu vách tường. Bên trong mũi tên lớn bằng ngón tay đương nhiên là phù văn dùng để định vị. Ngũ Hành đại pháo lập tức bắn ra. Quang mang hoa mỹ xé rách bầu trời, cái pháo đài bay kia chấn động một cái, đột nhiên nổ tung. Đây là một kích trí mạng của Ngũ Hành đại pháo, chuyên sử dụng để đối phó với mục tiêu hình dạng pháo đài. Công kích vừa rồi, Tô Kính đã dùng Ngũ Hành đại pháo tốt nhất. Cũng phải hai canh giờ sau thì mới có thể khôi phục năng lực sử dụng tiếp được. Hơn nữa nếu như không có chỉ dẫn mà nói, loại công kích này coi như nhắm vào một ngọn núi lớn mà nói, như vậy cũng sẽ không có biện pháp bắn trúng được mục tiêu. Đối phương căn bản không biết chiến hạm mô hình nhỏ đang lơ lửng của Tô Kính là thứ gì. Vừa định công kích thì đã bị Ngũ Hành đại pháo của Tô Kính phá hủy cái pháo đài lơ lửng này. Pháo đài khổng lồ nổ tung, ở trên không trung tạo thành một cái hỏa cầu, chợt bành trướng ra phía ngoài. Một lúc lâu sau, tiếng nổ mới lan truyền tới bên này. Sóng xung kích mạnh mẽ khiến cho mặt nước của kênh đào nổi lên sóng lớn. Quân địch còn cách Tô Kính chừng hơn ba mươi dặm ở bên kia bờ sông. Nếu như không phải Tô Kính đã quan sát ở trên không trung. Như vậy có lẽ còn không phát hiện ra quân địch xuất hiện từ phía chân trời. Cự Nhân chiến xa ở trên không trung hơi rối loạn. Chỉ là cũng không có tạo thành tình trạng vị trí rối loạn. Tô Kính vận dụng quan tinh thuật, xem xét chiến quả. Sau khi nhìn thấy là pháo đài của địch nhân nổ tung. Lại có bóng dáng của hơn một trăm thứ từ bên trong pháo đài kia bay ra. Sau đó hơn phân nửa trong đó đã bị hỏa cầu nuốt trọn, bị thiêu đốt thành tro bụi. Đợt xung kích thứ hai đã đánh bay mấy chục người. Số thành công thoát đi, cũng chỉ có sáu chục người mà thôi. Uy lực của Ngũ Hành đại pháo đương nhiên sẽ không lớn như vậy. Thế nhưng bởi vì đối phương ở bên trong pháo đài phi hành, cho nên mới có rất nhiều cường giả mất mạng. Có lẽ là Ngũ Hành đại pháo đã bắn trúng chỗ mấu chốt nào đó, mới dẫn tới bạo tạc như vậy. Chính bản thân Tô Kính cũng không nghĩ tới, ở trong thế giới đạo thuật lại có chuyện như thế này. Bất quá nếu đã xảy ra, như vậy chiến quả so với trong dự đoán của hắn còn lớn rất nhiều, như vậy Tô Kính cũng rất vui vẻ. Bốn vạn quân đội của hắn dàn trận. Nếu như pháo đài kia từ trên không trung tới, nếu như hắn không có biện pháp mà nói, như vậy sẽ rất thua thiệt. Bởi vì pháo đài khổng lồ, lực phòng ngự vốn đã rất cường hãn. Chỉ là hắn không nghĩ tới Ngũ Hành đại pháo vừa mới bắn tới đã khiến cho pháo đài này rơi rụng như vậy. Không có hệ thống cảm ứng, đối phương cũng chỉ cho là công kích ở ngoài phạm vi. Cho nên sẽ không mở ra trận pháp phòng hộ. Chuyện này quả thực quá khôi hài chuyện tình. Thế nhưng Tô Kính vẫn phải nhịn không cho mình cười, bởi vì chiến đấu bây giờ cũng mới chỉ bắt đầu mà thôi. Địch nhân tổn thất cái pháo đài này cũng có ý nghĩa chiến lược. Số lượng Thần Thuật sư ở phía trên rất là khổng lồ. Sau khi bị bắn rụng cũng không thể triệt binh lại được. Cho nên nhất định sẽ muốn nhân cơ hội này tiếp tục tiến công. Đúng như trong dự đoán của hắn, quân đội của đối phương không chỉ không có dừng lại. Mà ngược lại còn đẩy nhanh tốc độ. Khi đội ngũ bộ binh đứng ở phía trước nhìn thấy quân địch xuất hiện ở bờ bên kia thì Thuẫn Khôi Lỗi cũng đã chuẩn bị xong, đám chiến xa cũng đã sắp xếp đội hình xong. Chỉ chờ đối phương qua sông mà thôi. Độ rộng của con sông này có hơn ba mươi trượng. Khoảng cách này đối với cường giả mà nói, cũng không phải là vấn đề gì cả. Bất quá quân tiền phong của đối phương là bộ binh, cách bờ sông hai dặm lại là chiến xa. Binh lính bắt đầu mặc giáp trụ ở tầng ngoài và trọng giáp, lại còn trang bị binh khí dài.