[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1331 : Không chịu ủy khuất
Ngày đăng: 05:08 22/08/19
Từ công lao sáng tạo Thiên Đạo pháp tắc sẽ phân một phần cho Đông Tần, hơn nữa còn phân ra không ít.
Hoàng tộc không quan tâm chuyện này nhưng Tô Kính lại quan tâm.
Tô Kính không phải hoàng tộc, phong vương tới quận vương là cực hạn, tuyệt đối không có khả năng là thân vương, trừ phi tương lai Vô Ưu công chúa làm hoàng đế, khi đó hắn có thể dựa hơi của Vô Ưu lên làm thân vương.
Chênh lệch một cấp khác biệt như ngày và đêm. Quận vương, số mệnh của Đông Tần đế quốc sẽ phân xuống nhiều hơn một chút. Thân vương sẽ phân rất lớn.
Tô Kính hỏi thăm Vô Ưu công chúa, Vô Ưu công chúa nói với Tô Kính:
- Chuyện này có lợi có tệ, thân là hoàng tộc, Lý gia sẽ không ra tay với ngươi, Tô gia cũng không có khả năng đạt được chỗ tốt trực tiếp từ ngươi. Ngươi và Tàng Kiếm Đạo Cung không có khả năng giống như lúc trước, những thứ này là tai hại.
- Lý gia không thể ra tay với ta là tai hại?
Tô Kính kinh ngạc.
- Đúng vậy a, nếu như ngươi không phải hoàng tộc thì Lý gia nhất định sẽ làm ra chuyện bịp bợm, ngươi có thể danh chính ngôn thuận phản kích, cũng không cần phải khốn chế lực lượng. Nhưng trở thành hoàng tộc thì Lý gia không dám động tới ngươi. Ngươi cũng không có cơ hội này.
Tô Kính bật cười, quả nhiên là ý tứ này, tuy Lý gia hiện tại cường đại hơn mình thế nhưng mà sớm muộn có một ngày mình không cần dựa vào bất cứ ngoại lực nào mà tiêu diệt Lý gia.
- Chỗ tốt cũng không phải là không có, sau này ngươi khai cương khếch thổ, đánh hạ thổ địa có thể hóa thành sở hữu tư nhân, hơn nữa ta cũng có thể truyền tước vị xuống.
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Ta không làm quận vương, ta muốn thành lập đế quốc của mình.
- Ah?
Vô Ưu công chúa nói:
- Cũng không thể phản loạn Đông Tần ah!
- Đó là tự nhiên, ta nói ta không có cơ hội thành quận vương ah. Ta sẽ nói thẳng việc này. Nhìn xem nhiếp chính vương phản ứng thế nào.
- Tuy ta không bị đoạt đi phong hào công chúa nhưng đoạn tuyệt tất cả lợi ích từ hoàng tộc!
Vô Ưu công chúa nói với Tô Kính:
- Nếu ngươi có thể đồng ý việc này thì ngươi đi làm đi.
- Không có gì lớn cả, ta thành lập đế quốc là muốn ngươi làm hoàng đế, ta không làm hoàng đế đâu, ta vẫn làm minh chủ minh quân.
Vô Ưu công chúa nhíu mày, nói:
- Vì sao?
- Đương nhiên là vì phụ thân ngươi. Hắn gánh chịu quá nhiều, chúng ta cũng phải gánh chịu một ít.
Tô Kính bình tĩnh nói:
- Từ giờ trở đi, chúng ta cần tác chiến hai đầu, một đối mặt đánh hạ Tà Thần quốc độ, một đối mặt đối đầu khế ước giả. Đương nhiên về sau còn có Ngư Nhân đế quốc, còn có đại thánh sơn.
- Ngươi nên hiểu rõ ràng, ta xưng đế là chuyện không sao cả, cũng có thể không sợ, minh quân của chúng ta sẽ thừa nhận áp lực quá lớn. Bởi vì sau khi độc lập, trên danh nghĩa minh quân còn quy Đông Tần quản hạt, rất nhiều nơi không được Đông Tần bảo hộ.
- Ai dám động đến quân đội ta, ta dùng ngũ hành đại pháo oanh kích bọn chúng, hiện tại có tiền rồi, chín đại gia tộc không phải đối thủ của ta.
Tô Mộ cười nói:
- Ít nhất ngũ hành đại pháo của chúng ta tuổi thọ bị kéo dài vô hạn, cũng không sợ bọn chúng oanh kích chúng ta.
Vấn đề này cũng không cần phải viết tấu chương gì đó. Vô Ưu công chúa muốn thành lập hoàng triều, Đông Tần không cho phép cứ phái binh đánh đi. Thế nhưng thời điểm phái quân đánh Vô Ưu công chúa, không nói hoàng đế đồng ý hay không, Thiên Đạo pháp tắc sẽ không cho phép đấy.
Tô Kính tìm thời cơ tương đối tốt, hắn và Tô Mộ vừa mới tiêu diệt một thần linh, lúc này Thiên Đạo chiếu cố, chú ý nhiều nhất, nếu Khương Dạ tấn công cũng không chịu nổi.
Nếu không nói chuyện sẽ phải thừa nhận hoàng triều của Vô Ưu công chúa.
Tô Kính ý tưởng đột phát cũng thương lượng với đám người Đường Hà, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng là người có đại khí vận, tuy phụ thuộc Tô Kính nhưng vẫn duy trì đồng minh danh nghĩa.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu nghe nói muốn Vô Ưu công chúa thành lập đế quốc, bọn họ cũng không chần chờ, lúc này chỉ cười hỏi phong bọn họ thành quan gì.
Vô Ưu công chúa nghiêm túc nói:
- Cái gì cũng không thể, mọi người vẫn là minh quân, hoàng triều là nàng, Tô Kính là phu quân của ta, tự nhiên cũng sẽ gia nhập. Tô Mộ không cần liên lụy vào, vẫn phải bảo trì khác biệt trên danh nghĩa, bổn ý của minh quân không cải biến.
Đông Tần đế quốc thống nhất cả Thần Châu, số mệnh phân ra, khi đó hoàng tộc chiếm phần lớn. Nhưng một khi Vô Ưu công chúa thành lập đất nước càng phải phân cách nhiều hơn.
Tô Kính phát hiện lúc này thời cơ đúng lúc nên muốn Vô Ưu công chúa độc lập ra ngoài. Nếu không có nhiều tiên khí làm chỗ dựa như thế, Tô Kính cũng không dám như vậy.
Sau khi kiến thiết tất cả Thông Thiên tháp, cả Võ Thánh đảo đều bị giám sát, hòn đảo ưực lớn đủ để nuôi sống hơn một tỷ người không cần dựa vào ngoại lực gì.
- Như vậy thân vương điện hạ có mất hứng không?
Đường Hà đưa ra nghi vấn, dù sao hắn cũng hiểu sau khi mọi người độc lập ra ngoài vẫn có thể tiếp tục hợp tác với quân đội Đông Tần.
- Thân vương có cao hứng hay không cũng không trọng yếu, trọng yếu là chúng ta có năng lực giữ vững vị trí Võ Thánh đảo.
Tô Kính lại nói:
- Bỗng nhiên ta hiểu nhiếp chính vương muốn phong ta thành quận vương là muốn địa ngục tam đảo đấy!
Đường Hà không lên tiếng, nói cái gì cũng không thể chuyển nhượng địa ngục tam đảo, mặc dù bọn họ hiện tại không thiếu tiền, không quan tâm tiền thuê trên địa ngục tam đảo nhưng vấn đề là địa ngục tam đảo là trạm trung chuyển cực lớn, về sau đối phó Ngư Nhân đế quốc, đối phó đại thánh sơn dễ dàng.
Chiếm lĩnh địa ngục tam đảo, dù không thu tiền thuê cũng nhận được Thiên Đạo pháp tắc ban thưởng, đây là thứ làm người ta hâm mộ nhất.
Khương Dạ thăm dò một chút, nếu như Tô Kính cự tuyệt tước vị quận vương, lại cự tuyệt hoàng tộc thu mua địa ngục tam đảo, tất cả mọi người cho rằng Tô Kính cuồng vọng.
Hiện tại Tô Kính dứt khoát làm tuyệt hơn một ít, mọi người sẽ cho rằng Tô Kính mục tiêu to lớn, chí hướng cao xa, cũng không phải không bỏ được địa ngục tam đảo.
Có tâm lý như thế, nhiếp chính vương Khương Dạ châm ngòi cái gì cũng không có người tin.
Ba người Tô Mộ, Vô Ưu công chúa, và Tô Kính hiện tại mang rất nhiều gia thuộc bố trí trên Võ Thánh đảo, đổi nơi đóng quân có cơ hội giúp binh sĩ đoàn tụ với gia thuộc. Tô Kính sớm có ý định này, hắn không nghĩ tới mình có quyết định sớm như vậy.