[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 234 : Yêu đan 2
Ngày đăng: 04:55 22/08/19
Khương Phong lên tiếng:
- Vô Ưu, hay là chúng ta đừng chia con mồi.
Tô Kính lấy làm lạ hỏi:
- Bốn chúng ta không làm gì cũng có thể chia phần?
- Tất nhiên rồi.
Khương Phong nói:
- Không có bốn chúng ta lược trận thì Chiến Mi rớt xuống đất càng khó đối phó hơn.
- Thôi.
Khương Hoàn nói:
- Bốn các ngươi có chia phần cũng không được bao nhiêu, nếu con Chiến Mi này có yêu đan thì có thể kiếm một mớ.
Tô Kính nhớ ra ban đầu giải quyết con Chiến Mi là mười người bắn một vòng phù tiễn, giá thành phù tiễn rất cao. Yêu ma Kim Đan kỳ không có yêu đan thì thịt cũng là tài phú, nhưng bọn họ thấy mình bị lỗ, có vẻ những trang bị này khó phổ cập, chỉ tầng lớp tinh nhuệ trong quân đội mới có.
Khương Hoàn nhìn mọi người, hỏi:
- Ai mở ra?
Phía không xa, hơn một trăm binh sĩ đã giải quyết xong phần lớn Viêm Thú, phù văn kích thích Viêm Thú cũng tan biến. Số Viêm Thú còn sống lúc này biết sợ, liều mạng chạy trốn một hướng khác. Đám lính không truy kích nhưng có mấy chục binh sĩ giơ cung tên bắn ba mươi mấy con Viêm Thú mới chịu ngừng.
Đám binh sĩ không thèm Viêm Thú.
Một hoàng tử đề nghị:
- Để Vô Ưu làm đi, dạo này chúng ta không được may mắn.
Những người khác phụ họa:
- Được đấy, để Vô Ưu làm đi!
Vô Ưu công chúa giơ đao nhảy xuống tọa kỵ, nhảy lên đầu Chiến Mi. Thân thể Chiến Mi dài trăm trượng, cái đầu to cỡ hai mươi trượng như một ngọn núi nhỏ.
Vô Ưu công chúa nhìn quanh huynh đệ tỷ muội, mấy điệt tử:
- Vậy ta mở nhé!
Một hoàng nữ thúc giục:
- Mau xẻ, mau mau!
Nàng rất muốn biết yêu thú này có yêu đan không, Thâm Uyên vị diện khác Thần Châu, nhiều yêu thú cảnh giới Kim Đan không có yêu đan, hoặc yêu đan rất nhỏ không thể đánh đồng với yêu quái ở thế giới Thần Châu.
Hơn nữa yêu thú ở thế giới này khó thuần phục, những yêu ma có trí tuệ càng dễ phản bội. Giá trị duy nhất trong khu vực săn bắn này là cung cấp tài liệu kỳ lạ hiếm hoi không ngừng, còn có thể huấn luyện tử đệ hoàng gia.
Vô Ưu công chúa nghiêm túc dùng ngón trỏ tay trái vẽ một phù văn lên trường đao, niệm:
- Tổ tiên giúp ta, tuyệt đối đừng là cái xác rỗng!
Nói xong Vô Ưu công chúa đâm đao vào giữa hai mắt Chiến Mi. Trường đao tỏa ánh sáng đỏ chói lòa, Tô Kính ngửi được mùi khét nồng nặc, đây là mùi đốt khét xương.
Vô Ưu công chúa xoay tròn trường đao vẽ hình tam giác dưới chân, chiến ủng đá nhẹ làm một miếng xương sọ Chiến Mi bay lên. Vô Ưu công chúa bỏ lại trường đao nhảy vào đầu Chiến Mi.
Mọi người nín thở chờ kết quả, giá trị mười cây phù tiễn cao hơn Tô Kính phỏng chừng, bọn họ không muốn khi không bị lỗ.
Khoảng ba phút sau ánh sáng đỏ bắn lên cao, Vô Ưu công chúa nhảy ra khỏi sọ não Chiến Mi, hai tay khó khăn cầm một khối kết tinh lớn. Kết tinh có đường kính hơn một thước, sắp cao hơn cả người nàng.
Kết tinh màu xanh sậm có độ trong suốt cao, bên trong có các kết cấu phù văn kỳ lạ, dường như là quy tắc của thế giới này ngưng kết.
Tô Kính không ngờ yêu đan là như vậy, lỗ tai nghe mọi người hoan hô.
- Ha ha ha! Không ngờ là đại yêu Kim Đan nhị trọng trở lên. Ta đã thấy lạ sao giết khó qua, chân khí sắp cạn kiệt.
Một hoàng tử nhắc nhở:
- Đó là nhờ Vô Ưu may mắn, năm ngoái săn bắn chúng ta diệt con thần binh thú suýt chết hết nguyên đám, kết quả chỉ là cái xác rỗng.
Một hoàng nữ vỗ tay cười to:
- Đúng đúng, Vô Ưu là may mắn của chúng ta!
Vô Ưu công chúa kích động nói:
- Lời rồi lời rồi!
Vô Ưu công chúa từ trên đầu Chiến Mi nhảy xuống, đặt tinh thể to dưới đất cho mọi người vây xem.
Tô Kính tò mò hỏi:
- Kim Đan này có tác dụng gì?
Khương Hoàn không biết nên nói cái gì với Tô Kính:
- A . . .
Tô Kính phân bua:
- Ta thật sự không biết!
- Tô Kính, thứ này là yêu đan trong thế giới Thâm Uyên, khác với bên chúng ta, kết cấu càng giống tiên ngọc hơn nhưng đẳng cấp thấp rất nhiều.
Tô Kính kinh ngạc hỏi:
- Chẳng lẽ có thể làm hạch tâm của chiến hạm bay sao?
- Tám cái của đế quốc thì chắc chắn không được, nhưng chiến hạm trong tay phụ thân của ngươi vừa lúc dùng loại yêu đan này điều khiển.
Vô Ưu công chúa vỗ nhẹ tinh thể to lớn, hớn hở nói:
- Tô Kính, dù lần này không giải quyết Tiểu Lĩnh Chủ, chúng ta có yêu đan cũng có thể đổi nhiều tài nguyên. Cái này toàn nhờ vận may, bình thường yêu đan của loại Chiến Mi này chỉ to cỡ nắm tay, không đủ cho chiến hạm bay chiến đấu một canh giờ.
Khương Hoàn hùa theo:
- Đúng là ăn may, ban đầu gặp Viêm Thú không có giá trị gì ta còn tưởng đợt săn bắn này xui. Tiểu Lĩnh Chủ ở đây rất mạnh, lẽ ra không nên xuất hiện con mồi đẳng cấp cỡ này, sớm nên bị Tiểu Lĩnh Chủ thu phục mới đúng.
Một hoàng nữ hỏi:
- Vậy chúng ta còn đi không?
- Đương nhiên đi!
Vô Ưu công chúa nói:
- Nếu có thể săn giết một Tiểu Lĩnh Chủ thì ít nhất phụ thân có thể đẩy cánh cửa khu vực săn bắn lên thêm ngàn dặm.
Tô Kính lấy làm lạ hỏi:
- Tại sao bệ hạ không ra tay?
- Phụ thân ra tay thì cánh cửa này sẽ bị hủy, lực lượng của phụ thân vẫn thuộc hàng đỉnh trong thế giới này. Vì vậy chúng ta thật sự chỉ săn bắn, nếu gặp nguy hiểm mạng sống phụ thân tùy thời sẽ đưa chúng ta về.
Giờ Tô Kính mới hiểu tại sao đám thiếu niên hoàng gia không căng thẳng chút nào, chiến đấu không cần lo lắng cái gì, đơn giản tôi luyện tài nghệ. Tuy huấn luyện như vậy không bằng thử thách trong lằn ranh sống chết, nhưng với luyện khí sĩ mỗi lần kiếp số đã có thể tôi luyện tâm chí, không cần giống võ giả phải ra chiến trường mới được.
Tô Kính còn chú ý thấy sau khi giết con Chiến Mi xong lưỡi trường đao ít nhiều gì bị mẻ, không biết phù văn trong đao bị lỏng cỡ nào.
Giết đại yêu đương nhiên sẽ phải trả giá đắt.
- Khụ, các vị, ta cảm thấy chuyện này có gì kỳ kỳ.
Trong đầu Tô Kính suy nghĩ nhiều vấn đề cùng lúc, vừa rồi bọn họ đang hưng phấn nên hắn không nói ra. Vô Ưu công chúa đã thu yêu đan Chiến Mi vào trang bị không gian của mình, cả đám tỉnh táo rồi Tô Kính mới mở miệng.
- Đương nhiên không thích hợp.
Khương Hoàn nói:
- Ta chưa từng nghe có Chiến Mi biết chạy trốn, có lẽ trên lãnh địa của Tiểu Lĩnh Chủ xảy ra chuyện gì, đi liền biết.
Tô Kính lấy làm lạ hỏi:
- Không phái người điều tra sao?
- Không cần, những binh sĩ này trợ giúp chúng ta thanh lý con mồi giống Viêm Thú, loại không có giá trị vừa lãng phí thời gian. Chúng ta săn bắn thì phải tự mình hành động.
Tô Kính cau mày, đám người này không nói sai nhưng vẫn có vấn đề. Bọn họ sống dưới cánh chim của hoàng đế, không có cảm giác nguy hiểm gì trong thế giới này, phát hiện sự việc không bình thường thì tùy tiện đến tìm hiểu.