[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 276 : Chương 276

Ngày đăng: 04:56 22/08/19

Đám người Lý gia này chỉ là đệ tử vòng ngoài. Như Tô gia có nhiều người không may mắn chỉ có thể làm nghề nông. Đám người này như lưu manh, bị người ta xúi giục chờ sẵn tại đây để kiếm chuyện. Nếu Tô Tiên tức giận giết bọn họ là Lý gia sẽ phái cường giả Kim Đan ra tay ngay. Đây cũng là một cách khiến người ghê tởm. Tô Kính cau mày hỏi Tô Tiên: - Nếu liên tục xuất hiện loại người này thì có thể trở về trong vòng nửa tháng không? - Tiểu Kính Tử lo xa rồi, loại người không biết sống chết thế này không có bao nhiêu. Người sẵn lòng thay ta làm thịt những tên kia ít nhất cũng tám ngàn, một vạn người. Bây giờ ta nhịn, sau khi bước ra ngoài chỉ chừng hai canh giờ sẽ có người bị giết. Nhưng nếu ta nhịn sẽ có kẻ phát tán chuyện này, khiến ta mất mặt. Trong khi hai người nói chuyện Khuyển Thập Lang đã đến trước mặt luyện khí sĩ Lý gia đó, cực kỳ khoa trương ôm người, luôn miệng nói: - Trời ạ, ngươi là huynh đệ đã thất lạc nhiều năm của ta đây mà! Người đó sửng sốt, nhìn mặt Khuyển Thập Lang cười toe là biết mình bị dắt mũi, gã tức giận quát: - Cút! Khuyển Thập Lang quét chân, luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ này té xuống đất lăn ra ngoài cửa. Khuyển Thập Lang kinh ngạc nói: - Huynh đệ thật là anh hùng hảo hán, nói lăn liền lăn! Đệ tử Tô gia mà đánh đám phế vật như lưu manh này sẽ bị người nhạo báng, nếu về đại viện kêu thêm người cũng bị cười chê. Khuyển Thập Lang chỉ là yêu quái, là phó tòng, thân phận càng thấp hèn nên gã có thể không chút do dự đánh người. Khuyển Thập Lang chỉ là Tiên Thiên kỳ, đối thủ cũng là Tiên Thiên kỳ. Chân chó đá một phát làm luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ của Lý gia nín thở, thậm chí không cảm giác được đau đớn gãy chân. Người Lý gia xôn xao muốn bao vây. Ưng Dương ngồi ở phía xa đã rút một cây kiếm ngắn ra, huyết khí ngút trời. Bọn họ chợt nhớ ra kẻ bị đá ngã là nhân vật mạnh nhất trong nhóm. Nhưng giờ mà lùi lại rất mất mặt. Bọn họ có học chút thuật đạo, cách tu luyện nhưng cách xa bản gia rất xa, đừng nói cơ mật trung tâm, ngay cả chút thường thức cũng không ai chịu nói cho họ biết. Bọn họ chỉ biết có đồ khốn Tô gia Dực châu sắp đi qua nơi này, bọn họ có thể đi lên nhục nhã đối phương. Bọn họ không hiểu sự lợi hại của Tô Tiên, nhưng sát khí phát ra từ Ưng Dương đã có hình chất đè ép bọn họ. Mỗi đệ tử Lý gia cảm giác đau đớn như bị xé rách. - Đỉnh Tiên Thiên! - Má ơi, chạy mau! Mười mấy người Lý gia quíu giò cuống cuồng trốn ra ngoài. Tô Tiên dở khóc dở cười, nàng là cường giả cảnh giới Kim Đan mà bọn họ không sợ, lại bị một yêu quái Tiên Thiên kỳ hù chạy. Tô Hà nhắc nhở: - Đại tỷ, theo lẽ thường Lý gia sẽ còn hậu chiêu, mục đích là hủy hàng hóa chúng ta mang về. Tô Tiên lắc đầu nói: - Lần này đã kiếm lời nhiều, mớ hàng hóa chỉ để trợ cấp gia dụng cho các ngươi, Lý gia không đến mức vì chút tiền ấy làm chuyện ầm ĩ. Tô Hà liếc qua Tô Kính: - Đại tỷ, nơi này có một thế tử. Tô Kính gật đầu nói: - Đúng rồi, nên chọn chỗ mềm xuống tay, ta là loại thế tử khá mềm, chắc bọn họ nhằm vào ta. - Tô Kính, ngươi đã là phò mã, không có bất cứ luyện khí sĩ Kim Đan kỳ nào dám đến ám sát ngươi. Trừ phi bọn họ không muốn sống. Tô Kính cười khổ nói: - Tỷ, nếu ta bị người đánh mềm xương hoàng đế cũng sẽ không đứng ra bênh ta. Tô Kính biết rõ quy định của hoàng gia, muốn ăn hiếp người thì tự dựa vào sức mình, trông chờ hoàng đế ra mặt cho ngươi thiên quân vạn mã là mơ giữa ban ngày. Sau khi thành phò mã nếu ai ám sát Tô Kính là kiếm chuyện với Vô Ưu công chúa, không ai muốn chọc vào rắc rối này. Nhưng đó là với cường giả cảnh giới Kim Đan. Nếu là tử sĩ Trúc Cơ kỳ thì sao? Xuống tay quá nặng đánh Tô Kính tàn phế, hắn biết tìm ai nói lý? Tô Tiên sửng sốt, cười phá lên: - Có ta ở đây thì ai có thể đánh Tiểu Kính Tử? Cướp hàng của ta là đấu trí đấu dũng, tìm lưu manh khiêu khích ta chỉ là trò quèn. Nếu trực tiếp gây sự với Tiểu Kính Tử thì trên trời dưới đất ta sẽ không tha cho. Tô gia sẽ không tha thứ chuyện này xảy ra! Tô Tiên nói vậy là có lý do. Ngoài pháp luật đế quốc ra giữa hoàng tộc và luyện khí sĩ có thiên luật. Cường giả cảnh giới Kim Đan không được tham gia bất cứ hành động ám sát nào. Lần trước Sửu Đạo Nhân của Thanh Dương cung tự hố mình, âm thầm ra tay trong Hầu phủ nên Tiêu Dao Hầu không chút do dự phái người giết gã. Thanh Dương Đạo Cung không dám tố cáo chuyện này, ngầm thừa nhận Sa Tĩnh Nhân tự hành động. Vì Sửu Đạo Nhân là luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan nhưng đi Hầu phủ ám sát người trong phủ. Đừng nói Tiêu Dao Hầu giết Sửu Đạo Nhân, có luyện chế gã thành cương thi thì Thanh Dương Đạo Cung chỉ biết nhắm mắt nhắm mũi nhận. Cảnh giới Kim Đan không thể ám sát, hiếm khi đấu tranh ngoài sáng. Tô Tiên mang theo đội người này sẽ không có cường giả Kim Đan nào ra mặt đối phó nàng, điều đó không khác gì gợi lên chiến tranh giữa các gia tộc. Với đế quốc ít ra hiện tại không cho phép điều này.Lực lượng hiện tại của đế quốc phải dồn hết vào việc tây chinh. Lén lút đá qua đánh lại, đặt tranh chấp trong vòng Tiên Thiên kỳ, ngẫu nhiên có luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ nhúng tay vào sẽ không ảnh hưởng toàn cục. Đây là điều khiến Tô Tiên tự tin, miễn không có cường giả cảnh giới Kim Đan âm thầm nhúng tay, không ngang nhiên tấn công thì nàng dư sức đối phó luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ. Tô Kính không biết làm sao giải bày, hơn nữa hắn không cảm giác nguy hiểm mạng sống. Tô Tiên là cảnh giới Kim Đan, cảm giác nguy hiểm càng nhạy bén hơn, nếu nàng đã cảm thấy an toàn mà hắn còn nhây nữa thì có vẻ gan nhỏ sợ phiền phức. Đệ tử chín gia tộc lớn đi bên ngoài trừ phi che giấu thân phận, còn lại chưa ai bị giết bao giờ. Bởi vì mất nhiều hơn được, không chỉ vì bị đối phương trả thù tạo thành tổn hại, còn có bên hoàng đế sẽ rút về số lượng linh trì nhất định thay cho trừng phạt. Năm xưa Tiêu Dao Hầu không có loại thân phận này mà người đối phó gã phải suy tính đắn đo, không dùng tộc nhân Kim Đan ám sát gã, hành động cực kỳ bí ẩn, qua nhiều năm rồi vẫn chưa điều tra ra là ai. Mọi người không ngờ Khuyển Thập Lang rượt theo, gã muốn giết người sao? Giết người là phạm pháp, nơi này trú đóng năm trăm binh sĩ đế quốc, không thể làm thịt hết đám lính đi? Nếu làm thật thì trừ phi Tô Tiên đích thân ra tay, nếu không đoàn người sẽ bị tổn hại. Năm trăm binh sĩ đế quốc có năng lực giết hai, ba Trúc Cơ kỳ.