[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1793 : Binh ngẫu
Ngày đăng: 05:14 22/08/19
Thuộc hạ của kỳ chính có hai luyện khí sĩ Kim Đan tứ trọng, nhưng đối diện đại quân mười vạn thì không chống lại nổi.
Kỳ chính ra hai mệnh lệnh:
- Phái người đi cứu người của Kỳ Lân Đạo Cung trở về, chúng ta cần tình báo. Ngoài ra nhìn xem phía sau xảy ra chuyện gì?
Kỳ chính báo cáo tình báo mình có được truyền qua trận pháp trong chiến giáp về cho tổng bộ, tức là chiến hạm chỗ Cơ Vô Song.
Tình báo kiểu này là tình báo viên cấp thấp phân tích, cảm thấy hữu dụng mới truyền cho tình báo viên cấp cao, rồi đến phụ tá. Các phụ tá xem tình báo sẽ giải thích cho Cơ Vô Song, nếu gã cho rằng bọn họ cần cứu viện mới phái binh đến đây.
Kỳ chính có thể trực tiếp liên lạc với Cơ Vô Song, nhưng điều đó có nghĩa là phòng thủ thất bại. Kẻ địch còn chưa lên đảo, biết đâu bọn họ vòng qua đảo nhỏ dày đặc đá ngầm thì sao?
Một Hải Nê Thu được phái ra ngoài xuyên qua đá ngầm đến gần thuyền cứu nạn lênh đênh, bắn ra móc kim loại kéo thuyền cứu nạn chạy hướng đảo nhỏ.
Hạm đội địch tốc độ không nhanh, nhưng khoảng cách trăm dặm tối đa chỉ một canh giờ là đến nơi.
Mười phi diên binh bị phái ra tìm tòi phía sau. Nơi này cách đảo nhỏ của Phương Tỉnh chỉ năm mươi dặm, nhưng phi diên binh bay ra mười dặm thì ngừng lại.
Trên hòn đảo đại doanh đã bị tiên lực cường đại phong tỏa, phía xa có một hạm đội Ma môn lơ lửng trên trời cao đang tấn công đảo.
Đảo phản kích dữ dội, bầu trời thỉnh thoảng có chiến hạm cỡ nhỏ bị bắn rơi. Chiến hạm rơi xuống thành mấy khúc, có binh sĩ từ bên trong lao ra, bọn họ mặc kệ xác đồng bạn, rút ra trang bị, tập kết tại chỗ bày trận pháp phòng ngự.
Kỳ chính thấy cảnh đó liền biết không trông mong trợ giúp bên Phương Tỉnh được.
Kỳ chính nhận được tình báo của Cơ Vô Song dặn gã cố thủ tại chỗ. Bên Cơ Vô Song sẽ đón đánh hạm đội chiến đấu của địch, còn phải chia binh đi cứu viện Kỳ Lân Đạo Cung, chỉ phái một doanh đến chỗ kỳ chính.
Tức là trên hòn đảo nhỏ này binh lực tối đa chỉ có một vạn người.
Điều đáng mừng duy nhất là kỳ chính đối mặt hạm đội Ma môn không có vũ khí cự ly xa cường đại, không có Tiên Nhân tọa trấn. Cơ Vô Song sẽ phái Giả Tiên đến trợ giúp, mặc dù số lượng chênh lệch nhưng cục diện không chết chắc.
Nửa canh giờ sau viện quân của Cơ Vô Song đến, kỳ chính rưng rưng nước mắt. Một Lục Đạo Thần Binh Hạm giáng lâm, năm ngàn binh sĩ võ trang đầy đủ được đưa xuống. Một Phi Xà Hạm kiểu cũ bay tới, dỡ xuống vũ khí rồi ném một đống binh ngẫu số lượng khổng lồ xuống.
Giả Tiên dẫn đầu có bộ dạng nam nhân trung niên, tóc màu lam khá hiếm thấy trong Đông Tần. Người Đông Tần tóc đen mắt đen, Giả Tiên này tóc xanh mắt xanh, mặt mũi thì không khác biệt quá lớn.
Giả Tiên mặc phù giáp ánh vàng, bắt mắt hấp dẫn tấn công trên chiến trường. Phù giáp cũng có phân chia tỉ mỉ, loại phù giáp vàng này thuộc tính thiên về kim trong ngũ hành, phòng ngự vũ khí mạnh hơn xa phù giáp loại hình khác.
Khuyết điểm là phòng ngự thuật đạo siêu kém, nhưng người này là Giả Tiên, bản thân có Ngụy Giới Vực cường đại, đặc biệt có hiệu quả suy yếu thuật tạo.
Giả Tiên trên cao nhìn xuống kỳ chính:
- Ta tên Lục Nghị, ngươi tên là gì?
Kỳ chính cúi đầu nói:
- Mạt tướng tên Bạch Hữu, cảnh giới Kim Đan nhất trọng.
- Ta không am hiểu chỉ huy, nhiệm vụ chỉ huy tiếp theo giao cho ngươi, ta sẽ phụ trách an toàn của thành lũy. Ý của Cơ Vô Song đại nhân là chúng ta đừng đi ra đánh, ta có mang theo nhiều khôi lỗi thần binh, khi nào binh ngẫu bị tổn thất trầm trọng ta sẽ thả ra.
Kỳ chính Bạch Hữu mừng rỡ. Khôi lỗi thần binh cần binh sĩ chỉ huy mới phát huy ra đủ sức chiến đấu. So sánh thì chỉ huy binh ngẫu dễ hơn nhiều. Nhưng khôi lỗi thần binh có thể bỏ vào trang bị không gian, Giả Tiên này mang theo hơn vạn khôi lỗi thần binh cũng không thành vấn đề.
Bên mình chỉ có năm ngàn binh ngẫu, cộng thêm Lục Nghị mang đến hơn bốn vạn có thể tử thủ thành lũy.
Lục Nghị nói:
- Tốc độ kẻ địch ước chừng nửa canh giờ sẽ đến, ta đi bài bố phòng ngự chính diện của thành lũy, người của ta giao cho ngươi.
Nói xong Lục Nghị đi tường thành chính diện thành lũy.
Lục Nghị lấy ra vật phẩm trong trang bị không gian của mình, có thân binh hỗ trợ lắp ráp một hàng mười Tiểu La Kiếm Pháo dùng một lần. Tiểu La Kiếm Pháo dùng một lần không có khe rãnh, tất cả kiếm phù đã được lắp sẵn, bắn ra hết rồi thôi không bổ sung lần hai được.
Ưu điểm của thứ này là dễ chế tạo, phí tổn rẻ hơn chút, nhưng giá thành sử dụng cao chút.
Nguồn năng lượng khởi động Tiểu La Kiếm Pháo dùng một lần là phấn ngọc thạch, đơn thuần dùng để tiết kiệm giá thành. Mười Tiểu La Kiếm Pháo có hai vạn kiếm phù, không thể bắn liên hồi như Tiểu La Kiếm Pháo bình thường. Số lượng kẻ địch khoảng mười vạn người, những vũ khí này không đủ để thay đổi cục diện.
Lắp đặt xong Tiểu La Kiếm Pháo phiên bản đơn giản, Lục Nghị bổ sung bốn Kích Quang Phù Văn Pháo trong họng xạ kích tầng hai, lắp thêm phần trận pháp ngăn nguyên của Kích Quang Phù Văn Pháo tụ tập trong phòng trung tâm thành bảo, bên trong bổ sung một khối Tiên Ngọc.
Đây là toàn bộ chi viện của Cơ Vô Song cho đảo này. Kỳ chính Bạch Hữu nhận quyền chỉ huy, tập trung cường giả Kim Đan viện quân gần vũ khí tầm xa, binh ngẫu đặt ở bình đài tầng một. Mỗi lối ra bình đài chĩa xuống dưới, cuối tầng một là nơi binh ngẫu tập trung nghỉ lấy sức.
Có tổng cộng bốn vạn sáu ngàn binh ngẫu, dù có thuật đạo chỉ huy cũng mất nửa canh giờ mới đến đúng vị trí.
Binh sĩ Kỳ Lân Đạo Cung được cứu viện về lúc này đã chữa gần xong, đa số có thể chiến đấu, người bệnh đưa xuống lòng đất. Bạch Hữu nhận được tình báo đã chuyển cho Cơ Vô Song.
Bạch Hữu rầu thúi ruột. Kỳ Lân Đạo Cung tổn thất rất lớn, quân đội Ma môn đánh lén Phương Tỉnh đột phá từ bên Kỳ Lân Đạo Cung.
Nếu xảy ra Kỳ Lân Đạo Cung không thể điều chỉnh lại, được hai phe chi viện thì lỗ hỏng sẽ càng lúc càng lớn, kẻ địch sẽ xử dong binh đoàn trước rồi mới tính cái khác.
Cơ Vô Song đã liên lạc Tô Kính, nhận được trả lời là bên Tiên Cảnh Thế Giới không thể nào chi viện, muốn triệu tập binh lực sẽ phải mạo hiẻm Tiên Cảnh Thế Giới bị người tấn công. Tiên Cảnh Thế Giới cách Thần Châu rất xa xôi, thời gian nhảy cóc đến cũng lâu hơn, Tiên Cảnh Thế Giới mà bị bỏ trống thì nguy hiểm rất lớn.
Bên đảo Võ Thánh càng khỏi phải nói, Cô Huyền hải ngoại cách đảo quốc Tô Kính khống chế rất xa xôi.