[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 208 : Việc buôn bán (2)

Ngày đăng: 04:55 22/08/19

- Tô gia không khởi binh sao? Chu Bất Nhị không phải thật sự muốn tìm người đánh chết thủy yêu, trăm vạn mũi tên xem như cho Tô Tiên một nhân tình. Bởi vì không có thời gian hạn chế, thành phẩm cũng rất thấp. Nhưng đây là cho không, không phải buôn bán. Tô Tiên nói: - Dực châu không đông người, rất có thể sẽ liên hợp với Nguyên gia Tịnh châu cùng khởi binh. Ban đầu sẽ không bỏ vốn nhiều, cỡ ba, năm vạn người. Chờ khi bệ hạ phát động tổng tiến công, ít nhất phải có bốn đội gồm hơn hai mươi vạn lính. - Tô gia hay liên quân? - Đương nhiên là Tô gia, trên đất Tịnh châu có thể tổ chức trên trăm vạn người, nhưng Tịnh châu cũng là nơi sản xuất vũ khí, sẽ không mua từ tay Chu gia. Chu Bất Nhị thầm kích động, nếu giao dịch được việc buôn bán lớn như vậy thì gã sẽ tích lũy công huân lớn trong Chu gia, đủ để sử dụng linh trì đến khi thăng cấp Kim Đan. Dù nói là thăng cấp Kim Đan khó khăn nhưng viễn chinh quốc gia Tà Thần là cơ hội rất tốt. Mỗi lần có cuộc chiến diệt quốc sẽ nương theo nhiều khí vận giáng lâm, không biết bao nhiêu anh hùng có thể thuận theo thiên đạo kiếm được lợi. Lần trước Đông Tần tiêu diệt Tây Tần có nhiều người thừa dịp phi thăng. Lúc này đây dù gã không thể nào phi thăng cũng có hy vọng Kim Đan. Tô Tiên dứt khoát từ chối Chu Bất Nhị: - Đại tỷ, còn có một việc... - Cầu thân thì miễn bàn, Tô gia chúng ta sẽ không bắt buộc nữ nhân lập gia đình. - Xin đại tỷ nghe ta nói đã! Chu Bất Nhị nóng nảy nói: - Lần này ta vừa mắt người Chu gia Dương châu. Ta nghĩ Chu gia Dương châu có chút hoạt động trong Dực châu, chắc đại tỷ có thể lôi kéo quan hệ. Tô Tiên nổi hứng thú hỏi: - Hửm? Ngươi quen nàng kia không? Lần trước tiểu tử này thích bảo bối của Tô gia, một đệ tử hạch tâm đã là luyện khí sĩ đỉnh Trúc Cơ: Tô Thuần. Tô Thuần lập chí không lấy chồng, chỉ cầu trường sinh. Người Tô gia không bắt buộc nàng đổi ý. - Đã từng quen biết, nàng có ấn tượng khá tốt với ta nhưng không có nhiều cơ hội tiếp xúc. Tô Tiên nói: - Ta nói này Chu lão nhị, điều kiện của ngươi không kém, tại sao không tìm người vừa ý ở Hành châu? Chu Bất Nhị nhăn mặt: - Đại tỷ cũng biết xuất thân của ta thấp hèn, bây giờ không ai nói ra nhưng ở trong gia tộc không có họ hàng gần giúp đỡ, nội tình rất cạn. Tô Tiên trêu chọc Chu Bất Nhị một câu rồi thôi: - Ha ha, kiểu như ngươi gọi là nam nhi tốt chí ở bốn phương. - Đại tỷ, người ta thích là một đệ tử hạch tâm của Chu gia, mới Tiên Thiên kỳ, xuất thân gần giống ta, đều không có căn cơ. Nàng tên Chu Nhược Thủy. - A? Là Nhược Thủy sao? Ta sẽ hỏi giúp ngươi, bản gia của nàng không có thân thích gì, chỉ có một thúc thúc, ta có thể nói chuyện được. Nếu nàng ta muốn, thúc thúc nói một tiếng chắc Chu gia sẽ nể mặt. Chu Bất Nhị rối rít cảm ơn. Tô Tiên không đòi lợi gì, đây đơn thuần là quen bằng hữu với nhau. Trong bữa tiệc chuyện như vậy xảy ra ở khắp nơi. Chín gia tộc lớn có quan hệ đối địch nhau nhưng liên kết khá chặt chẽ. Ví dụ Tô gia và Chu gia quan hệ vô cùng tốt, cùng Chu gia đối xử bình thường nhưng không có ý đối địch. Chu gia và Lý gia Định châu có quan hệ không tệ, nhưng Chu gia sẽ không vì Lý gia mà chống đối Tô gia. Việc này bình thường, Dương châu ở giữa Định châu và Dực châu. Nếu Chu gia và Lý gia thành minh hữu thân thiết chặt chẽ thì Tô gia sẽ bất an, sẽ liên lạc thế lực phương nam vây công Chu gia trước. Chu gia phải tỏ thái độ như vậy mới không gây xao động. Các gia tộc ám sát, ngoài mặt đấu tranh, tới lui hơn chín mươi phần trăm tập trung tranh đấu dưới Kim Đan. Mỗi lần có cường giả Kim Đan chết là sẽ có một đoạn thời kỳ bình tĩnh, sẽ không mở rộng vấn đề. Đạo Cung cũng vậy, Thanh Dương Đạo Cung mất hai Kim Đan, một người thì đành ngậm bồ hòn vì bị Tiêu Dao Hầu bắt điểm yếu. Một người khác không tìm thấy chứng cứ do Tô gia làm, Thanh Dương Đạo Cung đành nhịn. Tiêu Dao Hầu không tiếp tục nhằm vào Thanh Dương cung, xem như trước kia chưa từng bị Thanh Dương cung khiêu khích. Vì đã có một gia tộc nhỏ bị cuốn vào, có thể tiếp tục tồn tại được không còn là một vấn đề. Kinh gia bị bắt tổ chức quân đội, trở thành quân tốt thí của Tô gia, dù sống cũng sẽ bị ăn hết hòa nhập vào Tô gia. Bản gia Kinh gia mất mác nặng nề, Thanh Dương cung ngậm bồ hòn. Khi Chu Bất Nhị đã bàn xong đơn đặt hàng thì bên Tô Kính cũng đánh cờ xong. Không phân ra thắng thua nhưng phải chấm dứt. Tô Kính xảo diệu làm ra một cục diện tam kiếp tuần hoàn. Nếu hai bên không chịu nhận thua, theo quy tắc sẽ đánh hoài đánh mãi. Tàng Kiếm Đạo Cung Tử Thiên Nguyên biết kỳ lực của Tô Kính cao hơn mình, đây là hắn vất vả tạo ra ván cờ thế này. Tam kiếp tuần hoàn đấu cờ mấy chục vạn lần chưa chắc xảy ra một lần, Tử Thiên Nguyên cũng là cao thủ sao có thể không nhìn thấu. Thời gian vừa đúng đi qua hai canh giờ, Tử Thiên Nguyên chắp tay nhận thua xuống đài. Tô Kính dứt khoát chỉ vào Lý Quang: - Lại đến đi, ta đã nghỉ ngơi xong rồi. Lý Quang rũ mí mắt xuống làm bộ như không nghe thấy lời Tô Kính. Lúc này Mộ gia Quỳnh châu phái một người ra giải vây. Tô Kính đã thắng liên tiếp nhiều trận, dù bây giờ hắn có thua cũng không mất danh tiếng. Nên tiếp theo người chín gia tộc lớn có đánh hết sức cũng sẽ không đắc tội Tô gia. Trừ phi bọn họ giết Tô Kính, chuyện này chỉ có Lý gia Định châu mới làm được. Chu gia Dương châu phái một thiếu niên vẻ mặt ngoài bệnh hoạn lên sân khấu. Thiếu niên sắc mặt xám trắng, mặc áo gai nhảy vào sân, ho xé ruột xé gan một lúc sau mới ngẩng đầu lên. Thiếu niên nói với Tô Kính: - Dương châu Chu Niệm. Khách khứa trong Hội Chân lâu dưới tu vi Trúc Cơ đều ồn ào bàn tán. - Đây là Chu Niệm? Chu Niệm chưa từng tham gia hoạt động công khai nào, nhưng tuổi trẻ đã gầy dựng danh tiếng lừng lẫy. Chu Niệm không dùng trang bị gì giết luyện khí sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, chiến tích này rất hiếm thấy, thật khó tin. Trước khi Tô Kính lên sân khấu Tiêu Dao Hầu chỉ cho hắn tư liệu mười hai Đạo Cung, chín gia tộc lớn, gồm những thế lực này có công pháp chủ yếu là gì, chiến kỹ gì, nhưng không nói cho hắn biết có nhân vật gì. Vì trong các thế lực này có quá nhiều hạt giống Tiên Thiên kỳ, Tô Kính không cần phải phân tích từng người, có thời gian đó chẳng bằng tập trung tu hành nâng cao bản thân mới là lẽ phải. Chu Niệm chắp tay hướng Tô Kính, từ cổ tay trái từ từ kéo ra một thanh trường kiếm.