[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 369 : Chương 369

Ngày đăng: 04:57 22/08/19

Hộ thuẫn bị liên hoàn nỗ bắn phù tiễn đánh nát, mắt tà thuật sư tràn đầy ngạc nhiên, ngực bụng đã bị sáu cây tên thiết bắn nát té ngã vào trong. Mãi đến chết tà thuật sư không rõ lạc tiễn thuật thêm vào tuyệt đối hộ thuẫn, vì sao hai tầng phòng hộ mà vẫn bị nhẹ nhàng phá tan? Chiến xa quay đầu hội hợp với tăng binh, trong thời gian ngắn ngủi Tô Kính quét mắt qua phát hiện có mấy chục tăng binh chết trận. Xác chết trong doanh địa không phải mấy chục người, không là một, hai trăm người mà trên năm trăm. Tô Kính trầm ngâm một chút, cảm giác tà thuật sư kia có sức uy hiếp lớn hơn, nên ra lệnh binh sĩ trên chiến xa chỉ tập trung công kích tà thuật sư trong lâu gỗ, mặc kệ cường giả võ đạo trong doanh trại. Dù võ giả có sức sát thương càng cao nhưng trên chiến trường tà thuật sư mới phá hoại lớn nhất. Tô Kính trông thấy các loại tà thuật mạnh phát ra từ lâu gỗ, tăng binh chết toàn do tà thuật sư gây ra. Võ giả kẻ địch không mặc khôi giáp, cho dù thực lực hơi mạnh cũng đều bị tăng binh ức chế. Trên chiến trường chính giữa đại doanh, mười tám viên phật châu xoay tròn, binh sĩ hoặc tà thuật sư muốn đến gần nhưng không cách nào đi gần nửa bước, chỉ có thể sốt ruột ở vòng ngoài. Quân Vô Tà như sói như cọp, tay cầm trường đao xông lên đằng trước nhất. Những kỵ sĩ không mặc giáp không như không đỡ nổi một đòn của gã. Hai người làm phó thủ cho Quân Vô Tà trong đó có một người được Tô Kính xem trọng là Tố Nhân Long, một người khác cầm tấm chắn theo mé sau bên phải Quân Vô Tà. Trên tấm chắn có hoa văn lá màu vàng, mỗi khi có tà thuật của tà thuật sư từ xa bay đến, đệ tử tục gia chỉ cần nâng lên tấm chắn ngăn cản, tấm chắn nổi lên kinh văn rậm rạp triệt tiêu tà thuật. Nếu không nhờ nhóm Vô Niệm luyện chế tấm chắn Tô Kính phỏng chừng số lượng tăng binh tử thương ngang bằng kẻ thù. Tà thuật sư phát ra công kích rất trực tiếp có hiệu quả, nhưng về chi tiết thì tà thuật không tỉ mỉ bằng thuật đạo, tuy nhiên trong đại quân oanh tạc ầm ầm, có tỉ mỉ hay không chẳng gây cản trở việc giết người. Tô Kính xác định pháp thuật công kích của tà thuật sư này nếu đấu đơn sẽ thua luyện khí sĩ Đạo Môn, nhưng từ sức sát thương thì ngang ngửa. Dường như tà thuật sư không hiểu biết sâu về thiên đạo quy tắc nhưng có thể phát ra tà thuật cường đại. Tô Kính tìm kiếm bốn phía, hắn cùng Tô Mộ cưỡi Yên Vân thú, tay cầm mâu ngắn tùy tay ám sát binh sĩ đến gần. Tô Kính đang tìm một mục tiêu thích hợp bắt về thẩm vấn. Hòa thượng già Vô Niệm cùng bảy trưởng lão có thể bám chân cường giả võ đạo nửa canh giờ, Tô Kính chỉ có một tiếng hành động. Đám tà thuật sư có người bay ra khỏi lâu gỗ, bay xa thì Tô Kính không lo được, mặc cho tà thuật sư vào doanh trại hội hợp với binh sĩ. Tà thuật sư và đám binh sĩ ở chung thì khó giết, Tô Kính không có cách nào, hắn chỉ được chút xíu người. Nhưng tà thuật sư trong tầm bắn của chiến xa dù bay hay ở lại lâu gỗ, hễ ló người ra là sẽ bị liên hoàn nổ bắn. Tô Kính cũng thử chút, cương hoàn của Tử Mẫu Ly Hồn Pháo tuy là pháp bảo nhưng không thể đánh nát lâu gỗ, xem ra lâu gỗ là để bảo vệ tà thuật sư không bị tổn thương. Binh sĩ dưới đất không ngừng tay đổi quỹ tích hành động trong mắt Tô Kính, chỉ ba phút hắn đã tìm đến mục tiêu. Cách Tô Kính một trăm hai mươi trượng xa có một lâu gỗ không mở cửa sổ tham gia chiến đấu, dưới lâu có hơn hai trăm chiến sĩ võ trang đầy đủ. Bọn họ mặc kệ nơi khác hỗn loạn thế nào, chỉ kiên nhẫn lo bảo vệ tòa lâu gỗ. Có càng nhiều binh sĩ tụ tập hướng lâu gỗ này. Tô Kính nhanh chóng quyết định, hắn ở trong đồ linh chiến giáp phát ra thanh âm kêu gọi thuộc hạ của mình. Chiến xa xoay nhanh, không vòng qua lều mà dùng Tử Mẫu Ly Hồn Pháo trực tiếp dọn sạch chướng ngại trên đường. Cương hoàn mang theo tiếng rít sắc nhọn xé nát binh sĩ mai phục trong lều. Hai trăm kỵ binh của Tô Kính nhận mệnh lệnh quay đầu ngựa lại chạy tới bên này. Trong doanh địa khắp nơi là quả cầu lửa, mưa tên, cương nỗ tung bay. Hai trăm kỵ binh ở trên đường không bị ngăn cản nhưng có mười mấy người bị thương, nếu không phải áo giáp quá cứng có lẽ đã bị thương nặng. Nhanh chóng hội hợp kỵ binh rồi Tô Kính cho chiến xa tăng tốc xông hướng lâu gỗ. Lát sau dưới lâu gỗ lại có thêm hơn một trăm binh sĩ, tổng cộng bốn trăm người. Trong bốn trăm binh sĩ có một nửa mặc bản giáp tinh xảo, mặt trên vẽ hoa văn kỳ lạ, lực phòng ngự khiến người ức chế. Quân Vô Tà cũng chạy tới bên này, Ưng Dương và Khuyển Thập Lang lần đầu tiên hoàn toàn mở trạng thái chiến đấu vây quanh lâu gỗ. Ưu thế cục bộ tối đa còn có mấy phút, trong doanh địa kẻ địch võ trang đầy đủ sắp tụ tập lại, khi ấy Tô Kính không thể nào bắt cóc tà thuật sư chứ đừng nói mang đi. Tô Kính thầm sinh ra cảnh giác, nhìn lên lâu gỗ trong ánh sáng lấp lánh có mấy chục trận pháp phức tạp chồng lên nhau mơ hồ lộ ra lực lượng như lĩnh vực. Kẻ địch cũng phát hiện ra Tô Kính, dùng mình làm mồi nhử dụ hắn tới. Tô Kính không lùi, chiến xa hai bên đến gần năm mươi trượng liền bị tiêu thương của kẻ địch tấn công. Lần này nhóm Tô Kính chuẩn bị sung túc ném ra đoản kiếm bên hông hoặc binh khí ngắn đánh rơi đầu mâu nhanh như tia chớp bay tới. Tô Kính ra lệnh: - Công kích! Binh sĩ trên bốn chiếc chiến xa thay hộp nỗ của tất cả liên hoàn nỗ, thay vào hộp nỗ mới màu đỏ thẫm, mũi tên bên trong gần một trăm cây. Hộp nỗ toản phù tiễn dùng để công kiên, Tô Kính bắn một đợt tương đương với vạn lượng hoàng kim bốc hơi. Chiến xa cùng bắn phù tiễn, trừ tiêu hao phù tiễn còn hao tổn ngọc thạch trên cây nỗ. Đế quốc sớm có loại thiết kế này, Tô Kính là người đầu tiên thu nhỏ quy mô dùng vào chiến xa. Bốn chiếc chiến xa cùng bắn hơn chín mươi cây phù tiễn, mũi tên không phát ra tiếng xé gió, im ắng xuất hiện trước mặt đám chiến sĩ, xé rách tấm chắn, áo giáp như đâm qua đậu hủ. Ma pháp trận trên trang bị kích phát chưa tới một nửa đã tan vỡ. Một cây phù tiễn ít nhất xuyên thủng ba người mới ngừng lại, đây không phải người mình trần mà là chiến sĩ võ trang đầy đủ. Binh sĩ bị phù tiễn xuyên thủng trên người không có vết thương mà là cái lỗ to kinh hoàng. Có binh sĩ bị ba cây nỗ tiễn cùng bắn trúng, bị đứt thành hai khúc. Cái đầu bên trên còn nguyên, dưới vai thì biến mất, sau đó là đùi.