[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1889 : Hạt giống Ma Chủ (1)
Ngày đăng: 05:15 22/08/19
Mặt Lục Hà Dương không biểu tình, chiến chuy bay lên đập mạnh xuống dưới liên tục. Bốn Chân Tiên chạy trốn thế mới phát hiện mình bị lừa, mười người hợp vây phần thắng lớn hơn, kết quả mình bị khí thế của đối phương chấn nhiếp, linh hồn dao động, bị đối phương bắt lấy sơ hở một hơi đánh chết ba đồng bạn.
Thật không tưởng tượng nổi, vì ba đồng bạn này đừng nói đánh trả, thậm chí không có chút gì chống cự, chết cái một.
Tiên đạo giới vực!
Bọn họ chợt nhận ra trận pháp của mình hình thành giới vực không thể ảnh hưởng Lục Hà Dương, bọn họ không cảm nhận được tiên đạo giới vực của Lục Hà Dương nhưng thật ra đã bị ảnh hưởng
Nghe tiếng sấm không thanh âm, sức chiến đấu của Lục Hà Dương ở trong giới vực đè bẹp mười Chân Tiên.
Lục Hà Dương khẽ thở dài:
- Cung chủ mong đợi ta rất nhiều, đáng tiếc hôm nay, vì đám ranh ma các ngươi cắt đứt đường của ta, ài.
Chiến chuy xương trắng bay ra, một mạch máu màu tím đỏ ở phía sau nằm lòng bàn tay của Lục Hà Dương.
Bảy Chân Tiên đều là đỉnh đầu trúng một chuy, có hai tên bị đập tan xương nát thịt tại chỗ.
Lục Hà Dương há mồm phun ra một luồng khí đen, hơi mệt mỏi. Nhưng đã xử lý một nửa kẻ địch, trận pháp gì đó đã bị phá, nếu lão còn bốn đạo binh thì nắm chắc vài phần cắt đứt Thập Tuyệt trận vận chuyển, bây giờ sợ là không được.
Lục Hà Dương rất tiếc nuối, lão thất bại nghĩa là người ra trận tiếp theo sẽ đối diện kẻ địch càng mạnh.
Ầm!
Ngoài Thập Tuyệt trận, mọi người chỉ thấy luồng khói đỏ nổ tung, mặt đất rung rinh nửa phút.
Lục Hà Dương bước ra từ trong trận, vẻ mặt xấu hổ nói với Tô Kính:
- Ta không thắng, gương cũng không còn.
Tô Kính nói:
- Không sao, ít nhất ngươi không bị gì.
Lục Hà Dương ngẫm nghĩ, cười lên:
- Đúng là không bị gì, chỉ phụ cung chủ.
Chủ tướng U Minh Đạo Cung chạy lại an ủi Lục Hà Dương:
- Không phụ thế giới Thần Châu là tốt rồi.
Tô Kính nói với Lục Hà Dương:
- Trận tiếp theo Cơ Vô Song sẽ đánh thật tốt, ngươi yên tâm đi.
Lục Hà Dương lắc đầu nói với Tô Kính:
- Ta chuyển thành Quỷ Tiên, thực lực ít nhất gần trình độ Kim Tiên nhưng thứ kia vẫn chạy mất. Không phải đường cùng một thế giới, ta không cách nào bắt nó.
Tô Kính nhắm mắt lại dường như đang suy nghĩ cái gì, qua một lúc bảo:
- Gương của ta đã bị nó lấy đi hấp thu, ha ha ha, rõ là tìm đường chết.
Mắt Lục Hà Dương sáng rực hỏi:
- Bây giờ ra tay không?
Tô Kính lắc đầu nói:
- Ta sẽ thu phục thứ đó, Ma môn có rất nhiều vị diện, ta cần tìm người dẫn đường. Thứ này chắc lấy ra từ nhiều vị diện gộp lại, linh hồn không hoàn chỉnh. Thập Tuyệt trận lần này là muốn linh hồn của thứ này trưởng thành, làm một Kim Tiên cường đại.
Tô Kính không ngờ hiện thực sẽ vui vẻ như thế, đối phương chết mười Chân Tiên, một đôi Thiên Tiên, chỉ lấy đi bốn đạo binh của Lục Hà Dương cộng thêm một tiên khí Thiên Ma Kính của hắn.
Thứ đó hấp thu cái gì không được lại đi hấp thu Thiên Ma Kính. Dù Thiên Ma Kính bị đại đạo quy tắc nghiền nát cũng không hấp thu được, trừ phi ngươi là Thiên Ma.
Ma của Ma môn không liên quan Thiên Ma. Thiên Ma là kẻ xâm nhập đến từ vũ trụ khác, Ma môn chỉ tu hành ma công.
Thứ đó gặp Tô Kính thì tuyệt đối không chạy thoát. Không đúng, gặp Tô Mộ chắc chắn nó tiêu đời. Cơ Vô Song có chút nắm chắc, nhưng gã hơi yếu, tốt nhất đừng mạo hiểm thì hơn. Bị kẻ địch phát hiện bí mật Thiên Ma Kính có lẽ sẽ trốn mất, Tô Kính phải tự mình lấy thứ này.
Tô Kính không nói chuyện đó cho Cơ Vô Song, dù Thập Tuyệt trận xảy ra vấn đề vẫn vô cùng nguy hiểm.
Thoạt trông Đạo Môn đang chiếm ưu thế, nhưng tiên nhân của hai Đạo Cung đã bị cắt đứt tiền đồ, nói ra thì tổn thất nặng nề.
Ngoài thế giới Thần Châu có hạm đội lai lịch không rõ, hai hướng hao mồn làm số lượng phe mình thưa dần.
Trần La đã xác định hễ kẻ địch không có viện quân thì Đông Tần thắng chắc. Đến vị trí hiện giờ bên Đông Tần không bị mất mát một chiếc chiến hạm cỡ trung trở lên. Phe mình đã đánh rớt hai Kim Ô Hạm, người ở bên trong không trốn ra. Công kích của kẻ địch quá mãnh liệt, phòng ngự thất bại là chết chắc.
Xem ra hạm đội còn chút sai sót, tốc độ mau hơn kẻ địch, phòng ngự tốt hơn, khống chế cự ly tốt, bị đánh rớt hai chiến hạm không ai trốn ra được.
Hạm đội này có nhiều điểm yếu như vậy, vẫn có sai sót.
Trần La nghĩ vậy, nhưng Trần Võ Đạo thì rất vừa lòng, mất hai chiếc Kim Ô Hạm không phải vô nghĩa. Hai chiếc chiến hạm bị hỏng đó là Trần Võ Đạo ra lệnh phải bám giữ kẻ địch không cho có cơ hội chạy trốn.
Làm tướng lĩnh nhiều lúc cần suy xét làm sao đẩy quân đội dưới tay mình đi chết. Bởi vì chiến tranh nổi lên, không ai bảo đảm thương vong bằng không, chỉ có thể khiến thương vong nhỏ nhất.
Trần Võ Đạo nghĩ vậy chợt lòng rung động, gã mệnh lệnh nhảy cóc, trừ hai chiếc Kim Ô Hạm ở bên rìa ra tất cả chiến hạm theo Bát Cảnh Hạm nhảy cóc khoảng cách dài.
Sau đó vị trí hạm đội xuất hiện một đoàn sáng lớn, hết thảy vật chất trong đoàn sáng nháy mắt vỡ nát thành cát hạt bụi nhỏ.
Hạm đội Trần Võ Đạo xuất hiện bên ngoài mười vạn dặm, nhìn đoàn sáng khuếch trương ở phía xa, gã cười nhạt, vẫn bình tĩnh.
Loại đánh lén này không giấu được tiên nhân, hơn nữa tốc độ đánh lén không mau nổi, đủ cho gã nhảy cóc trên hai lần.
Thứ giống như thần quang diệt tuyệt kẻ địch sẽ phải tích súc năng lượng, trong thời gian ngắn số lần bùng nổ rất thảm.
Chiến hạm Đông Tần không có công năng cùng loại vì không thực dụng.
Như Trần Võ Đạo nghĩ, kẻ địch phát ra công kích phạm vi lớn một lần liền chuyển sang phòng thủ. Trên kỳ hạm lấp lánh ánh sáng, muốn nương nhờ lực hút sao nhảy cóc.
Ba luồng kiếm quang từ trên cao chém xuống, kiếm quang dài vạn trượng nhiễu loạn không gian ổn định, kỳ hạm cố gắng cũng như không.
Không đánh lại, trốn không thoát.
Trần La muốn nói cái gì nhưng cuối cùng khép môi. Nàng không cần phải sửa đổi phong cách chỉ huy của Trần Võ Đạo, người này rất có thể sẽ trở thành thần tướng, thậm chí là nguyên soái.
Trần La tọa trấn Bát Cảnh cung chỉ phụ trách truyền thừa tiên đạo, nàng không tiện xen vào việc đánh nhau quá sâu.
Hạm đội Đông Tần bị đòn công kích kia chấn động.
Tất cả tiên nhân cảm giác đến nguy hiểm, nếu mục tiêu là bọn họ thì tối đa chạy thoát một nửa chiến hạm, năng lực nhảy cóc của họ không bằng chiến hạm của Trần Võ Đạo.
Trần Võ Đạo mặc kệ kẻ địch vì gã có vũ khí tốt, binh sĩ tinh nhuệ. Hạm đội Đông Tần còn đang thăng cấp, lực lượng tất cả gia tộc, Đạo Cung không thăng cấp mau bằng phe Tô Kính.