[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1096 : Quy tâm (2)
Ngày đăng: 05:06 22/08/19
- Đương nhiên phải cho bọn họ!
Dường như Vô Ưu công chúa biết rõ Tô Kính đang suy nghĩ gì.
Tô Kính cũng lập tức hiểu ý của Vô Ưu công chúa, những thứ này cho đám người Đường Hà, đám người Đường Hà nhất định phải đối mặt với vấn đề có nên giữ bí mật hay báo cho gia tộc.
Đây chính là đồ hoàng đế cho Tô Kính, báo cho gia tộc tương đương phản bội Tô Kính.
Nếu không cho bọn họ, liên minh còn hay không mới là vấn đề.
Chiến đấu bên ngoài biến mất triệt để, đám người Nguyên Thiên Y biết hoàng đế đã tới, cũng đang chờ ở xa xa, nhìn thấy Tô Kính và Vô Ưu công chúa rời khỏi chiến xa, nội tâm Nguyên Thiên Y tiếc nuối.
Lần này không thể nói với hoàng đế bệ hạ, hắn chỉ có thể hâm mộ Tô Kính.
Tô Kính cũng không biết đương kim hoàng đế có uy vọng cực cao trong cửu đại gia tộc. Rất nhiều người xem Khương Diễm là thần tượng, có thể ở gần Khương Diễm chính là vinh quang lớn lao.
Nghe rất buồn cười, giống như Luyện Khí sĩ truy tinh.
Tô Kính cũng không nói chuyện vừa rồi với Nguyên Thiên Y, dù sao Nguyên Thiên Y cũng là nòng cốt Nguyên gia, hắn khác với đám người Đường Hà. Cho nên Tô Kính bảo mọi người thu thập chiến trường, đợi xử lý xong công việc sẽ chỉnh hợp quân đội bản thân, sau khi Nguyên Thiên Y rời khỏi, Tô Kính mới nói tới đồ vật hoàng đế cho với Đương Hà và Mộ Ngân Mâu.
Hai người Đường Hà và Mộ Ngân Mâu nghe ý của hắn liền trầm mặc, bọn họ hiểu ý của Tô Kính, đó là phải trói cùng Tô Kính hay là hướng về gia tộc của mình?
Bọn họ có một vạn lý do không thể buông tha gia tộc nhưng chỉ cần ở cùng Tô Kính, Tô Kính nguyện ý giấu bí mật này thì bọn họ sẽ chia lìa với nhau.
Tô Kính quật khởi là chuyện tất nhiên. Tiêu Dao Hầu ủng hộ, Tô gia ủng hộ, hoàng đế ủng hộ, còn có Tàng Kiếm Đạo Cung ủng hộ.
- Ta nguyện ý độc lập.
Đường Hà hay vẫn quyết định trước, Tô Kính cười to, Đương Hà vỗ tay.
Mộ Ngân Mâu phiền muộn nói:
- Cho dù ta muốn nhưng lão tổ không đồng ý.
- Ta nói với hắn.
Vô Ưu công chúa đối với Mộ Ngân Mâu nói:
- Nếu hắn không đồng ý, ta sẽ nhờ phụ thân nói một tiếng.
Mộ Ngân Mâu gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt nhưng mà...
- Yên tâm, phụ thân sẽ không tùy ý tổn thương Luyện Khí sĩ thế giới này.
Vô Ưu công chúa nói làm Mộ Ngân Mâu an tâm nhưng nàng không nghĩ tới nếu như thời điểm không có Luyện Khí sĩ như lão tổ trên thế giới này, hoàng đế sẽ không có nhiều cố kỵ như thế.
Thành thị số 4 bị phá hủy, đám người Tô Kính rót đầy nước vào vực sâu làm cho thành thị sụp đổ, trận pháp dưới thành thị cũng hư hao triệt để. Nội thành còn có rất nhiều địch nhân, đối với minh quân của Tô Kính mà nói không còn là trở ngại. Trong vòng hai ngày kế tiếp, minh quân toàn lực thanh lý cho tới khi tiêu trừ sức chiến đấu của thành thị số 4.
Thành thị bị dỡ xuống, đào sâu ba thước còn không đủ hình dung. Tất cả trận pháp tiết điểm đều bị Phật môn chiến tháp dựng lên phá hư, khu vực thành thị số 4 không cách nào vận hành đại trận địa ngục tam đảo.
Mục tiêu kế tiếp chính là thành thị hạch tâm của thế giới này. Tô Kính phái một nửa chiến hạm phù không và khí cầu ra ngoài điều tra.
Điều tra thần miếu hạch tâm, đồng thời cũng điều tra hạm đội của Lý gia và Chu gia.
Sau khi hoàn đế rời đi, Tô Kính bên này thu thập chiến trường, thời điểm thanh lý hoàn tất, Tô Kính bay trên trời cao, lần này không cần che tai mắt người khác, trực tiếp dùng chiến xa. Hoàng đế có thể nhét thần mộc hạm vào trong chiến xa, Tô Kính không có tài năng này.
Mà bản thân thần mộc hạm có hiệu quả ẩn nấp tuêệt đối, hoàng đế nói nhiều với Tô Kính nhưng ngươi bên ngoài căn bản không cách nào biết được, thậm chí dùng đạo thuật suy tinh cũng không thể nào.
Hiện tại Tô Kính không cần giấu diếm cái gì, dứt khoát cưỡi cự nhân chiến xa nhìn về phương xa. Thành thị số 4 đã bị phá hủy, vực sâu sụp đổ, cả thành thị đình trệ, phương viên hai mươi dặm chung quanh sụp đổ, thậm chí chiều sâu tới năm mươi trượng.
Nơi sâu nhất xuyên qua thành thị dưới đất, sâu không thấy đáy.
Vị trí thành thị số 4 trong tinh đồ đã phi thường chói mắt. Nơi này đã là một khu vực hạch tâm, độ dày mặt đất còn dày hơn nơi khác âấp đôi, cho nên nơi này mới có thể chứa các loại trận pháp cường đại mà không cần phải lo lắng cái gì, nếu không phải thần linh phân thân hàng lâm, chỉ sợ nơi này không sụp đổ triệt để.
Bộ phận tùy thời sụp xuống trên thực tế là một phần dưới đất của thành thị. Vị trí thành thị số 4 vẫn rất tốt, Tô Kính hoàn toàn có thể xây dựng công sự tại nơi này, tương lai sẽ làm nơi trugn chuyển của địa ngục tam đảo, lại kiến tạo nhà kho khổng òồ tại nơi đây còn tốt hơn vị trí thần miếu hạch tâm trên đảo.
Chung quanh là bình nguyên, nói ở cách âất xa, nằm gần sáu tuyến đường quan trọng trên đảo phải đi qua.
Tô Kính quyết định xây công sự tại nơi này, Phục Ma Vương thành có thể để phòng ngự uy hiếp tới từ phía nam, hạm đội từ các nước Nam Hải tới, sau khi lên đất liền sẽ đẩy mạnh về nơi đây, Phục Ma Vương thành là địa điểm không thể tránh khỏi.
Lúc này không kém bao nhiêu, sau khi hạ miếu hạch tâm, lại phá hủy nó sẽ thành lập tổng bộ liên minh tại đó. Hai hòn đảo còn lại quay đầu có thể kiến thiết hải cảng, trạm trung chuyển vật tư, còn có các đơn vị sửa chữa hậu cần.
Bởi như vậy bất cứ thế lực nào muốn nghỉ ngơi cũng phải tới đây, mà hòn đảo này bị mình đánh hạ sớm nhất, nó sẽ là hậu phương lớn của mình. Hòn đảo này trong địa ngục tam đảo có vị trí cao nhất, nhiều núi nhất, thanh lý cũng khó khăn nhất.
Một khi hoàn thành chiếm lĩnh cũng sẽ là hậu phương lớn an toàn nhất.
Tô Kính dò xét thành thị số 4, cũng nhìn các Luyện Khí sĩ chỉ huy binh sĩ vất vả mang khôi lỗi ra khỏi nước, may mắn còn có đại lượng khôi lỗi phụ trợ, nếu không không biết khi nào mới thanh lý xong.
Nhìn thấy binh sĩ vất vả, Tô Kính thả Bạch Hổ thần binh ra, bốn vạn Bạch Hổ thần binh đã có trí tuệ, có thể chấp hành mệnh lệnh phức tạp. Đúng như hoàng đế nói, tuy Bạch Hổ thần binh không làm loại chuyện này nhưng cũng không có cảm giác phản cảm. Tô Kính triệt để khống chế bọn chúng.
Bỗng nhiên Thập Tứ Diệp Thảo truyền một tin tức quay về, Tô Kính cẩn thận đọc, nàng đã gia nhập vào quân đội của Lý gia, hơn nữa đã bị trọng dụng. Hiện tại thân phận của Thập Tứ Diệp Thảo chính là doanh tướng trong quân Lý gia, thống lĩnh năm ngàn người.