[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1212 : Quang minh thiên sứ (5)
Ngày đăng: 05:07 22/08/19
Mấy vạn Kim Đan vây công, nếu như tại Thần Châu, đối với Tô Mộ mà nói là khảo nghiệm phi thường to lớn.
Cự nhân chiến xa có một tầng kết giới, Tô Kính cảm giác ngọc thạch trong chiến xa đủ sử dụng, dứt khoát thúc dục chiến xa, hắn ra lệnh cự nhân cầm kim loại phong bạo chờ lệnh.
Chiến xa ra sức trùng kích về phía trước, trong nháy mắt mười tám đạo kết giới bị Tô Kính đụng nát, chiến xa lúc này này đi tới thảo nguyên. Tô Kính cũng không muốn lãng phí khí lực, dứt khoát vỗ một ngọc phù vào chiến xa.
Chiến xa này chính là hàng đặc chế duy nhất trong minh quân. Sau khi khảm nạm ngọc phù lên, chiến xa lập tức biến lớn, bản thân Tô Kính cũng hóa thành cự nhân cao năm trước, lúc này Bạch Hổ thương kỳ cũng khôi phục bộ dáng ban đầu, chiều dài đạt tới mười hai trượng.
Cự nhân khôi lỗi kích phát đại địa chi tâm, một hoạt hoá biến thành cự nhân chân chính, thân cao vượt qua hai mươi trượng.
Chiến xa như thế trùng kích về phía trước, những thiên sứ kia không thể ngăn cản được. Tô Mộ nhìn thấy Tô Kính xuất hiện mới an tâm. Bị nhốt trong thế giới này, nàng không cách nào truyền tống đi về, bởi vì bị thiên sứ quấn quít nên nàng chỉ có thể chờ Tô Kính tới cứu viện.
Tùy tiện sử dụng năng lực, vạn nhất không cách nào rời khỏi thì nàng cũng vĩnh viễn bị vây ở nơi này.
- Ca, nghĩ biện pháp giết sạch đám này.
Tô Kính gật đầu, chỉ cần giết sạch sẽ đám thiên sứ này mới không có người quấy rối, chiến xa của mình có năng lực truyền tống trở về. Trên thùng chiến xa có thần mộc hạm, có tọa độ cố định, tối đa truyền tống về Thông Thiên tháp, cũng không phải không có biện pháp trở về.
Đẳng cấp thế giới này không cao, không trói được chính mình và Tô Mộ.
Bạch Hổ Thần Vực lập tức bộc phát, tử kim linh bay ra khỏi tay Tô Mộ và hóa thành mười tám phù văn giống ngôi sao và đánh khắp nơi.
Mỗi phù văn đánh trúng mục tiêu, địch nhân bị đánh nát bấy. Bên trong những phù văn này ẩn chứa lực lượng lôi điện.
Tô Kính mở thương kỳ ra, hắn vung vẫy và quấn lấy một thiên sứ, trực tiếp bóp nát và thu vào trong thương kỳ. Có Bạch Hổ Thần Vực của Tô Kính, những thiên sứ này không thể phục sinh nhanh chóng, huynh muội Tô Kính lúc này bắt đầu buông tay buông chân chém giết.
Nếu không ngươi chém nhanh hơn nữa ta cũng phục sinh.
Trong thức hải Tô Kính, đồng hồ cát rực rỡ xuất hiện, hắn lúc này muốn định vị thời gian. Chỉ tùy ý quan sát, Tô Kính vẻ sợ hãi mà kinh, tốc đột hời gian của thế giới này bị Quang Minh thần cưỡng ép sửa chữa qua, nó nhanh gấp trăm lần thế giới Thần Châu.
Nói cách khác một ngày thế giới này đã là trăm ngày ở Thần Châu.
Nghĩ tới đây Tô Kính quát:
- Tô Mộ, lên xe!
Tô Mộ khó hiểu, Tô Kính nói:
- Tốc độ thời gian nơi này quá chậm,một ngày ở đây bằng trăm ngày ở thế giới Thần Châu, ngươi trở về cứu Vô Ưu, nàng bị sáu quang minh thiên sứ bốn cánh truyền tống đi!
- Tọa độ đâu?
Tô Mộ hỏi.
Tô Kính tức cười, hắn vội vã tới cứu Tô Mộ nhưng không tính toán tọa độ.
- Ngươi chống đỡ trong chốc lát.
Tô Kính quay người tiến vào trong thần mộc hạm, đi vào khoang Thần Lâm thường ngồi, hắn ngồi trên ghế của Thần Lâm, trong thần mộc hạm có khôi lỗi phụ trách tính toán, lúc này bị Tô Kính khống chế. Tô Kính vận dụng đồ vật bị Quan Tinh Thuật quan sát và giao cho thần binh khôi lỗi đi tính toán, chờ đợi thần binh khôi lỗi cho hắn tọa độ.
Không gian trong thần mộc hạm rất lớn, bình thường sẽ có hơn hai mươi vạn thần binh khôi lỗi phụ trách tính toán, có hơn bốn vạn phụ trách luyện khí. Thần binh khôi lỗi phụ trách luyện khí bị Thần Lâm mang đi ra ngoài. Hiện tại chỉ còn lại tâần binh khôi lỗi phụ trách tính toán.
Mỗi một thần binh khôi lỗi tương đương với siêu máy tính của địa cầu, hai mươi mấy vạn máy vi tính cỡ lớn đồng thời tính toán tọa độ, chỉ qua vài phúc Tô Kính đã tính ra vị trí của Vô Ưu công chúa.
Hắn ra khỏi chiến xe và truyền tọa độ cho Tô Mộ, Tô Mộ cũng không nói thêm cái gì, nàng chỉ vỗ mặt Tô Kính và tiến vào truyền tống trận của thần mộc hạm.
Tô Kính có chiến xa, có ngọc kính sáu mặt, có thể kiên trì thời gian dài hơn nàng nhiều. Trong chiến xa còn có chứa đựng ngọc thạch, chỉ cần cự nhân khôi lỗi không bị giết thì Tô Kính thậm chí có thể kiên trì trước khi ngọc thạch tiêu hao hết.
Chiến xa này có năng lực tùy thời truyền tống minh quên đến thế giới này.
Trọng yếu nhất là, Tô Kính còn có Bạch Hổ thần binh, thật sự không được hắn sẽ thả ra giải quyết vấn đề.
Tô Kính hiện tại không thể đi, mấy vạn thiên sứ bao quanh chiến xa, Bạch Hổ Thần Vực co rút lại, hắn không dám phóng thích thỏa thích. trong thế giới này, lực lượng của hắn căn bản là không cách nào đạt được bổ sung.
Biện pháp bổ sung duy nhất chính là đan dược. Hết lần này tới lần khác hắn có ít đan dược khôi phục chân khí nhất, cũng kiên trì không bao lâu.
Trọng yếu nhất hắn rời đi sẽ không có biện pháp lại đến. Không gian nơi này không ổn định, tọa độ sẽ trôi đi. Bởi vì mình chạy tới kịp thời mới có thể tìm được Tô Mộ. Nếu như mình đi cứu viện Vô Ưu công chúa trước khẳng định không cách nào nhìn thấy Tô Mộ.
Tô Kính không thể dừng lại quá lâu, bởi vì còn có quang minh thiên sứ sáu cánh không có xuất hiện, hắn ở lại nơi này quá lâu thì Phạm quốc ít đi lực lượng kiềm chế quang minh thiên sứ sáu cánh.
Đáng hận nhất chính là vấn đề thời gian trôi qua, mình hao phí thời gian tại đây càng lâu càng không xong. Chiến xa phóng thích địa long tiễn, trực tiếp bắn ra một hố sâu nửa dặm, sau đó mượn cự nhân yểm hộ giấu một ngọc phù vào
Sau đó hắn ném một đạo thuật thổ đóng huyệt động, Tô Kính quyết định rời đi, hắn cũng không thể giết sạch đám thiên sứ này.
Trên chiến xa, mấy trăm thạch đạn bị ném ra ngoài và nổ tung ở chung quanh, Tô Kính thừa dịp thiên sứ bị thanh lý mất một đám liền khởi động năng lực truyền tống của chiến xa, đảo mắt đã biến mất trốn về Thông Thiên tháp của Băng Tuyết vương thành.
Tô Kính cũng không biết ngọc phù kia không giấu được bao lâu, tuy nơi đó thời gian trôi qua rất chậm, chỉ cần có thể ở một ngày thì thế giới Thần Châu đã qua trăm ngày.
Tô Kính trực tiếp điều khiển chiến xa lao ra khỏi Thông Thiên tháp, liên hệ Tô Mộ.
- Ca, ta không tìm được chị dâu!
Tô Mộ nói chuyện hoảng loạn. Tô Kính dừng lại ở thế giới kia chỉ ba phút đồng hồ. Thế giới này đã qua năm tiếng.
Năm tiếng, Tô Mộ còn không tìm được Vô Ưu công chúa!