[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 351 : Chương 351

Ngày đăng: 04:57 22/08/19

Đám dân phu lui xuống ngay, bọn họ đi lên không giúp ích nhiều cho việc phòng thủ thành. Tô Quyết Tâm chỉ muốn cho bọn họ tiếp xúc khô lâu trước tiên, sau đó phát cho vũ khí. Nếu bị khô lâu phá thành đám dân phu còn có lòng can đảm chống cự. Dù sao dã chiến đấu trên đầu tường, đối diện khô lâu rồi, nếu gặp lần thứ hai sẽ không thấy quá mức đáng sợ. Còn hơn bốn vạn người thường trong thành, có hơn hai vạn người có thể chiến đấu. Khô lâu thứ nhất leo lên đầu tường, bị trọng bộ binh phòng thành dùng chiến chuy đập mạnh vào đầu. Đầu lâu đỏ thắm nứt thành hai nửa, khô lâu rơi xuống dưới thành. Lại một con khô lâu bò lên, binh sĩ chưa rút về chiến chuy khô lâu đã giơ cao cốt mâu đâm hướng binh sĩ. Binh sĩ mặt không biểu tình như không thấy cốt mâu, theo quán tính từ từ thu về chiến chuy, lại dựng chiến chuy dưới đất chờ đợt công kích tiếp theo. Đồng bạn ở bên cạnh dùng thiết thuẫn che đằng trước, cốt mâu va chạm với thiết thuẫn. Chuyện Tô Quyết Tâm lo lắng không xảy ra, cốt mâu răng rắc bị gãy, chỉ để lại một vết lõm cạn trên thiết thuẫn. Thì ra không phải tất cả cốt mâu đều khủng bố. Ngày càng nhiều khô lâu leo lên đầu tường, khô lâu trùng kích cửa thành tiến triển càng mau. Tiếng vang khiến người ê răng vang lên, cửa thành bị mười mấy khô lâu dùng tay chân xé ra lỗ hổng. Thoáng chốc trong ngoài cửa thành bò đầy khô lâu, những khô lâu tự động hòa tan thành huyết thanh đỏ thắm, cửa thành bằng gỗ không phải tường thành làm bằng đá, trong phút chốc bốc khói trắng bị chất độc đốt thành tro. Đệ tử tà thuật sư ở trên mãnh tượng cốt tượng hò reo: - Lão sư, thành bị phá, thành phá rồi! - La hét cái gì! Bên trong còn nữa! Đệ tử của tà thuật sư không thấy chi tiết xa như vậy, sau khi cửa thành Hồ Lô khẩu bị khô lâu hòa tan lộ ra cửa thành thứ hai. Cửa thành này lấp lánh ánh sáng thuật đạo, mặt trên vẽ hoa văn tinh mỹ, hoa văn gỗ bị vặn vẹo thành đường nét đặc biệt. Tô Quyết Tâm không quan tâm cửa thành. Sau cửa thành đế quốc là ủng thành, Hồ Lô khẩu xây theo đại thế, tường thành dày đủ để xây dựng hơn mười phòng ngự. Thấy mãnh tượng cốt tượng của tà thuật sư không chịu hướng, Tô Quyết Tâm giơ tay, một thân binh đặt cây trường sóc vào tay gã. Trên chiến trường chân khí quý giá, nếu không gặp kẻ địch luyện khí sĩ thì Tô Quyết Tâm thường dùng vũ khí tác chiến gần thân, đây là quân quy tiêu chuẩn của đế quốc. Tô Quyết Tâm chuyển hướng, thân binh đi theo. Tô Quyết Tâm đến gần lỗ châu mai. Kẻ địch thiếu công kích cự ly xa, đám khô lâu tuy hung hãn không sợ chết nhưng chỉ có thủ đoạn đánh gần thân. Những kỵ sĩ giáp đen đáng sợ né xa ngoài tầm bắn của nỗ pháo. Tô Quyết Tâm đứng gần lỗ châu mai, người hóa thành ánh sáng xanh dọc theo lỗ châu mai lao sang phải. Nơi Tô Quyết Tâm đi qua khô lâu màu đỏ trên đầu tường bị trường sóc quét quất yếu ớt như trứng gà bị gãy eo té xuống thành. Tô Quyết Tâm khí thế như hồng, mép tường thành vẽ nên cầu vồng màu máu. Lần đầu tiên Tô Kính trông thấy luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ đánh nhau trên chiến trường, cảm giác rung động mãnh liệt. Trường sóc trong tay Tô Quyết Tâm sẽ không công kích lần hai cùng một mục tiêu. Mỗi khô lâu chỉ mới bị chạm vào chỗ hiểm liền bị chém thành hai khúc bay ra ngoài thành. Trên trường sóc có đạo văn, là pháp khí hạ phẩm đã được luyện chế. Mỗi lần công kích Tô Quyết Tâm vừa đúng phát ra chút xíu chân khí kích phát lực lượng trường sóc. Ở trong mắt Tô Kính Tô Quyết Tâm không vung trường sóc mà chỉ nắm hờ, lôi kéo, chiến pháp khác hẳn Binh gia, hoàn toàn là cách đánh của luyện khí sĩ. Đến đi như điện, cương mãnh vô song! Chỉ cần Tô Quyết Tâm có sung túc chân khí thì mặc kệ bao nhiêu khô lâu đến đều là chịu chết. Tô Quyết Tâm có thể giết mười mấy vạn khô lâu không? Đương nhiên không. Những khô lâu trong cơ thể cũng ẩn chứa lực lượng quy tắc. Tô Quyết Tâm tiêu hao chân khí ít cỡ nào cũng có giới hạn, Kim Đan tứ trọng chân khí mới tuần hoàn không ngừng. Tô Quyết Tâm chỉ là Trúc Cơ, chân khí dài lâu nhưng đó là so sánh với Tiên Thiên kỳ. Tà thuật sư ở trên mãnh tượng cốt tượng thấy cảnh đó, tay nhanh chóng vung ma pháp trượng. Trong khô lâu huyết nhục ở hậu phương có hàng vạn con ngừng bước, ôm khô lâu khác bắt đầu dung hợp. Ba khô lâu huyết nhục xương cốt vặn vẹo gắn với nhau, chỉ nửa phút đã biến thành một loại khô lâu kỳ dị. Khô lâu có ba đầu sáu tay, xương đùi thô to, lưng kéo một xương cứng đỏ đỏ máu. Bốn học đồ trên lưng mãnh tượng cốt tượng la lên: - Lão sư thật sự nghiên cứu thành công! Tà thuật sư kiêu ngạo nói: - Hừ! Ta có vương thất giúp đỡ, nghiên cứu hơn hai mươi năm nếu không có chút thành quả thì vương thất sẽ tiếp tục đầu tư cho ta sao? Luyện khí sĩ trên đầu tường thấy biến đổi phía xa thì hoảng hồn tái mặt. Những khô lâu ba đầu sáu tay trông chưa đến cảnh giới Trúc Cơ nhưng người lấp lóe ánh sáng đỏ máu đã có chút hơi hướm thiên đạo pháp tắc. Điều này có nghĩa là sức chiến đấu của đám khô lâu thấp hơn Trúc Cơ kỳ nhưng cao hơn Tiên Thiên kỳ. Tô Quyết Tâm không xung phong tiếp mà xoay người quát: - đại tiễn sư, phù tiễn! Sáu đại tiễn sư nghe kêu liền thay đổi túi tên. Binh sĩ dưới tay đại tiễn sư cũng đổi túi tên. Kẻ địch trở nên mạnh, đã đến lúc chính thức đánh nhau sống chết. Khô lâu huyết nhục trùng kích càng lúc càng mãnh liệt nhưng không thể xé ra phòng ngự của đầu tường. Mặt chính đầu tường có trọng bộ binh thành phòng, áo giáp trước ngực dày hơn kỵ sĩ giáp đen, sau lưng là tỏa tử giáp mỏng nhẹ, thiết kế nhằm vào chiến đấu trên đầu tường. Không biết vũ khí của bao nhiêu khô lâu đã đánh trúng đám binh sĩ nhưng chỉ để lại những dấu hằn sâu cạn khác nhau trên áo giáp. Tuy nhiên cứ tiếp tục thế này sẽ có tử thương. Bùm! Chợt một khô lâu huyết nhục nổ tung, sóng xung kích mạnh mẽ thổi bay ba trọng bộ binh thành phong. Có hai người bụng bị mảnh xương đỏ thắm cắm vào, một người xui bị đâm thủng giáp lót bên trong, máu đổ ra. Binh sĩ này vừ rồi đã ăn đan dược hòa tan thành nước thuốc nhưng không chịu nổi xỉu tại chỗ, dưới miếng che mặt gã thở dồn dập, từ lỗ thủng kim loại phun ra hơi thở nóng rực. Phía sau có binh sĩ lập tức dùng móc dài kéo người bệnh xuống, cạy mở miếng che đổ vào nước thuốc đậm đặc, rồi nhét lên xe gỗ thuận tay đẩy vào thành. Bên dưới có luyện khí sĩ giỏi chữa trị độc tố nhận bệnh nhân. Khô lâu liên tục nổ trên đầu tường, Tô Quyết Tâm buộc phải triệu hoán tiểu pháo đổ chút dầu cuối cùng ra ngoài tường thành.