[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1078 : Hư thật (2)
Ngày đăng: 05:05 22/08/19
Túi của Ưng Dương bành trướng nhanh hơn, hơn một vạn người bị hút vào trong, lúc này cái túi run run vài cái sauđoó hóa thành da người.
Người khác cũng bỏ đi, Nguyên Thiên Y bên nguyên gia quân nhìn thấy liền hãi hùng khiếp vía. Bọn họ biết rõ đây là thủ đoạn của Phó Thanh Sơn sát tính mạnh nhất trong Tiêu Dao tam sơn năm đó.
Thủ hạ đại yêu của Tô Kính lại có truyền thừa của Phó Thanh Sơn.
Khó trách chủ soái lại hợp tác với Tô Kính, hơn nữa không có chút tính tình nào, Tiêu Dao Hầu lại chú ý Tô Kính như vậy, hơn nữa còn toàn lực ủng hộ.
Những tin đồn trước kia không nên tin, nói cái gì Tiêu Dao Hầu đã đuổi thế tử ra khỏi cửa.
Làm sao có thể? Thế tử cưới công chúa đương triều, Tiêu Dao Hầu cao hứng còn không kịp đấy.
Ưng Dương chém giết một phen, người Nguyên gia bị chấn nhiếp, càng kính sợ Tô Kính sâu hơn, đây là chuyện Tô Kính không nghĩ tới.
Danh khí của hắn có lực chấn nhiếp đương nhiên xa không bằng Tiêu Dao Hầu. Tiêu Dao Hầu làm việc đại đa số người trên thế giới này ơởn tóc gáy, nếu như bị Tiêu Dao Hầu liếc mắt nhìn, đoán chừng sẽ khó ngủ cả đêm.
Tô Kính nhìn thấy Ưng Dương giải quyết địch nhân cuối cùng, trong nội tâm đã xác định có thể đánh hạ thành thị số 4. Không có người nào ra khỏi thành cứu viện, lực lượng trong nội thành đang chia rẽ.
Pháp thuật tháp mọc lên san sát như rừng có thể phá hủy, thứ không bị phá hủy là nhân tâm.
Mấy vạn thiết kỵ cũng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, mặc cho bọn họ chết ở ngoài thàn là hành vi không chịu trách nhiệm. Ba mươi cường giả, cho dù bị cưỡng ép gia tăng cảnh giới nhưng với phía thủ thành mà nói là lực lượng đáng quý.
Trong phạm vi pháp thuật tháp, muốn đánh chết những cường giả này, Cơ Vô Song cũng phải trả giá giá mới làm được.
- Tất cả đại doanh nghỉ ngơi tại chỗ, sau mười hai canh giời bắt đầu công kích.
Tô Kính tuyên bố mệnh lệnh này đã thương lượng với đám người Tô Mộ, thương lượng phương pháp tiến công và phân bố binh lực.
Có đại quân tinh nhuệ bảo vệ, các Luyện Khí sĩ cũng có thể bỏ qua lực lượng lĩnh vực của địa ngục tam đảo, Bản thân thành thị số 4 phòng ngự đặc thù cũng sẽ bị suy yếu đến cực hạn, nguyên gia quân không quan tâm những thủ đoạn này.
Tô Kính chỉ vào địa đồ, nói:
- Không lo ba hướng khác, áp dụng thủ đoạn công kích từ xa tiến hành đả kích. Đương nhiên, vì tiết kiệm thành phẩm, loại đả kích thăm dò này sẽ ổn định trong tần suất thấp, chỉ cần làm cho đối phương không tập trung binh lực đông là được.
- Ta sẽ trùng kích cửa thành, dùng thần long đan.
Đường Hà chủ động yêu cầu.
- Không, thành thị này sau khi kiến thiết lần nữa, cửa thành đã không có ý nghĩa chiến lược, cho dù phá tan thì phía sau sẽ vào thành, tiếp theo đào tường thành. Mục đích của ta muốn dùng hỏa diễm của địa ngục nữ quan đốt ra một con đường to lớn. Ngươi dùng thần long đan đối phó pháp thuật tháp.
- Tốt!
- Máy ném đá thụ yêu sẽ được kích quang phù văn pháo chỉ dẫn công kích chính xác vào pháp thuật tháp, từ đó phòng ngự của pháp thuật tháp xuất hiện lỗ thủng, khi đó ngươi dùng thần long đan phá hủy, như vậy cũng không hao tổn bao nhiêu lực lượng của ngươi.
Tô Kính nhìn thẳng Đường Hà.
Đường Hà gật đầu, trong thành có quá nhiều pháp thuật tháp, không thể không đối phó thứ này, dùng thần long đan vô cùng khó khăn. êếu như từng bước suy yếu phòng ngự của đối phương, thần long đan đối mặt một chút thạch tháp mà thôi, cũng không tiêu hao quá nhiều lực lượng.
Hơn nữa mình bây giờ có được ba ngàn vô vọng đạo binh, thanh lý tạp binh chung quanh pháp thuật tháp vô cùng nhẹ nhõm, sử dụng thần long đan không bị quấy nhiễu. Ba ngàn vô vọng đạo binh cũng có thể hình thành lực lượng lĩnh vực đặc thù.
Thời điểm chinh chiến, Đường Hà đã học quá nhiều thứ, sau khi nghe Tô Kính nói thì hắn hiểu rõ nên thao tác thực tế như thế nào.
Tô Kính nói với Mộ Ngân Mâu:
- Thành thị này phiền toái nhất không phải pháp thuật tháp, mà là thần miếu hạch tâm trong thành thị. Trong thần miếu chí ít có hơn mười cường giả, khả năng hơi yếu hơn Cơ Vô Song nhưn vấn đề là trong hoàng cảnh thần miếu lại hơi mạnh hơn Cơ Vô Song. Cho nên chúng ta phải thanh lý bên ngoài trước, sau khi chém giết sạch địch nhân quanh thần miếu, cuối cùng mới đi đối phó thần miếu.
- Tốt, ta phụ trách giám thị động tác thần miếu, nếu thần miếu dùng thủ đoạn đặc thù gì, ta liền dùng tiên binh.
Mộ Ngân Mâu cũng không khách khí ôm lấy trách nhiệm này. Đương nhiên, cuối cùng tiến công thần miếu vẫn phải sử dụng tiên binh của nàng. Lần này tiến công địa ngục tam đảo đã kéo dài quá lâu rồi, còn lâu hơn suy nghĩ vài lần, đám người Tô Kính phải nắm chặt thời gian đánh hạ địa ngục tam đảo, từ đó bắt đầu thu hoạch bán vị diện.
Đây là chiến chinh gian khổ, cầm lấy bán vị diện thì minh quân sẽ có hậu phương to lớn, mới có tài nguyên sung túc, nếu không chỉ dựa vào thế giới này tích góp đồ vật, cho dù có tiên cảnh vị diện cũng không thể chèo chống trăm vạn quân tiêu hao.
Mấu chốt là tiêu chuẩn quân đội của Tô Kính rất cao, đổi lại nhà khác, Tô Kính đầu nhập tài chính đủ để võ trang gấp mười lần binh lực.
- Nguyên chân nhân. . . .
- Thế tử không cần phải khách khí, ta có thể làm cái gì?
Nguyên Thiên Y hạ thấp tư thái.
- Trang bị của Nguyên gia quân hơi kém hơn chúng ta, cho sau khi ta đánh hạ những khu vực yếu địa, Nguyên gia quân phụ trách đóng lại nơi đó, không thể đánh mất trận địa, có thể chứ?
Cũng không có ý dùng Nguyên gia quân công thành gì đó, Nguyên Thiên Y suy nghĩ và nói:
- Bên ta có thể phái một trăm Luyện Khí sĩ cho ngươi, còn có thể cho ngươi hai vạn tử sĩ.
- Như vậy rất tốt, một trăm Luyện Khí sĩ... Ta thu ngươi vạn phương ngọc thạch.
Nguyên Thiên Y im lặng nhưng vẫn đáp ứng. vạn phương ngọc thạch là số tiền lớn. Tuy một trăm Luyện Khí sĩ đi theo Tô Kính có rất nhiều cơ hội trảm sát thần thuật sư, đối với những Luyện Khí sĩ này mà nói đã xem như thu hoạch không nhỏ.
Tô Kính cười nói:
- Trừ cơ hội của bọn họ ra, những Luyện Khí sĩ này ta cũng không dùng không, sẽ có trang bị phân phát cho bọn họ, kể cả pháp khí, đan dược và mộc phù. Những vật này ta không dùng tới nên đều đưa ra ngoài, sẽ không thu trở lại.
Nguyên Thiên Y lập tức cảm giác mình không phóng khoáng, Tô Kính tống xuất một trăm kiện pháp khí, bản thân đã là ban tặng quý giá, một trăm Luyện Khí sĩ cũng là tâm phúc của mình, lăng không đạt được một đám trang bị, Tô Kính muốn một vạn phương ngọc thạch là bình thường.