[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 306 : Chương 306

Ngày đăng: 04:56 22/08/19

Hơn nữa Quân Vô Tà không biết thân phận của đối phương là thật hay giả, phỏng chừng ở đất Dực châu không ai dám giả mạo người Tô gia. Dù thật sự là giả mạo Quân Vô Tà càng không thể vạch trần, nếu không sẽ bị nguy hiểm mạng sôgsn ngay. Quân Vô Tà thấp thỏm bất an, Tô Kính thì kiên nahãnp hân tích yêu đan mà gã đưa cho. Yêu đan này là kết cấu tinh thể trong suốt, bên trong ẩn chứa một chút lực lượng thiên đạo pháp tắc. Nếu có được nhiều yêu đan loại này Tô Kính có thể chế tạo một đống hạm đội bay để vận binh, vận chuyển hàng hóa. Đáng tiếc đẳng cấp yêu đan quá thấp, ẩn chứa năng lượng không đủ khởi động trận pháp công kích cường đại, không thể so sánh với chiến hạm bay của đế quốc. Tám chiến hạm bay nguồn năng lượng là tiên thạch. Tô Kính lặp đi lặp lại trắc nghiệm yêu đan loại đẳng cấp này, cảm giác chỉ có thể dùng để chế tạo ít đồ vặt, không thể chế tạo theo quy mô. Dùng để nghiên cứu thì tốt, còn về làm sao thu gom loại yêu đan này cứ giao cho các chiến sĩ đi làm. Tô Kính nghiên xong lên tiếng: - Quân Vô Tà, ngươi có tám viên yêu đan, cảm thấy muốn được bồi thường cái gì? Quân Vô Tà ngần ngừ: - Ta... Quân Vô Tà không dám mở miệng vì sợ Tô Kính giả mạo. Tô Kính sửng sốt, hắn mơ hồ đoán được cái gì, cười lấy quan ấn của mình ra vận chuyển chân khí thả phù văn trong quan ấn ra. Đó là thứ đế quốc dùng để bảo đảm chứng minh Tô Kính không bị ai giả mạo. - Hừ! Nếu hắn không tin ngươi là thật sự thì trực tiếp làm thịt là được. Tô Tiên bất mãn Tô Kính nhanh tay lấy ra thân phận chứng minh, nàng chưa đùa giỡn Quân Vô Tà đã ghiền. Thông minh như Tô Tiên tất nhiên biết Quân Vô Tà thấp thỏm lo âu. Quân Vô Tà đổ mồ hôi kêu một tiếng thế tử: - Lúc ta mới tu đạo học Thái Thanh Thiên Cửu Hoa Bảo Lục của Đạo Tạng lưu truyền ra ngoài. Người Tô gia thầm gật gù. Quân Vô Tà cũng ác thật, Thái Thanh Thiên Cửu Hoa Bảo Lục không có khẩu quyết thành tựu Kim Đan, ngừng lại ở Tiên Thiên kỳ, dù may mắn Trúc Cơ thì con đường về sau chỉ tự mình lần mò. Nên môn đạo pháp này xuất thân cao quý nhưng không bao nhiêu tán tu chịu học. Có điều Thái Thanh Thiên Cửu Hoa Bảo Lục được một tác dụng rất oách là cải tạo đạo pháp khác hoàn thiện khẩu quyết tu luyện giai đoạn sau. Sau khi cải tạo khẩu quyết Thái Thanh Thiên Cửu Hoa Bảo Lục sẽ hoàn chỉnh kéo dài. Môn đạo pháp này nói đơn giản là lúc bắt đầu bình thường, mãi đến khi ngươi lên đỉnh Tiên Thiên thì phải tự học hành, phần tự học này cần kiếm một đạo pháp cao cấp hơn, không phải đạo pháp cũng chấp nhận được. Quân Vô Tà nói: - Lúc đến đỉnh Tiên Thiên ta cảm giác mình không thể kiềm chế cảnh giới được nữa, tùy thời sẽ Trúc Cơ nên đành kiếm một công pháp Phật môn cải tạo. Kết quả không biết làm sao mà đạo pháp mới xuất hiện thành Tiểu Thập Phương Địa Ngục Đạo. Tô Kính không hiểu tại sao Quân Vô Tà bất mãn: - Cái này tốt mà? Tiểu Thập Phương Địa Ngục Đạo xem như khá tốt trong đạo pháp, tuy rất gần với công pháp Phật môn nhưng vẫn tu thành Kim Đan chứ không phải xá lợi. - Ài, tốt cái gì mà tốt. Ta chọn công pháp Phật môn chỉ có nội dung cảnh giới Trúc Cơ kỳ chỉnh sửa, ta cải tạo cỡ nào cũng không thể thành tựu Kim Đan. Ta liều mạng quyết đến đầu vào Tô gia có lý do thứ hai là nghe nói tận cùng phía bắc Dực châu có một vài chùa miếu, ta đang định thử xem có thể kiếm công pháp đoạn sau tiếp tục cải tạo không. Nếu không được thì đời ta không cách nào kết thành Kim Đan. - Nếu vậy thì ngươi đi theo ta là đúng rồi, ta đến Dực châu vốn định ra biên cảnh thử xem trong hòa thượng có người nào dùng được không. Nhưng thân phận tán tu Quỳnh châu của ngươi... Quân Vô Tà cười khổ nói: - Tán tu từ nggoài đến như ta rất khó được người tin, hơn nữa ta tu luyện Thái Thanh Thiên Cửu Hoa Bảo Lục. Điều Quân Vô Tà nói cũng là việc khiến Tô Kính lo lắng. Thái Thanh Thiên Cửu Hoa Bảo Lục có thể bóp méo phù văn, lời thề linh hồn có thể bị thứ này biến đổi khác hẳn. Trừ phi Quân Vô Tà mở rộng linh hồn mặc cho Tô Kính gieo phù chú hoàn toàn khống chế gã. Làm như vậy quá nghiêm khắc với luyện khí sĩ đỉnh Trúc Cơ, không đủ tôn trọng. Tô Kính nói: - Cũng không có gì ghê gớm, ta có cách khiến người giữ lời với ta. Tô Kính thầm nghĩ: Ta gieo hạt giống thần binh vào ngươi, cho ngươi trở thành đệ tử Binh gia, mọi người cùng trên một chiếc thuyền. Đương nhiên chỉ có bấy nhiêu thì chưa đủ, vẫn cần ràng buộc linh hồn. Tô Kính có thần văn Binh gia, năng lực khống chế triệt để hơn Đạo Môn. Hơn nữa thần văn này sẽ không ảnh hưởng Quân Vô Tà tu hành nhưng nếu gã phản bội Tô Kính thì cả đời tối đa chỉ đến cảnh giới Kim Đan, tương lai có gặp kỳ ngộ gì cũng không cách nào thành tiên. Binh gia kiêng kỵ nhất là hạ khắc thượng, quy tắc cơ bản nhất của Binh gia phục tòng mệnh lệnh. Mặc kệ Quân Vô Tà gian xảo cỡ nào, trí tuệ cao bao nhiêu, sau khi bị gieo hạt giống thần binh thì sẽ luôn lo sợi bất an, đó là lúc tâm linh yếu ớt nhất. Không thể trừ bỏ hạt giống thần binh, một khi tu luyện là không có đường rút khỏi Binh gia. Quân Vô Tà nghe Tô Kính nói thế bèn hỏi: - Thế tử muốn đi tông nào? - Tâm Ý tông, tự xưng tiểu thừa phật pháp, ước chừng cũng là sửa tới sửa lui, muốn thích ứng thiên đạo của thời đại này. Bệ hạ tây chinh là cơ hội cho họ, chỉ cần giáo mới này không cần tín đồ, không cần cung phụng, tự học tự thân thì Đạo Môn không đến mức không dung chứa một lưu phái mới. Quân Vô Tà gật đầu. Mâu thuẫn giã Đạo Môn và Phật môn nói cho cùng là tranh giành người thường. Phật môn ban đầu xây chùa miếu khắp các nơi trên Thần Châu, tuyên dương thế giới cực lạc, thu nạp tín đồ, nhang khói vượng thịnh. Thế là người tham gia Đạo Môn ít đi. Đạo Môn cầu kiếp này thành tiên, quá trình rất vất vả, khả năng thất bại khá lớn, xác suất thành tài rất thấp. Phật môn ở thế giới này khác với trên Trái Đất là nó thật sự có thần thông, người thường không chịu nổi hấp dẫn đó. Tô Kính hỏi: - Phật môn chú trọng công đức, nếu như có thể chuyển hóa một nhánh Phật môn thành lưu phái Đạo Môn thì cũng là công đức vô lượng. Nếu ngươi muốn theo ta thì đồng ý thống lĩnh tăng binh cho ta không? Quân Vô Tà ngây ra, không ngờ Tô Kính trực tiếp chiêu mộ mình. Tô Tiên ngừng ngựa, nghiêng đầu nhìn Quân Vô Tà. Quân Vô Tà nhảy xuống ngựa ngay, cúi gập người nói: - Nguyện quên mình phục vụ vì thế tử!