[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1391 : Nghi hoặc (1)
Ngày đăng: 05:09 22/08/19
Sa di nhíu mày, trên người luyện khí sĩ này có rất nhiều thủ đoạn. Chính mình bị vây khốn trong Lôi Âm tự, cũng không thể triệu hoán các loại thiên ma, bản thể cũng không thể sử dụng, thân thể này rất khó giết đối phương. Đối phương thực muốn liều mạng thì kết cục không ổn.
Sớm biết như thế nên nhịn một chút.
Khổng Tước mâu của Tô Kính là đạo thuật biến ảo, bên trong có Ngũ Sắc Thần Quang gây tổn thương lớn lên sa di. So với lực lượng của binh gia, lực lượng đạo môn tiêu hao chậm.
Hắn nhìn sa di, trường đao trong tay chấn động, hai cây trường đao biến dài hơn một trượng, ngay sau đó đã đạt tới ba trượng. Tô Kính thả người bay lên, lục đạo thần binh giám xoay quanh thân thể, chúng phi hành còn tự do hơn cánh chim.
Một ngàn địa ngục đạo binh cũng bay theo sau lưng Tô Kính giống như cự long dài hẹp.
Kim Đan cửu trọng, phương thức chiến đấu đã không giống ban đầu, một ít chiến pháp tiêu hao chân khí đối với Tô Kính mà nói không phải vấn đề, có thể sinh ra rất nhiều biến hóa.
Trường đao của hắn lúc này chuẩn bị phi hành cận chiến, hai lưỡi đao dài càng thích hợp với lực lượng đạo binh, có thể tổ hợp thêm thần văn.
Ánh đao văn vẹo, nếu bày ra chậm sẽ phát hiện là mấy vạn binh gia thần văn tổ hợp cùng một chỗ hình thành công kích cận chiến.
Cảnh giới của Tô Kính, trong trăm trượng chính là cận chiến.
Trên thực tế sau khi thành tựu Kim Đan, đạo thuật công kích dùng đơn vị dặm mà tính. Chỉ có điều không có thành tựu tiên vị nên khoảng cách càng xa đạo thuật lại càng khó khống chế, cũng dễ dàng bị tránh né phản kích.
Luyện khí sĩ thi triển đạo thuật đều lấy gần làm chủ. Hơn nữa cảnh giới đạt tới cũng có thể đoán được địch nhân thích hợp chiến đấu khoảng cách nào nhất. Nếu như đối mặt cường giả binh gia, luyện khí sĩ đoán được địch nhân công kích mạnh nhất ở khoảng cách trăm trượng, như vậy sẽ đứng ngoài trăm trượng phát động công kích, hơn nữa sẽ bảo trì khoảng cách này.
Hiện tại cả ngàn đạo binh sau lưng Tô Kính bay thẳng tới, ánh đao bay múa, ánh đao cả hàng dài vặn vẹo giống như cái đuôi to, hơn nữa còn co lại không có dấu hiệu, mười hai khô lâu bay ra ngoài, ánh đao hàng lâm trên bốn khô lâu khác, trong đó hai khô lâu bị chém xuất hiện vết rách, trong vết rách còn có một đạo lôi quang bộc phát.
Một khô lâu khác nứt toác sau đó nổ tung, một lúc sau vết thương khép lại nhưng biến thành màu xám, nó hoảng hốt bỏ chạy.
Đáng hận!
Sa di nhìn bộ dạng Tô Kính dũng mãnh vô địch thì nội tâm của hắn ghen ghét. Nếu như hắn có thân thể chính thức. Sức chiến đấu còn mạnh hơn Tô Kính gấp trăm lần, đáng tiếc thân thể hiện tại yếu ớt không chịu nổi.
Tô Kính cũng phát hiện, công kích giống nhau, đối với những khô lâu này mà nói, tác dụng sẽ biến yếu, cũng không phải lập tức có hiệu quả, mà là những khô lâu này có một ít biện pháp đối ứng.
Hai đạo chân khí thanh minh xuất hiện trong miệng vết thương. Trong đó một đạo nổ nát khô lâu, một khát sau khi nổ tung đã khôi phục như cũ, những khô lâu này có thể cộng hưởng tin tức với nhau.
Đối với người khác mà nói đây là phiền toái to lớn. Mười tám khô lâu cần phải dùng mười tám tuyệt kỹ phá hủy, Tô Kính thành tựu chúng sinh ấn cho nên có rất nhiều kỹ năng bí truyền, rất nhiều thậm chí Thần Châu đều không có.
Tô Kính không có đi học tập từng cái, nếu thật muốn dùng, cảnh giới của hắn nắm giữ một môn kỹ năng chiến đấu sẽ đơn giản hơn nhiều.
Một đạo hỏa tuyến xuất hiện, cổ kính trong tay Tô Kính xuất hiện một khô lâu cường đại, sau khi quấn quanh mấy ngàn lần, khô lâu thiêu đốt há miệng cắn xé, nó cắn đứt hỏa tuyến vờn quanh nhưng sau đó bị bao phủ càng ngày càng nhiều.
Tô Kính cũng không được ý, khô lâu hủy diệt lại xuất hiện trong tay sa di, màu sắc đen kịt, không bao lâu liền biến thành tràng hạt. Hiển nhiên Tô Kính cũng không thật giết những khô lâu này.
Khô lâu giết không chết, sa di giết không chết, chờ khô lâu khôi phục lại tới giết mình?
Tô Kính đảo mắt đã suy nghĩ cẩn thận mấu chốt của vấn đề, Ngũ Lôi định thân chú xuất hiện vô thanh vô tức, lúc hắn lợi dụng lực lượng một ngàn đạo binh, uy lực của nó đã vượt qua Ngũ Lôi Định Thân Châu.
Một khô lâu bị ảnh hưởng và dừn lại trên không trung, Tô Kính vươn tay thu khô lâu vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Trong mắt sa di xuất hiện hàn quang. Đối phương ngăn cách khí tức bạch cốt thiên ma làm mình không thể triệu hoán trở về. Chuyện này không xong, thiếu một bạch cốt thiên ma, cả tràng hạt này cực kỳ khó khôi phục. Đối phương sẽ có đầy đủ thời gian suy nghĩ biện pháp giết mình.
Những khô lâu này vô cùng cường hãn, đáng tiếc lực lượng lĩnh vực của Tô Kính làm bọn họ biết không thể nào, nếu như là lĩnh vực của người khác, những khô lâu này có thể lập tức phá giải, thuộc tính lĩnh vực của Tô Kính biến hóa suốt mỗi giây đồng hồ.
Những khô lâu này cũng không phải bạch cốt thiên ma nguyên vẹn, tính ra chúng còn kém xa, muốn công kích Tô Kính nhưng lại không thể tìm thấy mục tiêu, lần lượt há miệng cắn răng rắc nhưng mỗi lần đều thất bại. Nếu có thể cắn được, Tô Kính có thành Chân Tiên cũng phải chết.
Song đao Tô Kính bao phủ trong lĩnh vực, ánh đao vặn vẹo mang theo biến hóa vô cùng. Thời điểm sử dụng Ngũ Lôi định thân chú lần thứ hai liền không định trụ nữa. Tô Kính thả ra một tấm lưỡi kim loại bao phủ một khô lâu, cưỡng ép thu vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, khô lâu tiến vào và kim loại hóa.
- Tô Kính!
Một tiếng nói vang lên.
Tô Kính quay đầu lại, hắn nhìn thấy Tô Mộ đứng trước mặt mình. Tô Kính cười lạnh, thiên ma ngược lại rất lợi hại, không biết như thế nào, vậy mà có thể biết Tô Mộ tồn tại, hơn nữa biến hóa thành Tô Mộ.
Đáng tiếc, thiên ma không bắt chước được thần sắc Tô Mộ. Hơn nữa trên khải giáp của Tô Mộ có khí tức chân long không được thiên ma làm ra hoàn hảo, chỉ có vẻ ngoài mà thôi, Tô Kính đã là Kim Đan cửu trọng, nếu hắn không thể phân biệt ra được thì đừng nói tu đạo làm gì.
Tô Kính thu song đao và nhào tới.
- Tô Kính!
Một khô lâu khác hóa thành bộ dạng Vô Ưu công chúa thương tâm nhìn Tô Kính. Tô Kính cũng không để ý tới, Vô Ưu công chúa là người tự lập, cho dù thương tâm cũng không biểu lộ ra ngoài.
Hai tay của hắn, nắm lấy cổ tay Tô Mộ do thiên ma biến thành, hai tay của Tô Mộ có móng vuốt đánh vào ngực Tô Kính.
Tô Kính phóng thích nguyên thần thu thiên ma vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ. Tô Kính chợt nhớ tới mình tu thành tử phủ, còn có nguyên thần, thiên ma cấp bậc này không thể ảnh hưởng tới mình. Nếu như đám người Vô Ưu công chúa tới gặp phải thiên ma cũng không có năng lực chống cự.