[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1936 : Vũ Trụ chiến tranh (4)

Ngày đăng: 05:16 22/08/19

Kim Tiên kia tay ở trên hư không trảo một cái, một cái túi tiền xuất hiện ở trong tay hắn, trong túi, có một tiểu nhân không ngừng giãy dụa. Tay hắn đẩu đẩu, túi tiền mở ra, một giọt huyết dịch kim sắc nhỏ ra, bị hắn thu ở trong tay. - Hắc, cùng ta so ám toán? Kim Tiên kia đắc ý, ngửi ngửi huyết dịch kim sắc, trong huyết dịch, ẩn chứa lực lượng cường đại, phảng phất ăn đi, hắn có thể lập tức đột phá cảnh giới, thành tựu Đại La. Chỉ là tay Kim Tiên run rẩy, điên cuồng ném huyết dịch này ra, dùng tới thủ pháp xé rách không gian. Giờ khắc này, không gian trở nên dị thường vững chắc, huyết dịch màu vàng kia, cũng dính ở trên tay hắn, vứt không ra. Trên tay hắn, huyết dịch kim sắc phát ra răng rắc một tiếng, sau đó toàn bộ bàn tay hắn ngã xuống, bị huyết dịch kim sắc hấp thu, đảo mắt hóa thành bộ dạng Tô Kính. - Ngươi còn rất cơ linh. Tô Kính mở miệng cười nhạo, trên mặt Kim Tiên kia thần sắc biến ảo bất định. - Đây là nơi nào? Hắn đã biết, ở đây không phải là vị trí Vũ Trụ Tinh Không mới vừa rồi, mà là một thế giới khác, vấn đề là, mình lúc nào rơi vào? - Ngươi đoán? Tô Kính lần đầu tiên sử dụng Thiên Ma giới cùng địch nhân đối chiến, phát hiện diệu dụng vô cùng. Mình nguyên bản so với Kim Tiên này lực lượng cao hơn, hiện tại khống chế đối thủ, cũng không sợ đối thủ cá chết lưới rách. - Thả ta đi ra ngoài, ta sẽ không cùng ngươi là địch. Trên người Kim Tiên kia, tản mát ra khí tức kinh khủng, trong cơ thể Tiên Nguyên thiêu đốt. Tô Kính cười híp mắt nói: - Giết ngươi, ngươi cũng không thể cùng ta là địch. - Ngươi biết, tu hành đến Kim Tiên cảnh không dễ cỡ nào. Lẽ nào ngươi muốn cùng ta cá chết lưới rách sao? Tô Kính lắc đầu nói: - Thứ nhất, ta không phải Kim Tiên, mà là Địa Tiên, thứ hai, ta đây là phân thân, không phải bản thể, ngươi thích cá chết lưới rách, là sự tình của ngươi a, cùng ta có quan hệ gì. - Phân thân! Kim Tiên kia thoáng phán đoán một chút, thấy Tô Kính không có nói sai. Hắn nhất thời có chút lộn xộn. Thực lực một cái phân thân, cũng cường đại hơn mình, như vậy bản thể Địa Tiên, chẳng lẽ là Địa Tiên Chi Tổ? Sớm biết đối thủ là Địa Tiên, hắn mới không đắc tội a. Vì Địa Tiên rất cường đại, thọ nguyên kéo dài, tu hành đến sau cùng, chỉ cần bất tử, rất dễ siêu việt tu luyện giả khác. Địa Tiên Kiếp số, không có mạnh như vậy, cơ hội sống sót càng nhiều. Đối phương dĩ nhiên không phải tu sĩ độc thân tu hành, trong tay có chiến hạm cường đại như vậy, chắc là nhân vật trọng yếu của mục tiêu ah? Mình bất quá hủy một vị diện của đối phương, cần xuất động Tiên Nhân cường đại như vậy sao? Ở trong Thiên Ma giới, Tô Kính có thể khống chế tư duy của Kim Tiên, thế nhưng Kim Tiên này là thật lộn xộn, đã không cách nào bình thường phán đoán. - Nếu như ngươi đầu hàng mà nói, đối với ta còn có chút giá trị. Tô Kính một bộ không sao cả nói: - Ngươi cự tuyệt mà nói, ta cũng không sao cả, chỉ là phải lãng phí chút thủ đoạn, có khả năng nuốt sạch sẻ toàn thân ngươi. - Đều thối lui một bước, như thế nào? Kim Tiên kia giãy giụa nói. Hắn bây giờ không phải là không có thủ đoạn phản kích, vấn đề là, hắn không biết mình có thể phá vỡ không gian này của đối phương hay không. Trong không gian của đối phương, dung nạp một Kim Tiên, một cái chí ít Tứ Kiếp Địa Tiên, nói rõ Tiên Khí của đối phương tương đối cường đại. Đổi thành Tiên Khí phổ thông, đừng nói vây khốn hắn, muốn để hắn tiến nhập cũng không thể, đi vào, toàn bộ không gian sẽ hủy diệt. - Lui thế nào, ngươi nói một chút? - Chúng ta lập thệ ước, ta cho ngươi tất cả tình báo của hạm đội, cho ngươi có thể dễ dàng đánh bại, ta lưu lại tấm chắn, ngươi thả ta đi, ta sẽ không trở về. - Chê cười. Ta đang sợ địch nhân không mạnh, phân thân này của ta, chính là muốn cường địch ma luyện, mới có khả năng phát triển. Ngươi cho ta tình báo, với ta mà nói có ý nghĩa gì. Chẳng lẽ hạm đội của ngươi không cường đại, còn không phải là bị ta một chút đánh thành cặn. Kim Tiên không nói gì, hạm đội của mình, nếu như mình ở trong mà nói, công kích kia cũng có thể gánh qua, bất quá đợt công kích thứ hai mà nói, nhất định sẽ xuất hiện tử thương, nếu như liên tục oanh kích ba lần, mình liền không chịu nổi, phải chạy trốn lấy mạng. Kim Tiên nhị phẩm, có thể đứng vững hai đợt công kích, là bởi vì hắn am hiểu phòng thủ. Hạm đội cũng có khuynh hướng này. - Vì sao ngươi không hỏi, đồng bạn mới vừa rồi ám toán ta đi nơi nào? Tô Kính nhìn Kim Tiên kia, thần sắc trong mắt rõ ràng là thương hại. Kim Tiên kia nghe được Tô Kính nói, lúc này mới tuyệt vọng. Mới vừa rồi mình phóng xuất Quỷ Ảnh đánh lén, còn tưởng rằng địch nhân vừa mới tiến nhập thế giới khác mà tránh thoát một kiếp. Chỉ cần Quỷ Ảnh ở bên ngoài mở ra thế giới này, vậy mình liền được cứu. Thậm chí Quỷ Ảnh trở về, đi tiên phủ của mình, cũng có thể kích hoạt bố trí mình lưu lại, chỉ cần thế giới này, còn tồn tại ở Vũ Trụ này, như vậy mình là có thể chạy trốn. Quỷ Ảnh kia là tai kiếp hắn đã từng gặp, chém ra một Hồn, hắn trời sinh liền hơn người khác hai Hồn, lúc đó một Hồn thế thân, bị Kiếp Lôi đánh giết, một Hồn ly thể, giấu diếm Thiên Đạo, cho là mình đã hồn phách ly tán, không còn tiền đồ, kiếp số tự tiêu. Mà Linh Hồn bị Lôi Kiếp oanh sát kia, cũng không có toàn diệt, bị hắn nuôi ở trong một món Tiên Khí, thành hạch tâm tiên phủ. Nếu như hắn chết trận mà nói, cũng có Quỷ Ảnh trở lại, cùng vật kia kết hợp, sau khi chuyển kiếp, mang theo tất cả ký ức. Tô Kính nhắc nhở hắn, Kim Tiên giờ mới hiểu được, Quỷ Ảnh không phải là không có tiến nhập thế giới này, mà là đã thất thủ. Tay của Tô Kính ở trên hư không trảo một cái, Quỷ Ảnh bị bắt ra, vứt trên mặt đất, thân thể thong thả ngọa nguậy. Tô Kính nhìn Kim Tiên kia, dáng tươi cười như trước. Kim Tiên nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể làm gì. Quỷ Ảnh bị nắm, hắn bố trí ở tiên phủ thì có biến hóa, trận pháp kia muốn khởi động, thì phải cần một ít cơ duyên. Mình muốn sống lại, sẽ tổn thất rất lớn, sau khi sống lại, ngay cả Thiên Tiên sợ rằng cũng không phải. - Ngươi muốn cái gì? Kim Tiên nhìn Tô Kính, ánh mắt lóe ra, hắn hi vọng mình có thể mê hoặc Tô Kính. Loại vẻ mặt này, cũng là một loại thủ đoạn mê hoặc, Tô Kính nói: - Tu hành cho tới hôm nay, ngươi cũng không dễ, ta muốn giết ngươi, có chút không đành lòng, ngươi tin không?