[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1707 : Bảo khố (2)

Ngày đăng: 05:13 22/08/19

- Ngư Nhân đế quốc cũng không phải bị diệt sao? - Ngư Nhân đế quốc bất đồng, bản thân Ngư Nhân, sức chiến đấu hơi yếu hơn Nhân loại. Chúng ta giải quyết vấn đề trang bị, giải quyết vấn đề chiến đấu trong nước, vậy liền chiếm giữ ưu thế. Ngư Nhân Nữ hoàng, là thống trị tất cả Ngư Nhân, thời điểm thống trị đế quốc, giết chết không ít cường giả Ngư Nhân, đây cũng là nguyên nhân Ngư Nhân đế quốc nhìn qua Tiên Nhân đông đảo, lại không phải đối thủ của Nhân loại. Tô Kính nhớ tới Ngư Nhân thiếu chút nữa giết chết mình kia, hiện tại ở trong lòng vẫn vô cùng cảnh giác. Loại Ngư Nhân này, nếu như số lượng nhiều một ít mà nói, Nhân loại Tiên Nhân tuyển chọn quyết chiến, nhất định sẽ thua thảm a. Dịch Dương không có tham gia quyết chiến với Ngư Nhân đế quốc, năm đó thực lực của hắn còn không được, không có bị điểm danh. Cho nên hắn cũng không biết quyết chiến kia hung hiểm. Đừng nói vấn đề nội bộ của Ngư Nhân đế quốc, ngay cả lúc đầu, nếu như không có Tiêu Diêu Vương tọa trấn, không có Vũ Uy Vương ở bên ngoài kiềm chế, ai thắng ai thua cũng rất khó nói. Dịch Dương không có nói tiếp, Tô Kính cười nói: - Tiểu Dịch Dương, ngươi cho rằng mình bây giờ là Lục Đạo Tiên Cung đệ nhất cường giả? - Có Môn Chủ, ta sao có thể là đệ nhất? - Ta chưa nói chính ta, Lục Đạo Tiên Cung, ta an bài 12 lão sư, toàn bộ đều là Thiên Tiên, đúng không? - Đúng vậy. - Nhất quyết sinh tử mà nói, mỗi người bọn họ, đều có thực lực đánh chết ngươi. - Làm sao có thể! Tuy Dịch Dương tôn trọng các sư phụ truyền đạo thụ nghiệp, nhưng không thể tin được loại luận điệu này. - Ta không cần bất luận trang bị gì, cũng có thể đánh ngã ngươi. - Cái này… có khả năng. Dịch Dương vẫn có chút không quá tin tưởng. - Trong Lục Đạo Chân Quân, chí ít 20 người mạnh hơn ngươi. Các sư phụ của Lục Đạo Tiên Cung, tuy có khả năng kém ngươi, nhưng ngươi cũng không có cách nào sống sót. Thế nhưng trong Lục Đạo Chân Quân, ta có thể tuyển ra 20 người nghiền ép ngươi, ngươi tin không. - Môn Chủ, không nên như vậy ah . Dịch Dương nói rất bất đắc dĩ. - Ta không có chọn bọn họ tới, mà cho ngươi tới, là vì để ngươi học tập một chút. Ngươi muốn lập công huân, còn sớm lắm. Vô Quả kia, so với ngươi ổn trọng hơn nhiều. - Vô Quả sư huynh ổn trọng, đối với hắn mà nói là ưu thế, nếu như ta ổn trọng, đó chính là hoàn cảnh xấu. - A, ngươi đây là tự mình nghĩ ra, haa là các sư phụ của ngươi nói? - Tự ta nghĩ ra được. - Vậy còn không tệ. Xác thực, mỗi người đều có con đường thích hợp mình nhất, cùng người khác một dạng mà nói, không có tiền đồ. Thế nhưng hết thảy, đều phải ở dưới đại thế tới xem. Kỹ năng sở trường của Khuyển Thập Lang là cái gì? - Đại Thế Chùy. - Không sai, thời điểm hắn nắm giữ đại thế, đối thủ cường đại hơn hắn, cũng có thể một đập thành bánh thịt. Dưới đại thế, phải hiểu được tuyển chọn phương hướng, tuyển chọn phương pháp. Ngươi xác thực không thích hợp ổn trọng, nhưng mà tình huống bây giờ, ổn trọng là tuyển chọn tốt nhất. Dù cho ngươi giấu dốt, cũng tốt hơn nhiều so với hào quang vạn trượng. Ngươi quá nổi bật, sẽ hại chết mọi người. - Ta minh bạch, mục tiêu chiến lược lần này, là làm rõ ràng nội tình của địch nhân. Thời điểm chân chính khai chiến, mới cần ta vũ dũng. Dịch Dương rất vui vẻ, hắn là người suy một ra ba. Ở Lục Đạo Tiên Cung tu hành, phương diện này, hắn thật không có học tập cái gì, chỉ toàn tâm toàn ý tu hành. Luận năng lực chiến đấu, hắn ở trong Lục Đạo Tiên Cung, có thể xếp hạng trước 10. Nếu như liều mạng, hắn có thể xếp trước 3. Nếu là vô luận sinh tử, các đệ tử của Lục Đạo Tiên Cung, không có một người có thể sống sót ở trong tay của hắn. Ở Tiên cảnh thế giới, tại Lục Đạo Tiên Cung, hắn không cần lo lắng đại cục gì. Sức chiến đấu của hắn như vậy, làm chỉ huy cũng rất có năng lực. Dịch Dương là dũng tướng, thiên phú chiến đấu là tốt nhất trong Lục Đạo Tiên Cung. Vô Quả kia, xuất thân Tâm Ý Tông, năng lực tính toán xuất sắc, làm người ổn trọng, am hiểu phân tích thế cục. Hơn nữa Vô Quả có Tiên Thiên tuệ căn, có thể từ trong manh mối, tính toán ra tướng mạo sẵn có của sự tình. Hai người, Tô Kính đều rất ưa thích, bởi vì bọn họ đơn thuần, đối với từng môn phái, đối với Lục Đạo Chân Quân đều rất thật tâm, không có bất luận ý nghĩ phản bội gì. Người như vậy, cho dù tố chất kém một chút, Tô Kính cũng sẽ dùng tài nguyên đi bù đắp. Càng huống chi, hai người này, là tương lai của Tiên cảnh thế giới. - Nếu quả thật cần động thủ, chúng ta cũng là lấy đột phá vòng vây làm chủ. Thần Mộc Hạm sẽ làm bia ngắm lưu lại, chúng ta dùng Liệt Dương Thần Hoàng hạm đào sinh. Khi đó cũng không cần ngươi xuất thủ, chỉ cần mọi người từng người chủ trì trận pháp là được. - Sư huynh? - Ân. Tô Kính lắng nghe, trong mũ giáp truyền đến thanh âm của Lâm Tạ Hồng. - Mới vừa rồi trận pháp đóng kín, ta không dám liên hệ ngươi. Ta ở chỗ sâu trong một lao ngục, chỉ sợ là tầng dưới chót của vị diện này, địa phương tiếp cận vực sâu hình chiếu. - Người dùng Binh gia bí pháp? - Phải, dùng trận pháp Đạo môn thuần túy, ta liên lạc không được ngươi, mới vừa rồi ta đang sửa chữa trận pháp. - Có phiền toái gì không? - Ta phát hiện một bảo khố, xem ra, người của thế giới này không biết. Ta bị ngăn ở lối vào, đi ra ngoài mà nói, sẽ bị người phát hiện, đi vào mà nói, ta không có thực lực. - Bên trong rất nguy hiểm sao? - Sư huynh, ngươi muốn tới? - Đương nhiên, ngươi miêu tả cho ta một chút vị trí của ngươi bây giờ. Nguyên lai trận pháp mất đi hiệu lực, Binh gia bí pháp một lần nữa tổ hợp trận pháp, chỉ có thể truyền lại thanh âm, an toàn đủ, hình vẻ lại không thể truyền lại. - Sư huynh, ngươi ngốc ah. Lâm Tạ Hồng đắc ý truyền lại cho Tô Kính một Binh gia thần văn, tất cả đều là tọa độ. Tô Kính không nói gì, đây là một phương pháp đần, dùng Binh gia thần văn, chỉ định vô số tọa độ, sau đó phối màu cho tọa độ, là có thể khôi phục ra hoàn cảnh mà Lâm Tạ Hồng miêu tả, giống như tự mình nhìn thấy. Vấn đề là, phương pháp như vậy, rất tiêu hao thời gian, cũng mệt chết đi được. Lâm Tạ Hồng truyền lại Binh gia thần văn, bên Tô Kính dùng Binh gia Thần thuật khôi phục hình ảnh, rất nhanh, cảnh tượng ở vị trí của Lâm Tạ Hồng đều trông rất sống động biểu diễn ở trước mắt Tô Kính. Sở dĩ phức tạp, là bởi vì hình vẻ này động, giống như là phương pháp ghi lại một đoạn hình ảnh.