[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 237 : Nguy hiểm ngoài ý muốn 2
Ngày đăng: 04:55 22/08/19
Tô Kính trả lời:
- Tần hơn hai trăm bộ, không chế tạo quá nhiều.
Vô Ưu công chúa hỏi:
- Nơi nào sắp bị đột phá thì ngươi phát ra một bộ này, làm được không?
- Không có vấn đề, ta . . .
- Trước khi Ngũ Lôi Định Thân chú tiêu hao hết Tô Kính đừng làm gì khác. Lạc Xà chỉ là yêu thú Tiên Thiên kỳ, phụ thân không cảm nhận được nguy hiểm, chúng ta phải chống cự hơn một canh giờ mới được cứu viện.
Tô Kính nhìn đàn Lạc Xà vô cùng tận ở phía xa, trêu chọc hỏi:
- Nói vậy chúng ta nên mong trong Lạc Xà có đại yêu cảnh giới Kim Đan?
- Đúng vậy, đừng nói là Kim Đan kỳ, nếu có mấy trăm Lạc Xà Trúc Cơ kỳ thì phụ thân sẽ cảm giác được ngay.
- Sao không có cách nào trực tiếp liên lạc với bệ hạ?
- Thế giới khác nhau, quy tắc khác nhau, thuật đạo muốn làm được điều đó sẽ dẫn đến Lĩnh Chủ cường đại của đối phương. Nếu cánh cửa săn bắn bị phát hiện thì sau khi chúng ta trở về rất khó lại đi vào thế giới này.
Tô Kính nhìn đàn Lạc Xà rậm rạp phía xa, lòng hơi sợ hãi:
- Một canh giờ hơi bị khó.
Vô Ưu công chúa vừa nói vừa phát ra bùa giấy:
- Không sao, cùng lắm bị tổn thất lớn hơn một chút.
Dưới đất bị hóa đá, vì lòng đất tùy thời có Lạc Xà chui ra.
Đám lính chọn vị trí thì chắc là nơi an toàn, nhưng Lạc Xà giỏi thuật bò dưới đất, nhảy vút lên như bay, có thể tạm ngừng giữa không trung trong thời gian ngắn. Nếu không có pháp thuật công kích cự ly xa thì dù đẳng cấp của Lạc Xà thấp mấy mọi người cũng gục.
Tô Kính kiên nhẫn nghe Vô Ưu công chúa cho hắn giải thích thuộc tính của Lạc Xà, càng nghe càng phiền lòng. Hàng này da dày thịt béo, sức sống rất mạnh, nhảm nhất là không có điểm yếu gì, nếu muốn giết chết hẳn thì phải bằm nát nó ra.
Vì não của Lạc Xà không ở trong sọ não mà giấu trong cột sống, mỗi khúc xương sống có một thứ như phân não. Yêu thú đẳng cấp cao không có kết cấu kiểu này, vì sẽ ảnh hưởng năng lực tu hành bẩm sinh. Lạc Xà là sinh vật cấp thấp, vừa sinh ra là Tiên Thiên kỳ, nếu may mắn sẽ đến Trúc Cơ kỳ. Nghe nói Lạc Xà Kim Đan kỳ sẽ biến thành yêu thú khác, thậm chí thăng cấp thành yêu ma.
Thuộc tính sinh vật của Lạc Xà giống châu chấu trên Trái Đất, nhưng thứ này hầu như không tồn tại ở khu vực có Lĩnh Chủ, dù xuất hiện cũng sẽ bị Lĩnh Chủ tiêu diệt. Hiện số lượng Lạc Xà quanh đây cỡ mấy trăm vạn con, hoặc nhiều hơn nữa, khả năng duy nhất là Tiểu Lĩnh Chủ trong Thâm Hồng cổ bảo hoặc đã chết hoặc chìm trong giấc ngủ say.
Hoàng đế không thể ra tay săn giết mục tiêu trong thế giới này, Tiểu Lĩnh Chủ gặp nạn rất có thể là sinh vật nơi đây làm ra. Nếu mọi người chạy hướng Thâm Hồng cổ bảo có lẽ sẽ gặp một tồn tại khủng bố hơn Tiểu Lĩnh Chủ gấp trăm lần.
Vòng phòng ngự hình tròn đường kính trăm trượng được dựng lên, ban đầu vòng phòng ngự rất nhỏ, Tô Kính nhìn đám binh sĩ cầm thuẫn tháp có cột đá, tường đá trợ giúp đẩy ra ngoài rồi dùng thuật đạo bày ra tường đá càng rộng hơn.
Trong phạm vi trăm trượng thật ra còn nhiều cột đá, tường đá, vòng phòng ngự lớn như vậy là từng bước mở rộng ra ngoài.
Toàn quá trình chỉ trong mấy phút, nhóm Khương Hoàn đã tiêu hao mấy chục viên đan dược. Trong quá trình có hàng trăm con Lạc Xà vượt qua phòng ngự từ bên trên lao xuống.
Phụ trách hộ vệ là binh sĩ, họ giơ trường đao chém không khí nhanh chóng chém rơi Lạc Xà lao vào vòng. Lạc Xà vặn vẹo người dùng đuôi công kích mục tiêu gần. Những Yên Vân thú lao lên giơ bốn vó giẫm đạp Lạc Xà dưới đất thành thịt nát.
Đám Yên Vân thú đẳng cấp càng cao, lực công kích càng thêm hung hãn, hơn nữa căn bản không sợ đàn Lạc Xà số lượng khổng lồ.
Tô Kính vẫn không ra tay, bởi vì các hoàng tử cũng không hành động, để mặc cho đám Lạc Xà vượt qua vách tường phòng ngự, bọn họ chỉ lo gấp rút dựng công sự.
Bày xong vòng phòng ngự Vô Ưu công chúa mới lấy yêu đan của Chiến Mi khổng lồ ra, dùng trường đao cắt một khối nhỏ cỡ nắm tay giao cho Khương Hoàn.
Khương Hoàn cầm khối nhỏ yêu đan nhảy lên cây cột đá thô to nhất, đặt yêu đan trên đỉnh. Đỉnh cột đá bắn ra ánh sáng trắng bao phủ bốn phía, trong phút chốc ánh sáng bao trùm vòng phòng ngự.
Vô Ưu công chúa khó chịu nhỏ giọng nói:
- Thứ này có thể kéo dài một canh giờ. Tô Kính, nếu sau một canh giờ không giết lùi đám này mà phụ thân không đến cứu viện thì các binh sĩ sẽ phụ trách đoạn hậu, chúng ta từ đường cũ rút về. Khi đó ta không biết có thể bảo vệ an toàn cho Tô Kính được không.
Lần đầu tiên dẫn Tô Kính săn bắn đã ra chuyện như vậy, nếu Tô Kính đã Trúc Cơ thì Vô Ưu công chúa còn chắc chắn mọi người cùng nhau chạy thoát, nhưng hắn chỉ là Tiên Thiên kỳ.
Tô Kính gật đầu. Ánh sáng trắng bao trùm nguyên vòng phòng ngự, có binh sĩ rút hai mươi thuẫn ra khỏi tháp thuẫn, thả ra năm lỗ hổng. Nếu không có những lỗ hổng này thì đám Lạc Xà sớm muộn gì sẽ tìm ra điểm yếu vòng phòng ngự. Giờ có lỗ hổng, tất cả Lạc Xà chỉ lo tấn công vào năm vị trí, ngược lại càng an toàn.
Nhiều binh sĩ lao xuống Yên Vân thú, cởi gánh nặng trên người chúng chỉ để lại yên ngựa, bộ giáp. Binh sĩ leo xuống tọa kỵ lấy ra chút thịt khô cho Yên Vân thú ăn, để
chúng bổ sung thể lực.
Năm lỗ hổng mỗi nơi giữ một đội mười người cộng một quan quân phụ trách ngăn cản Lạc Xà tấn công. Khương Hoàn mang theo đám thiếu niên hoàng thất lấy vũ khí từ trang bị không gian ra.
Tô Kính động ý niệm hỏi Vô Ưu công chúa:
- Vũ khí bình thường có tổn thương lớn đến đám Lạc Xà này không?
Vô Ưu công chúa nói:
- Lạc Xà là cảnh giới Tiên Thiên kỳ, vừa sinh ra đã vậy, phòng ngự cỡ yêu thú Thần Châu. Nhưng năng lực chống cự thuật đạo rất kém, vũ khí bình thường tổn thương chúng nó được, nhưng sẽ rất vất vả khi giết Lạc Xà.
Tô Kính lấy một viên đạn pháo ra:
- Không, ý ta nói cái này.