[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 332 : Chương 332
Ngày đăng: 04:56 22/08/19
Đế quốc phái mật thám sang quốc gia Tà Thần nhiều năm ít nhất biết bố cục trong thành thị của đối phương ra sao, quy cách thành lũy, cách chiến đấu thế nào, dù chỉ là mặt ngoài cũng đã giúp ích rất lớn cho Tô Kính.
Bản vẽ thành thị như vậy chỉ có chín gia tộc lớn và hoàng tộc mới có. Tô gia kiến thiết nhiều thành thị cỡ nhỏ giống vậy trong Dực châu, quân đoàn Tô gia đã được huấn luyện mô phỏng mấy năm trời.
Người chợ Mã gia đã đến, mỗi ngày huấn luyện trong giáo trường ngoài rìa thành thị. Nơi này lạnh cóng, hầu như mỗi ngày đổ cơn tuyết. Mã Nguyên Vinh không oán trách, tự mình chỉ huy người Mã gia, phân phối vô biên chế khác nhau rồi huấn luyện xung phong lao vào nhau.
Đệ tử Mã gia thấy Tô Kính, Tô Tiên đều thấp thỏm. Nhóm đệ tử Mã gia đến đợt hai đã cuốn sạch đồ đáng giá trong Mã gia mang tới đây. Nếu Tô Kính lừa bọn họ thì Mã gia tàn đời, ở Dực châu nếu không được Tô gia cho phép bọn họ không dám cắm rễ tại đây.
Trăm dặm quanh thành thị này không có bóng người, mọi bổ cấp đều là Tô gia đưa đến. Những người trẻ tuổi trong gia tộc hơi thiếu kiên nhẫn. Mỗi ngày ăn uống đơn sơ, canh thịt, bánh mì, lúc nghỉ lấy sức mới có cơm ăn. Điều duy nhất đáng mừng là cho đủ rau dưa, trong đất tuyết băng gía này rau dưa không rẻ.
Người Mã gia lục tục đến hơn hai vạn, qua nửa tháng chắc sẽ hơn ba vạn. Đây là lực lượng tinh nhuệ của Mã gia, chỉ còn già yêu phụ nữ và trẻ em ở lại chợ Mã gia, không còn những người này là Mã gia thật sự tàn đời.
Mấy luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ Mã gia bàn bạc với Mã Nguyên Vinh, họ muốn nói chuyện với người Tô gia. Nhưng Mã Nguyên Vinh đè xuống hết, những người Tô gia trừ đưa bổ cấp ra không thèm quan tâm bọn họ. Mã Nguyên Vinh lo chỉ huy công nhân xây thành không ngừng nghỉ giây lát.
Thấy lòng người không ổn định Mã Nguyên Vinh rất sốt ruột, mỗi ngày sắc mặt cực kỳ khó coi. Mã gia không có cách liên lạc với Tô Kính, bị người Tô gia dẫn đến đây trong lòng gã cũng lo âu.
Hôm nay Mã Nguyên Vinh đang ăn cơm với luyện khí sĩ Mã gia bỗng ngoài cửa ồn ào.
- Đến đây!
- Mau đi bẩm báo gia chủ!
- Đệt, rốt cuộc xuất hiện, còn tưởng rằng bị ném ở đây bỏ thí luôn!
- Nói bậy bạ cái gì, nhìn thấy Mã Siêu không? Chảnh chó thật!
Mã Nguyên Vinh ném bát đũa chạy ra ngoài cửa chạy dọc theo đường lớn nhìn phương xa. Một đội hơn trăm người đang đến gần. Nơi Mã Nguyên Vinh cư ngụ ở rìa thành thị, phòng ốc chỉ có cái dàn che bằng da trâu, chắc chắn hơn lều một chút.
Hơn hai vạn người Mã gia ở nơi này, Mã Nguyên Vinh làm gia chủ sốt ruột hơn bất cứ ai. Từ xa thấy Tô Kính cưỡi ngựa đến, bên cạnh có Tô Mộ, Mã Siêu và thêm một luyện khí sĩ lạ mặt nhưng phát ra hơi thở mạnh hơn Mã Nguyên Vinh chút.
Mã Nguyên Vinh vội xua tay ra hiệu đệ tử Mã gia đứng ở cửa đừng ồn ào, gã và luyện khí sĩ đi ra đứng sau lưng mình cùng đi lên nghênh đón.
Tô Kính từ xa nhìn trong thành chộn rộn, lòng thầm cảm thán. Dù gì chưa chính thức thu pục Mã gia, lòng những người này không thuộc về hắn.
Nhưng Tô Kính không thể thường trú tại đây, để lại Tô Mộ giải quyết tất cả thì phải tạo dựng uy tín cho nàng, còn hắn lùi ra sau yên lòng làm nhà khoa học.
Tô Kính nói với Khuyển Thập Lang:
- Ngươi đi hỏi luyện khí sĩ Tô gia ở đây xem ai cầm đầu thì kêu lại đây, nói là trưởng lão Tô gia có đây.
Khuyển Thập Lang lên tiếng rời đi, Tô Kính ra hiệu Ưng Dương theo sau tránh cho Khuyển Thập Lang vênh váo làm gì chọc người ta khó chịu.
Mã Nguyên Vinh từ xa hành lễ:
- Chủ công.
Tô Kính dẫn người đến gần. Mã Nguyên Vinh thầm giật mình, vì Tô Kính mang một trăm người đến thoạt trông kém nhất cỡ Tiên Thiên kỳ, không phải mới Tiên Thiên mà đã đến trung kỳ. Hơn một trăm người này mạnh hơn sáu Trúc Cơ kỳ như Mã Nguyên Vinh.
Tô Kính chỉ hướng sau lưng Mã Nguyên Vinh:
- Mã Nguyên Vinh ở đây sao?
Trong viện có một nhà lầu bốn tầng siêu lớn, da trâu may sẵn che lên, bên trong có khung xương kim loại.
- Đúng vậy! Là nơi cho chúng ta ngụ ở, còn chưa xây xong. Những người này kiến thiết từ lòng đất lên, giờ mới chỉ có hình thức ban đầu, phỏng chừng còn hơn một tháng mới xong.
Tô Kính nói:
- Hết cách, mùa đông không có nước bùn, đành dùng luyện khí sĩ hỗ trợ.
Tô Kính nói câu đó khiến tâm tình Mã gia tốt hơn. Đúng rồi, một đám luyện khí sĩ Tô gia xây nhà cho bọn họ thì còn gì không thỏa mãn? Đây là vì mặt mũi của Tô Kính lớn, đổi lại người khác làm sao có nhiều luyện khí sĩ hỗ trợ vậy.
Tô Kính chỉ dàn giáo căn nhà đơn sơ trong viện:
- Vào trong đi, ta có chuyện muốn nói.
Tô Kính xuống ngựa, đám đông vây quanh hắn đi vào. Mã Nguyên Vinh kiềm chế đệ tử Mã gia, thực lực bình thường ở ngoài chờ, gã và năm Trúc Cơ kỳ cộng hơn một trăm đệ tử trẻ thực lực tốt nhất đi vào theo.
Có người dọn dẹp bàn, trong đại sảnh chỉ có hai cái ghế, Tô Kính một cái, Tô Mộ một cái.
Hai người ngồi song song đối diện, trước mặt là một đống đệ tử Mã gia, sau lưng là đệ tử Tô gia mang tới từ Phục Ma thành. Đám đệ tử Tô gia này tòng quân Tô Kính, cơ bản là bên Tô Tiên giới thiệu, cũng có người chủ động đầu vào, được hắn nhận.
Tô Kính nhìn người đứng trước mặt, nói:
- Hôm nay các người đứng trước mặt của ta được vì bệ hạ sắp tây chinh, ta cần một quân đội. Kẻ địch của chúng ta là quốc gia Tà Thần, ta không muốn nói người ở nơi đó tà ác, vô sỉ, ti tiện thế nào. Ta muốn nói với mọi người là nếu hôm nay chúng ta không tấn công thì khi Tà Thần giáng lâm chúng ta sẽ gặp tai họa ngập đầu.
Không gian lặng ngắt như tờ, dù bọn họ không quá tin tưởng nhưng không dám chất vấn lời của Tô Kính.
Tô Kính tiếp tục bảo:
- Mọi người không hiểu rõ thực lực của Tà Thần nhưng xem lực lượng tà thuật sư có thể vận dụng thì Tà Thần ít nhất tương đương với Chân Tiên. Trong luyện khí sĩ chúng ta đã rất lâu chưa xuất hiện Tiên Nhân.
Nghe Tô Kính phân tích đám thanh niên Mã gia biến sắc mặt. Tô Kính nói hợp tình hợp lý, nếu như đúng thật thì nên nhanh chóng tiêu diệt đám tín đồ cuồng nhiệt của quốc gia Tà Thần. Tiêu diệt căn cơ của Tà Thần thì Tà Thần không thể giáng lâm xuống thế giới này.
- Chúng ta không rõ số lượng Tà Thần, tín đồ của Tà Thần khác nhau cũng chinh chiến với nhau. Nhưng khi bọn họ tổng hợp lại thì sẽ có một Tà Thần trở nên cực kỳ mạnh. Tà Thần muốn giáng lâm, mục tiêu là Thần Châu, Đông Tần đế quốc chúng ta, biến sáu mươi lăm ức con dân đế quốc thành tín đồ của nó. Vậy thì nó sẽ trở thành thần linh thật sự, chí cao vô thượng, thống trị thế giới này.