[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 225 : Chiến giáp đồ Linh (1)

Ngày đăng: 04:55 22/08/19

- Đúng vậy! - Lấy ra ta xem. Tô Kính nghe lời lấy mâu sắt ra đặt vào tay hoàng đế, người xung quanh không lo hắn ám sát hoàng đế. Đừng nói là Tô Kính, cường giả Kim Đan như Cúc Nguyệt Sơn muốn ám sát hoàng đế cũng sẽ bị một bàn tay đập nát. Hoàng đế cầm mâu sắt của Tô Kính vào tay, chỉ nhìn sơ liền cười bảo: - Ý tưởng tốt nhưng khởi điểm hơi thấp, chất liệu quá bình thường. Thứ này đã có năng lực liên kết huyết mạch với ngươi, ta không thêm vào cái gì được. Hoàng đế vừa nói ngón tay vừa vuốt nhẹ trên mâu sắt, bột phấn đen từ mũi mâu rơi xuống đất, là tạp chất trong mâu. Hơn nữa trong mâu sắt có thêm một loại hoa văn, thoạt trông như vảy nhưng hướng trái ngược với mũi mâu. Hoàng đế trả mâu sắt lại cho Tô Kính: - Ngươi hãy tiếp tục nuôi nấng, nếu như ngươi có thể thành tựu tiên vị thì thứ này có thể thăng cấp tiên khí theo, vũ khí không tồi. Tô Kính không cảm giác hoàng đế sử dụng loại lực lượng gì, đôi mắt hắn nhìn hoàng đế giống dân chúng bình thường, chẳng lộ ra chút chân khí nào. Tô Kính không thấy rõ cách hoàng đế luyện chế mâu sắt của hắn. Hoàng đế mở miệng nói: - Thiết mâu này còn chưa đặt tên, gọi là Nghịch Lân đi. Rồng có nghịch lân, ai chạm vào sẽ chết. Tô Kính tạ ơn, thầm nghĩ cưới Vô Ưu công chúa không phải bớt phấn đấu mười năm mà là một trăm năm! Không đúng, cho hắn năm trăm năm cũng không thể nào luyện chế Nghịch Lân Mâu thành Tiên Khí phôi. Toàn bộ đế quốc có lẽ chỉ một mình hoàng đế mới có loại thủ đoạn này. Tô Kính cất Nghịch Lân Mâu, trong đại điện màu đỏ đằng sau đã có mười mấy thiếu niên nam nữ đi ra. Bọn họ đến gần hoàng đế, cung kính thi lễ. Tô Kính chỉ nhận được một mình Vô Ưu công chúa, những người khác mặc quần áo trang phục hoàng gia bình thường, chưa đến trình độ phong tước. Hoàng tộc Đông Tần đế quốc không quá tôn quý, Tô Kính mới có chức bá tước tứ phẩm, gặp đám hoàng tôn này không cần chào hỏi. Tứ phẩm là một đường ranh giới. Hoàng đế suy xét chu đáo, cho Vô Ưu công chúa và Tô Kính ở chung tốt đẹp. Tô Kính trông thấy mười mấy hoàng tử hoàng tôn, trong lòng có cảm giác kỳ lạ. những người này có khí chất quân nhân, là loại quân nhân trên Trái Đất. Tô Kính đã đi chỗ Võ Uy Quận Vương, quen nhiều tử đệ hoàng tộc đều rất xuất sắc, cho người gây sự với hắn cũng vậy. Nhưng sự xuất sắc này xen lẫn rất nhiều thứ, còn đám thiếu niên trước mặt đều cho người ta cảm giác đáng tin. Ôn hòa, kiên cường, nhẫn nại, trí tuệ, những đặc điểm này tập trung vào người. Chẳng lẽ chỉ có hoàng tử hoàng tôn như vậy mới có tư cách vào Chu Tước cung sao? Vậy tại sao hắn được gọi đến đây? Dù hắn cưới Vô Ưu công chúa cũng chỉ là phò mã. Phò mã trong Đông Tần địa vị không cao, muốn được hoàng đế nhìn bằng con mắt khác phải tự dựa vào năng lực của bản thân. Tô Kính cũng không biết chuyện hắn làm trong lễ trưởng thành hơi ảnh hưởng hoàng đế, tuy đây không phải nguyên nhân chính hắn được kêu đến. Tô Kính muốn thắng, không chịu nhận thua vì để cho Vô Ưu công chúa cảm thấy gả cho hắn là đáng giá. Tô Kính cho rằng đây là chuyện đương nhiên, nhưng với rất nhiều người thì khá ngây thơ. Có tổng cộng mười ba thiếu nam thiếu nữ, chín nam bốn nữ, Vô Ưu công chúa nhỏ nhất cũng được hoàng đế yêu thương nhất. Dường như những người khác không quan tâm loại chuyện này, thân phận hoàng tộc gì đó đối với họ chỉ là mây bay. Được đi theo bên cạnh hoàng đế tu hành mới là quan trọng nhất, Kim Đan cửu trọng duy nhất trên cõi đời. Hoàng đế dẫn theo hai người bên cạnh, người tên Lý Thuần Phong chưa theo cùng. Một nữ nhân có khuôn mặt hơi giống hoàng đế, một nữ nhân khác đôi mắt xanh. Tô Kính không cảm giác chút dao động chân khí từ hai nữ nhân này. Hoàng đế nói chuyện phong thưởng cho Tô Kính trước, hoàng tử lớn tuổi nhất bước đến giới thiệu huynh đệ, tử tôn của mình cho hắn biết. Tô Kính lần lượt nhớ hết, sau đó có nữ quan đưa đến hai bộ giáp mà hoàng đế hứa ban. Hai bộ giáp này phân phối theo tiêu chuẩn Lang Kỵ Vũ Lâm quân, áo giáp kèm tọa kỵ. Sau đó nhóm Tô Kính được dânc vào đại điện màu đỏ, không gian lập tức biến đổi, hơn một trăm binh sĩ đứng chờ ngay đằng trước. Trừ hai quan quân thủ lĩnh vóc dáng hơi cao ra các binh sĩ còn lại chiều cao bằng nhau. Mỗi người chỉ có một con tọa kỵ, là loại yêu thú toàn thân phủ lên áo giáp mà Tô Kính từng thấy. Tô Kính mặc giáp tại chỗ, có hai nữ quan đi lên hầu hạ. Hai nữ quan đỉnh Trúc Cơ, địa vị không thấp. Khác với Lâm Hoành Sơn suy đoán, Tô Kính không nhận được long lân chiến giáp mà là giáp trang bị kiểu đồng phục đế quốc, kết cấu vảy giáp, sau lưng có năm lá cờ nhỏ. Váy chiến bộ giáp có kết cấu kim loại, bên trong làm bằng da yêu thú. Muốn mặc váy chiến vào phải gỡ một phù lục trên vòng tròn kim loại đằng sau lưng mới được. Tô Kính không cách nào luyện hóa chiến giáp này, phải nhờ hai nữ quan mở ra, mặc vào giùm. Tô Kính ước chừng trọng lượng chiến giáp hơn hai trăm cân, ở Đông Tần đế quốc xem như trọng giáp, nhưng mặc vào người thì không cảm giác nặng nề gì. Vô Ưu công chúa chủ động giới thiệu cho Tô Kính: - Đây là trang bị duy nhất do hoàng thất tự mình chế tạo, chiến giáp đồ linh, pháp khí tuyệt phẩm. Tiên Thiên kỳ có thể sử dụng, có thêm một vài công dụng, đa số ngươi còn chưa thể dùng. Nhưng ngươi có thể cởi bỏ một năng lực của nó ngay lúc này. Tô Kính chưa tìm ra trụ cột trung tâm khống chế chiến giáp này, nghe vậy hỏi: - Làm cách nào? - Đằng sau kính hộ tâm, phù văn cấm chế thứ hai, ai cũng có thể dùng. Tô Kính nghe Vô Ưu công chúa nói thế liền đưa thanh minh chân khí vào, quả nhiên thấy sáu phù văn cấm chế trong hộ tâm kính. Phù văn cấm chế thứ hai có màu đỏ, còn lại là màu vàng. Thần thức câu thông phù văn cấm chế thứ hai, Tô Kính chỉ trong khoảnh khắc liền hiểu cách dùng thứ này. Năng lực thứ hai của đồ linh chiến giáp: Thánh Ân. Trong phạm vi Thần Châu người sử dụng có thể mỗi ngày thông qua đồ linh áo giáp mượn thuật đạo của Ngọc Kinh thành một lần. Uy lực thuật đạo này mỗi khi cách Ngọc Kinh thành ba ngàn dặm sẽ giảm thấp mười phần trăm, hạn mức cao nhất của thuật đạo này là Kim Đan nhất chuyển, giới hạn thấp nhất là Trúc Cơ sơ kỳ. Vô Ưu công chúa tự đeo mũ giáp cho mình, kéo xuống miếng che mắt cười nói: - Tô Kính, nơi chúng ta sắp đi là Thâm Uyên, không thể mượn thuật đạo từ Ngọc Kinh thành. Nhưng phụ thân của ta cũng sẽ đi theo. Ngươi nghĩ kỹ chưa? Cần thuật đạo gì có thể tra duyệt trong phù văn cấm chế.