[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 210 : Tốc chiến (2)

Ngày đăng: 04:55 22/08/19

Tốc độ phục hồi có mau hơn nữa cũng không kịp để Tô Kính cản lại nhát kiếm kia. Linh hồn Tô Kính giấu trong Lục Đạo Thần Giám bảo vệ sẽ không bị hủy diệt, nhưng nếu thân thể này tiêu tùng thì mọi bí mật sẽ lộ ra hết. Tất nhiên còn một khả năng đó là long xà chân khí có thể tránh cát hung. Nếu như long xà chân khí liều lĩnh lao vào ngăn cản trường kiếm thì khi đó tình thế thật sự nguy cấp. Lôi đài này dù gì là Tô gia sắp đặt, tùy thời có thể trợ giúp Tô Kính. Tô Kính chậm rãi đứng dậy hắn chộp không khí, mâu sắt bay vào tay. Chân khí của Tô Kính phục hồi chưa đủ một phần trăm nhưng mâu có linh tính, không cần chân khí thúc đẩy cũng vận dụng được, chẳng qua hắn không thể phát ra ba thức Long Xà. Không thì Tô Kính chẳng còn chân khí không cách nào giết Chu Niệm. Tô Tiên cảm thán rằng: - Tiểu Kính Tử thật tàn nhẫn. Tô Tiên không ngờ người đầu tiên Tô Kính giết không phải người của Lý gia Định châu mà là người Chu gia. Chu Bất Nhị còn chưa đi, ở bên cạnh nhăn mặt nói: - Đại tỷ, tiểu tử này làm thịt người của Chu gia, giờ mà đại tỷ đi làm mai chắc việc hôn nhân không có cơ may rồi. Tô Tiên nhìn xem thấu, việc Chu Bất Nhị lo lắng sẽ không xảy ra: - Đã thả linh hồn Chu Niệm trở về, nếu Chu gia còn nhớ mãi không quên thì chúng ta sẽ tìm cách khiến bệ hạ điều tra một phen Chu Niệm làm sao học được tà thuật Âm Dương gia. Chu gia chết một hạt giống Tiên Thiên kỳ nhưng hạt giống này lén luyện đồ của Âm Dương gia mà giấu bọn họ không chịu cống hiến ra, đã chết rồi thì thôi. Cúc Nguyệt Sơn không đi ngay mà hỏi Tô Kính còn đấu tiếp được không: - Có thể chiến tiếp không? Tô Kính trầm ngâm một lát, lắc đầu nói: - Không được, hiện tại không nắm chắc đấu với người Lý gia. Đã biết bản lĩnh của Chu Niệm rồi thì Tô Kính không dám mạo hiểm. Đối thủ hoàn toàn có năng lực đồng quy vu tận với hắn. Người dưới lôi đài thở phào, thành tích Tô Kính liên tục khiêu chiến đã kết thúc, tuy với cách thảm thiết. Chu Niệm chết, bên Lý Quang cũng yên lặng. Lý Quang nói với nam nhân thấp bé bên cạnh mình: - Được rồi, chờ lát nữa Tô Kính liên tục khiêu chiến ngươi hãy xuống sân. - Cửu thúc, Tô Kính có vũ khí bí mật gì? Nam nhân thấp lùn bề ngoài hai mươi bảy, tám tuổi, thoạt trông không giống đệ tử hạch tâm. Đệ tử hạch tâm khi hai mươi mấy tuổi đều Trúc Cơ hoặc là đỉnh Tiên Thiên, nam nhân thấp lùn chỉ là Tiên Thiên hậu kỳ, đã gần ba mươi tuổi. Chân mày nam nhân ngắn nhỏ, mắt hình tam giác ngược, mặt mũi rất xấu xí, tóc mái thiếu một khúc, trên đầu bới cái búi tóc ghim cây trâm đồng. - Mâu ngắn kia toàn dùng chiêu thuật đạo, không phải võ kỹ, không biết tại sao những người trước bị thua. Hơn nữa có thể cách không điều khiển mâu ngắn đó, trong tay hắn có Vô Định Kim Hoàn, một nghiên mực đẳng cấp pháp khí, mỗi lần xuất hiện sẽ bày ra Ngũ Lôi Định Thân chú. Hắn có thuật đạo phòng ngự có thể chặn lại một kích trí mạng của luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ, có thuật thủy lôi thường thấy của Tô gia, tần suất phát ra hơi kinh người. Lý Quang tạm dừng rồi nói tiếp: - Hắn còn có một môn thuật đạo có thể đông lại kỹ năng của ngươi, thoạt trông là Ngũ Lôi Định Thân chú đẳng cấp cao. Trong chớp mắt đủ để thiết mâu của hắn giết ngươi. Ngươi hãy suy nghĩ cách đối phó thì sẽ thắng, hắn chỉ có sức đánh một kích. Tô Kính đi xuống nghỉ ngơi, lặng lẽ lấy Ngũ Lôi Định Thân chú ra khỏi Hoàng Đình Thần Ngọc. Sau khi sử dụng Ngũ Lôi Định Thân chú hại hắn không thể thả ra Đao Luân Tàn Nhẫn. Chu Niệm chết khiến khiêu chiến tiếp theo hòa bình nhiều, trừ người Lý gia ra không ai thật sự muốn giết Tô Kính. Tô gia có thể tùy thời vào lôi đài cứu Tô Kính làm đám người này càng không dám liều mạng. Việc khiến Lý Quang buồn bực đã xảy ra, cuộc khiêu chiến này như thể vì trợ giúp Tô Kính tăng lên kinh nghiệm chiến đấu, từng trận đấu có kinh không hiểm. Tô Kính chú ý cẩn thận, không vận dụng Ngũ Lôi Định Thân chú kỳ lạ kia nữa, cũng không sử dụng Đao Luân Tàn Nhẫn. Tô Kính chỉ dùng chiến pháp Lâm Hoành Sơn truyền dạy đánh bại một đám đối thủ. Mỗi lần thắng Tô Kính được lợi nhiều, mười hai Đạo Cung và chín gia tộc lớn có hệ thống thuật đạo xấp xỉ nhưng cách sử dụng thì khác biệt một trời một vực. Cuộc khiêu chiến này kết thúc Tô Kính phỏng chừng mình sắp Trúc Cơ. Vốn là kế hoạch hai năm Trúc Cơ, hiện tại xem ra chỉ cần nửa năm là hoàn thành tâm nguyện. Sau khi Trúc Cơ mới là con đường dài đằng đẵng, nên Tô Kính không kiêu ngạo, cũng không nhụt chí, hắn chỉ chăm chú đánh từng trận. Chỗ này chỉ còn người Tô gia, Lý gia không khiêu chiến. Lý Quang lên tiếng: - Lý Hận, ngươi có thể lên sân khấu rồi. - Vâng! Luyện khí sĩ thấp lùn bước lên lôi đài, đứng cách Tô Kính ba trượng. - Tô Kính, ta đến giết ngươi. Nói xong người gã phát ra sát khí mắt thường trông thấy, sát khí khuếch tán từ cơ thể gã ngưng kết thành dị tượng màu hồng, một con bọ ngựa khổng lồ. Tô Kính cảm giác thân thể của mình hơi tê, không biết trúng ám toán gì, tốc độ nhúc nhích tay chân chậm lại. Cảnh này tuyệt đối không bình thường, nhưng người bên ngoài không nhìn ra có gì không ổn, dù là Tiêu Dao Hầu, Nguyên Lăng Hồng cũng vậy. Thực lực của Nguyên Lăng Hồng không bằng Tiêu Dao Hầu, bản thể của gã không có mặt ở đây. Võ Uy Quận Vương đến, có mấy luyện khí sĩ hoàng gia Kim Đan kỳ đi theo, Tiêu Dao Hầu lo bí mật của mình bị lộ nên dùng phân thân. Thực lực phân thân chỉ là Kim Đan sơ kỳ, Tiêu Dao Hầu khống chế phân thân miễn cưỡng có chút bóng dáng cường giả Kim Đan lục trọng, nhưng nếu đánh nhau sẽ lộ đuôi ngay. Luyện khí sĩ Lý gia Lý Hận biến lôi đài thành sát tràng, Tô Kính là con mồi của gã. Lý Hận đúng là chỉ có đỉnh Tiên Thiên, từng có một thời gian ngắn gã chạm đến cảnh giới Kim Đan nhưng vì bị thương, thực lực ngã xuống Tiên Thiên kỳ. Gia chủ Lý gia hứa miễn Lý Hận giết Tô Kính sẽ phục hồi cảnh giới cho gã. Đắc tội Tiêu Dao Hầu có đáng gì, sau khi giết Tô Kính thì Lý gia sẽ phái người dẫn gã đi. Tiêu Dao Hầu không dám công khai giết người trút giận trong đế đô, hơn nữa gã thắng quang minh chính đại trên lôi đài. Cảnh giới của luyện khí sĩ có thể thụt lùi nhưng kinh nghiệm thì không, Lý Hận có thủ pháp tinh diệu, vừa ra sân đã trấn áp tốc độ của Tô Kính. Một vầng sáng huyền diệu lấp lóe trên đỉnh đầu Lý Hận. Muốn giết thì phải làm kẻ đó thần hồn đều diệt!