[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1815 : Bố cục (2)
Ngày đăng: 05:14 22/08/19
Tô Kính cười phá lên. Thú vị, đây vốn là chuyện hắn rất giỏi làm nhưng bây giờ bị người ta làm.
Nhưng không sao, Chu gia không phải minh hữu cũng không là kẻ địch. U Minh Đạo Cung vào lúc Tô Kính tồi tệ nhất đã tặng hắn một phần Xích Dương Chân Hỏa, xem như quà dày.
Dù gì không có kẻ thù riêng, Tô Kính không muốn một mình chiếm hết lợi trong thế giới. Hai nhà hành động đánh thức Tô Kính, hắn cảm thấy mình được lợi.
Ma môn im lìm nửa tháng như Tô Kính dự đoán, trong nửa tháng hắn dùng một tấm bản vẽ đổi bản vẽ ngư lôi của Chu gia. Bản vẽ vào tay, Tô Kính nghiên cứu sơ, phát hiện không có bí pháp của Chu gia thì hắn tự chế tạo sẽ có giá thành cao gấp năm mươi phần trăm.
Đây là kết quả Tô Kính tìm nhiều tài liệu thay thế, cố gắng kiếm hàng ít vốn. Giả thiết mua ngư lôi của Chu gia chỉ cần hai khối Tiên Ngọc, Tô Kính tự chế tạo sẽ mất giá thành ba khối Tiên Ngọc.
Nhưng thế này đã xem như hợp cách, bởi vì Tô Kính tự chế tạo không phải tiêu hao ngọc thạch, nếu mua thì nhất định trả tiền bằng Tiên Ngọc.
Tô Kính có nhiều nguyên vật liệu, chỉ eo hẹp ngọc thạch. Luyện khí sĩ tu luyện cần ngọc thạch, chế tạo trang bị đặc biệt cần ngọc thạch, vũ khí trên chiến trường cũng cần ngọc thạch. Chỗ nào không cần dùng ngọc thạch thì Tô Kính kiên quyết không dùng.
Tất cả trận pháp liên quan đến hưởng thụ Tô Kính đều dùng thần thuật thay thế, thần thuật có thể hấp thu lực lượng trong đá quý khác, dùng thuật đạo rút năng nguyên từ đá quý có hiệu suất rất thấp.
Tô Kính trở về Tiên Cảnh Thế Giới, lo tập trung giải quyết vấn đề Côn Luân Bát Cảnh cung. Vô Ưu công chúa quay về chỗ trú Đông Tần, chuyên giải quyết Diễm Đế Minh.
Binh đoàn cáp sáu dưới Thần Binh phủ trú đóng ở đảo Võ Thánh. Thần Binh phủ hình thành từ Lục Đạo Chân Quân mở rộng, binh đoàn sáu đẳng cấp thiếu người trầm trọng, chỉ có điều động bổ sung tại chỗ. May mắn chinh chiến trong Lục Đạo Chân Quân nhiều năm, nuôi nhiều nguồn mộ lính hợp cách.
Bên đảo Võ Thánh, Lâm Tạ Hồng tạm thời điều tỷ đệ Thiết thị đến tọa trấn, thống soái binh đoàn sáu đẳng cấp.
Bên Tô Kính truyền mệnh lệnh, binh đoàn sáu đẳng cấp chỉnh biên thành bốn đẳng cấp thuộc về Thần Binh phủ đảo Võ Thánh quản lý. Thần Binh phủ đảo Võ Thánh tức là dưới tay Thần Binh phủ Tiên Cảnh Thế Giới, nội bộ gọi là phủ nguyên soái. Người cầm quyền nơi này do mười nguyên soái Thần Binh phủ luân lưu đảm nhiệm.
Tỷ đệ Thiết thị là người có động thiên Chân Tiên Côn Luân, không thể nào làm nguyên soái trong này được. Lâm Tạ Hồng chỉ có thể mượn dùng bọn họ một thời gian.
Bên phủ nguyên soái đã xác định số hiệu quân đoàn, bốn đẳng cấp gọi là: Võ Thần, Đoạn Long, Vô Đương, Phi Lân.
Võ Thần đóng giữ đảo Võ Thánh, quản lý tất cả đảo quanh Tô Kính. Đoạn Long phụ trách an toàn đường biển. Hai quân đoàn Vô Đương, Phi Lân chuyên lo chinh chiến trong thế giới Thần Châu.
Sau đó đương triều Đại Tư Đồ thượng thư, thỉnh phong Tô Kính làm Vô Ưu thân vương, đất phong ở quốc gia Tà Thần. Lúc trước Tô Kính không muốn giữ chức cao trong Đông Tần vì tu hành, hắn muốn cắm rễ ở Tiên Cảnh Thế Giới.
Nay đạo Thiên Ma của Tô Kính đã thành, vì vậy không sao hết, làm thân vương hút chút máu không ảnh hưởng toàn cục.
Tình hình triều đình là quyền thần theo phe Tô Kính, tinh nhuệ hoàng thất nằm trong tay Vô Ưu công chúa. Mười hai Đạo Cung không xen vào. Trong tám gia tộc lớn người không thân với Tô Kính không có cách phản đối nên không lên tiếng.
Tô Kính trực tiếp nhận tất cả lãnh thổ đã đánh chiếm trong quốc gia Tà Thần, thành lập Vô Ưu công quốc.
Quân đội công quốc tất nhiên sẽ phải chinh chiến vì đế quốc, đế quốc sẽ cho chút tiện lợi, ví dụ cung cấp chút tài nguyên cơ sở. Trên danh nghĩa Vô Ưu công quốc thuộc về Đông Tần, thu thuế phải nộp lên một phần. Nhưng quốc gia Tà Thần không đền tiền đã là may, thuế thu gì đó tạm thời chỉ là mơ tưởng viễn vông.
Tô Kính ở trong Ngọc Kinh thành nâng cao quy cách phủ phò mã thành phủ thân vương, số lượng quân đội cũng tăng lên. Tô Kính điều tinh nhuệ đặt ở Quỳnh châu về Ngọc Kinh thành, xem như cắm rễ nhỏ tại đây. Đội quân đội này xem như thân quân của vương phủ.
Bố cung xong xuôi Tô Kính bắt đầu thời gian, chuẩn bị tiến công Ma môn. Thế cục chưa rõ nhưng Tô Kính cần thực chiến luyện binh, không mài giũa quân đội đã dùng cách huấn luyện mới đưa đi vị diện khác thì khó đoán sống chết.
Đợt tấn công này quyết định vào ba tháng sau, Tô Kính điều động tinh nhuệ trong dong binh đoàn đi ra, để lại bốn Chân Tiên ở phòng tuyến trên biển, tăng năng lực phòng ngự.
Sau đó Tô Kính đánh tan sáu mươi vạn dong binh, thêm vào lính mới chiêu mộ bỏ vào huấn luyện trong Thông Thiên Tháp. Lần này lấy danh nghĩa Vô Ưu thân vương huấn luyện quốc binh, rõ ràng là muốn hoàng thất bỏ tiền huấn luyện cho Thông Thiên Tháp.
Cái này gọi là vô sỉ mà không ai trách móc gì được.
Lần này tổng cộng huấn luyện một trăm tám mươi vạn binh sĩ, hai phần ba là lính mới chiêu mộ, có kinh nghiệm huấn luyện nhưng không có năng lực tác chiến quy mô lớn, không rành chiến đấu trên biển và vũ khí kiểu mới.
Trong ba tháng nếu không có Thông Thiên Tháp thì những lính mới này chỉ là vô dụng.
Tô Kính không có nhiều danh tướng, đặc biệt bên Tiên Cảnh Thế Giới không cách nào xác định an toàn hay chưa. Tinh nhuệ hầu như để lại bên đó hết, nếu có kẻ địch xâm nhập sẽ liều chết đánh nhau.
Rất có thể số quân đội này chỉ để đó mọc mốc, không có chuyện gì xảy ra. Nhưng Tô Kính làm chủ nhân của Tiên Cảnh Thế Giới, hắn buộc phải lo xa như vậy. Nếu Tiên Cảnh bị thất thủ thì tất cả cố gắng lúc trước đều thành bột nước, Tiên Cảnh Thế Giới còn có Vạn Tiên điện, liên quan đến Khương Diễm có thể trở về hay không.
Khương Diễm quay về thì thế giới Thần Châu chẳng cần Tô Kính bảo vệ nữa, tất cả do hoàng đế lo. lúc ấy Diễm Đế Minh thuộc về Khương Diễm, chín gia tộc lớn, mười hai Đạo Cung đều không tồn tại nữa.
Tô Kính bố cục theo hai mặt nhưng phải bảo đảm Tiên Cảnh Thế Giới không bị gì mới tính tiếp được.
Biên chế của Tô Kính hơi khác đế quốc, quân đoàn quy mô lớn nhất, không đặt ra mức giới hạn cao nhất là đâu. Tiếp theo là binh đoàn, sáu mươi vạn người một binh đoàn. Dưới binh đoàn là quân gì đó, đều có phiên hiệu, hai mươi vạn người. Dưới quân là đại doanh bốn vạn người.
Trông giống đế quốc, Tô Kính tác chiến theo kiểu lấy doanh làm đơn vị, không phải vì đại doanh khiến hắn chỉ huy linh hoạt hơn.