[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1037 : Long xà (2)
Ngày đăng: 05:05 22/08/19
Thân thể của hắn xuất hiện cái động như chén ăn cơm. Vụ nổ lớn đã phóng thích toàn bộ lực lượng của hắn ra ngoài, không thể nổ chết hắn, bởi vì vụ nổ cũng không phải chủ động công kích mà là lực lượng phát tán ra, hắn bị lực lượng quy tắc cưỡng bức phát tán lực lượng và hóa thành mấy trăm vạn đạo năng lượng, chủ động mở lỗ thủng trên thân thể phun ra ngoài.
Nếu không phải vụ nổ có lực lượng quá lớn, thậm chí hắn có thể khống chế phương hướng lực lượng trực tiếp phun chết Tô Kính.
Đương nhiên Tô Kính hiện tại không bị phun chết, tiên kiếm của Tàng Kiếm Đạo Cung đã đáp ứng ra tay một lần vì hắn, công kích cấp bậc này hoàn toàn có thể kích động tiên kiếm, hắn sẽ giải quyết thay Tô Kính. Mặc dù nói đáp ứng là giết chết Chân Tiên, Tô Kính gặp phải nguy cơ sinh tử chắc chắn sẽ không bỏ tài không liều mình, hắn sống sót mới là vương đạo.
Vách tường nơi trú quân đã sớm bị nổ tung tổn hại cả trăm trượng, căn bản không có vật che chắn, đại hán xông vào nơi trú quân, trong doanh địa đã có yêu thụ, dây leo và độc thảo đầy đất.
Tốc độ của đại hán chậm lại, trận pháp dưới mặt đất vận phóng đại lực lượng quy tắc của thế giới, thân thể đại hán trọng thương cho nên bị ảnh hưởng.
Trọng yếu nhất là, vụ nổ vừa rồi đã nổ tung huyết long của hắn, khí thế liên tục tàn sát các nơi trú quân vừa rồi đã bị đánh tan, rốt cuộc không cách nào tụ tập được nữa.
Thân thể đại hán uốn éo đánh về phía Tô Kính. Hắn nhận ra Tô Kính là thủ lĩnh củađaám người này, tiêu diệt thằng này trước rồi nói sau.
Nội tâm Tô Kính vô cùng phiền muộn, vì cái gì mỗi lần ra trận, địch nhân cường đại đều nhắm vào hắn trước? Thiết Vô Dung và Cơ Vô Song mới là đối thủ của hắn mà.
Hai người Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung đã ngăn trên đường, tên đại hán không chút do dự cầm nghịch lân mâu tách hai người ra, ngay sau đó hắn xuyên qua hai người.
Thuốc tính lĩnh vực của ba người va chạm với nhau, Cơ Vô Song và Thiết Vô Hồn bị đánh bay không thấy bóng dáng.
Vừa rồi đại hán đã tiêu hao một nửa tinh huyết, tổn thương hai người Cơ Vô Song, hắn cảm thấy có hại chịu thiệt. Dù sao trở về địa ngục là đạt được bổ sung, hắn cũng không thèm để ý số tinh huyết bị tổn thất, chỉ cần có thể còn sống là tốt rồi.
Tô Kính thấy hai thủ hạ cường đại của mình bị đánh bay, xem ra tổn thương cũng là không nhẹ, nội tâm trầm xuống.
Khôi lỗi khô lâu thần binh hóa thành ngọc ấn bay vào trong tay hắn, bị Tô Kính ném ra bên ngoài và nện thẳng vào trán đại hán. Trán của đại hán lập tức sụp xuống, nửa bên mặt đều biến mất không thấy gì nữa.
Cổ của hắn là nơi còn hoàn hảo, chỉ còn cái miệng và một con mắt.
Thậm chí ánh mắt cũng biến mất không thấy đâu, uy lực công kích của ngọc ấn thậm chí còn trên cả hai người Cơ Vô Song giáp công.
Tô Kính đang có chút ít khủng hoảng, Ngũ Lôi Định Thân Châu bay trở lại nện vào hậu tâm của đại hán, thân thể tên đại hán cứng đờ. Trong nháy mắt hắn cứng đờ, binh sĩ, Luyện Khí sĩ, ác ma nữ quan bị thổi bay lập tức phát động công kích ngay lập tức.
Hơn trăm đạo kiếm quang đồng thời chém lên người của tên đại hán, hoa lửa bắn tung tóe thậm chí còn không thể cắt đứt da của đối phương.
Ác ma nữ quan không ngừng thả dung nham ra ngoài, từng hòn đá nóng chảy đốt thân thể đại hán, cũng ngăn cản thế xông tới của đại hán.
Tô Kính lúc này mới thở được một hơi, hắn dùng ngón tay điểm vào nghịch lân mâu trong tay đại hán, ngay sau đó có biến hóa sinh ra.
Nghịch lân mâu biến thành mềm nhũn và hóa thành một đầu tiểu Long lắc người quấn quanh cánh tay của đại hán, đầu tiểu long cắn xé cổ của tên đại hán.
Đại hán đầu trọc còn chưa kịp phản ứng thì công kích của Tô Kính đã đến, tay phải của hắn run lên, lại lúc này một thanh nghịch lân mâu xuất hiện trong tay.
Thanh nghịch lân mâu này có hào quang lưu chuyển, phía trước đầu rồng là ảo ảnh năm màu. Tô Kính âận dụng lực lượng cuồng bạo bao phủ thân thể Tô Kính, lúc này một đạo ánh sáng chói mắt xuất hiện trên người hắn.
Trong ánh sáng chói mắt có mấy chục đầu long xà biến hóa ẩn hiện, Tô Kính một mâu tựu trúng mục tiêu đang thừ người đầu trọc đại hán, này một mâu, đâm trúng đại hán ngực bụng tầm đó.
Trong mắt đại hán mang theo thần thái không dám tin, tại sao đối thủ yếu như thế ại có thể tìm được nhược điểm của mình!
Tô Kính không quản khỉ gió hắn suy nghĩ cáu gì, tất cả hình ảnh long xà trong phạm vi thiên địa luân đồng thời phát lực, miệng vết thương trên ngực bụng của đại hán vỡ ra, thân thể hắn bị một mâu chặt đứt.
Ưng Dương không biết xuất hiện từ lúc nào, cái túi của hắn mở ra và hút nửa thân người đại hán vào bên trong.
Ưng Dương phun ra một ngụm máu tươi, Tô Kính nhìn thấy còn đau lòng, dường như một ngụm máu tươi này đã phun tất cả máu trong người Ưng Dương ra ngoài.
Ưng Dương cau mày và hít một hơi thật sâu, hắn cưỡng ép thu một phần máu tươi trên không trung vào thân thể, sau đó đôi cánh kim loại sau lưng vỗ mạnh bay lên không trung, hắn biến mất không thấy gì nữa.
Đại hán chỉ còn lại nửa thân trên, muốn bay lên không trung đuổi theo Ưng Dương, trên bầu trời xuất hiện sấm rền và nổ mạnh ầm ầm đoạn tuyệt suy nghĩ của tên đại hán.
Đại hán nghe âm thanh đã biết rõ đó chính là thế giới chi lôi, hắn chịu không được. Nửa người dưới không có cũng thôi, hiện tại nghiêm trọng nhất là trái tim của hắn bị Tô Kính nhắm trúng, cũng tổn thương không nhỏ.
Hơn nữa Tô Kính sử dụng lực lượng thiên địa luân dẫn dắt phong ấn chung quanh chữa trị thương thế, tiểu long trên cánh tay đại hán không ngừng suy yếu lực lượng của hắn.
Tiếp tục như vậy sẽ chết.
Hắn không nghĩ tới giải quyết hai tên địch nhân cường đại nhất lại té nhào trong tay kẻ yếu.
Tô Kính cũng không yếu, ít nhất thiên địa luân bộc phát lực công kích không dưới Cơ Vô Song. Đại hán đầu trọc cho tới bây giờ chưa từng gặp qua binh gia, căn bản không có phán đoán như thế.
Sau khi Tô Kính đắc thủ cũng không ham chiến, đối phương trúng Ngũ Lôi Định Thân Châu và một đống dung nham nổ tung, hành động trì trệ cho nên Tô Kính quay người bỏ chạy, hắn lăng không phi hành không quan tâm công kích từ xa của đại hán.
Chém giết cận thân hắn dùng thiên địa luân cũng không ngăn cản được, nếu dựa vào công kích từ xa muốn chém giết cường giả binh gia là không thể nào, ít nhất người trên thế giới này không làm được.