[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1372 : Binh gia thất bảo (5)
Ngày đăng: 05:09 22/08/19
Sở dĩ lui lại không nói trước là vì Tô Kính đáp ứng Bạch Tử Thần cho hắn đi, cũng phải phá thần quốc. Đồng thời hoàng đế đạt được tình báo khế ước giả, đám người Tô Kính trong thời gian vài chục năm gần đây dần dần tăng mạnh mức độ đả kích khế ước giả, trong lúc đó bọn họ cũng có ích lợi rất nhiều.
Trọng yếu nhất một việc, mọi người đều thử một chút có thể tìm cơ hội trực tiếp hủy diệt thần quốc này, lấy đi mảnh vỡ hạch tâm của thần quốc.
Mảnh vỡ hạch tâm của thần quốc có thể chế tạo ra Đạo Môn tinh hạm xuyên việt vị diện, vận chuyển đại quân. Trên thực tế hoàng đế bệ hạ chính chiến khắp nơi là vì tìm thần quốc, sau khi hủy diệt sẽ tìm kiếm hạch tâm thần quốc, chế tạo ra vũ khí chiến lược này đối phó khế ước giả.
Khế ước giả nói đến là đến, nói đi là đi, bởi vì bọn chúng có căn cơ không phải cùng một vị diện đồng nhất. Lực lượng khống chế của khế ước giả quá cường đại làm cho các luyện khí sĩ không tìm thấy tọa độ chân thật của khế ước giả.
Có được Đạo Môn tinh hạm, hoàng đế có thể nhẹ nhõm vận chuyển đại quân truy kích khế ước giả. Tinh hạm xuyên qua tinh thể của vị diện sẽ hình thành thông đạo vững chắc, cũng cần thời gian thật lâu mới biến mất.
Trên địa cầu có câu cách ngôn —— tiền tài động nhân tâm.
Hiện tại tốt nhất phải thu hạch tâm thần quốc vào tay, bởi vì khế ước giả có nhiệm vụ quên cả sống chết, Bạch Tử Thần không dám trêu chọc, Lôi Tư Lâm giết chi không dứt, như vậy Tô Kính nghĩ biện pháp hủy diệt thần quốc này, Bạch Tử Thần cũng không thể ra tay can thiệp.
Nếu không có thần linh can thiệp, hạch tâm thần quốc cũng không biến mất triệt để, sẽ lưu lại rất nhiều mảnh vỡ, đủ cho Tô Kính dự trữ, tương lai chế tạo một chi vị diện hạm đội.
Chính hoàng đế chinh chiến nhiều năm như vậy cũng không lấy được bao nhiêu mảnh vỡ hạch tâm thần quốc. Bởi vì không có thần linh nào trơ mắt nhìn ngươi mang hạch tâm thần quốc đi, cho dù thần linh chiến bại thủ không được cũng sẽ liều mạng đồng quy vu tận hủy diệt thần quốc, sẽ không lưu lại cho ngươi cái gì.
Nếu như không nắm chặt cơ hội lần này, thực lực minh quân muốn lấy được mảnh vỡ hạch tâm thần quốc cần không biết bao nhiêu vạn năm nữa.
Hoàng đế có thực lực tiến công thần quốc, minh quân không có. Tô Kính và Tô Mộ đồ thần, đó là dẫn thần linh vào tinh không, không phải chiến trường thần linh dự tính. Trong tinh không, lực lượng thần linh bị suy yếu không biết bao nhiêu. Hơn nữa còn là thần linh phụ thuộc, bản thân hắn không có thần quốc tồn tại.
Nếu như không phải thần như thế, cho dù thần vị thấp hơn thì Tô Kính và Tô Mộ cũng chỉ có thể đi chết.
Lại qua tám năm, chúng sinh ấn và binh thần sách lặng lẽ thành hình, binh gia thất bảo phát ra tiếng nổ mạnh trong tử phủ của Tô Kính, dường như cả vị diện đang run rẩy.
Linh hồn Tô Kính cũng không dám giấu vào lục đạo thần giám, nghe được tiếng nổ và cộng minh, có nguy hiểm hay không?
Có, hơn nữa rất cao, Tô Kính không thể không chịu đựng, so với kiếp số, chút áp lực này không là cái gì cả.
Trong tử phủ, linh hồn Tô Kính chấn động và bị rèn luyện nhiều lần, cuối cùng hóa thành nguyên thần cao chín trượng.
Bộ dạng của nguyên thần chính là phiên bản phóng to của Tô Kính lên nhiều lần, thân thể trần truồng, tóc dài bay bay. Nguyên thần vươn tay cầm long xà thương trong tay, sau đó huyền giáp tự nhiên bao bọc lên nguyên thần.
Chiến xa phát ra tiếng sấm và bay tới, chiến kỳ tung bay. chín tấm binh phù bay vào chưởng tâm nguyên thần, chúng sinh ấn nằm bên hông nguyên thần.
Binh thần sách tỏa ra thần quang óng ánh lơ lửng trên đỉnh đầu nguyên thần.
Tô Kính đắc chí vừa lòng cất tiếng cười to, trong đan điền, Long Hổ ngâm nga, đột nhiên Long Hổ Kim Đan nổ tung và mở rộng đan diền khí hải không biết bao nhiêu lần.
Giống như vũ trụ mở ra, hồng hoang mới thành lập, tất cả năng lượng nổ tung sau đó lại co rút vào bên trong hóa thành một viên Kim Đan hơi mờ. Trong Kim Đan có hai phù văn kết cấu lập thể tạo thành một con rồng một con hổ.
- Rốt cục thành Kim Đan cửu trọng!
Tô Kính mình cũng không nghĩ tới sẽ trực tiếp đột phá đến cảnh giới Kim Đan chín trọng.
Càng thêm ngoài ý muốn là, tại vị trí đan điền cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ tu luyện huyệt khiếu lại có một đạo khí tức màu trắng đang chiếm giữ và hình thành một đồ vật như cái kén.
Bạch Hổ nguyên thai!
Bạch Hổ nguyên thai chỉ là hình thức ban đầu nhưng rất nhiều bí thuật binh gia đều xuất hiện trong tử phủ của Tô Kính, nếu không thừa nhận nổi sẽ chết, hơn nữa linh hồn sẽ nổ tung.
Mặc dù không có đạt được nhiều bí pháp đạo môn nhưng cũng có rất nhiều nội dung trực tiếp xuất hiện trong tử phủ của Tô Kính.
Đó là bởi vì Tô Kính rèn luyện chúng sinh ấn, cuối cùng vẫn là đồ vật binh gia, ảnh hưởng tu hành với đạo môn lại lớn nhưng không có khả năng song song với binh gia.
Cảnh giới tăng lên ngang nhau là chuyện phi thường không dễ.
Tô Kính thời điểm này cũng hiểu sư phó Lâm Hoành Sơn mạnh bao nhiêu.
Hiện tại nếu gặp được lão tổ Mộ gia lão tổ, hắn căn bản không cần sợ cái gì. Về phần Lôi Tư Lâm? Tô Kính bước ra khỏi chiến xa và nhìn hướng thành Thập Diệp, trong thành Thập Diệp có từng cột hỏa diễm bay lên, là lực lượng quy tắc hình thành chấn động.
Lôi Tư Lâm cách thành thần không xa.
Tô Kính đi ra khỏi chiến xa cũng kinh động đám người Đường Hà. Vô Ưu công chúa chạy tới đầu tiên, nhìn thấy Tô Kính, hai mắt Vô Ưu công chúa tỏa sáng và vui vẻ nói:
- Ngươi đạt tới Kim Đan cửu trọng?
Nàng không thể tin được, bởi vì nàng là người có kiến thức sâu rộng nên biết Tô Kính tu hành Long Hổ Kim Đan gian nan cỡ nào, trong thế giới này, các nàng đều đạt tới cảnh giới Kim Đan tám trọng, từng ấy năm qua không có bao nhiêu tiến bộ, chỉ giết chóc khế ước giả và thu hoạch một ít vật chất tốt nhất và luyện chế trang bị mang tính nhắm vào.
Ngay cả Tô Mộ cũng dậm chân tại chỗ, Tô Kính từ Kim Đan thất trọng vượt lên tới cảnh giới cửu trọng làm nàng vui mừng nhưng không dám tin đây là sự thật.
- Đúng, Kim Đan cửu trọng, cũng tu thành Bạch Hổ nguyên thai, chỉ cần Lôi Tư Lâm không là chân thần, chúng ta có sức đánh một trận với hắn.
Đám người Tô Mộ lúc này cùng chạy tới, nhìn thấy Tô Kính như thế vui mừng khôn xiết.
Tiêu diệt Lôi Tư Lâm? Bọn họ không có một thành nắm chắc, ngay cả nửa điểm tự tin cũng không có.
Nội tâm Tô Kính cũng cảm khái, chính mình tu hành binh gia không nghĩ tới lại có chỗ tốt như vậy, đệ tử vốn chinh chiến thế giới khác nhau.