[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 610 : Chương 610

Ngày đăng: 05:00 22/08/19

Thời điểm này Mộ Ngân Mâu vươn tay ra và đặt một lá bùa vào trong Tô Kính, lá bùa ở chính diện có trận pháp định vị, có thể trong mười vạn dặm đưa tin cho Mộ Ngân Mâu, đương nhiên đây là thủ đoạn Bệnh Thiên quân mới có. Tô Kính nhẹ nhàng lật qua, phía sau lá bùa có bốn chữ —— coi chừng Khương Dạ. Bốn chữ này làm Tô Kính nheo mắt lại, hắn đã hiểu ra mấy thứ gì đó, chuyện vô địch hạm hắn càng khẳng định đó là Khương Dạ làm. Bệnh Thiên Quân Mộ Dung nhất định có chút mâu thuẫn gì đó với Khương Dạ. Sẽ có mâu thuẫn gì đây? Lục đạo thần giám của Tô Kính vận hành cực nhanh, muốn mấy trăm loại khả năng, trong đó nhiều loại lại có quan hệ với Bệnh Thiên Quân tại Khương Dạ. Cho dù Tô Kính không biết liên quan trong đó nhưng từ Bệnh Thiên Quân nhắc nhở Mộ Ngân Mâu thì hắn có thể thấy được Bệnh Thiên Quân trước kia không cần lo lắng Khương Dạ lại đối phó Mộ Ngân Mâu làm gì. Hiện tại nhắc nhở như thế, Tô Kính không rét mà run. Khương Dạ có lẽ đã đi tìm Mộ Dung, bảo hắn đi đối phó mình nhưng Mộ Dung cự tuyệt, bất kể là vì cái gì, chuyện này đã làm Khương Dạ tức giận. Nhưng Khương Dạ sẽ không trực tiếp trở mặt, thời điểm vô địch hạm công kích chính mình chỉ sợ đồng thời cũng dùng đối phó Mộ Ngân Mâu. Trách không được đối đãi với hạm đội Mộ Ngân Mâu, vô địch hạm lại bật hết hỏa lực không lưu nửa điểm ưu ái. Mộ Ngân Mâu không phải gian tế bên cạnh mình, mà là người vô tội bị hại. Tô Kính suy nghĩ cẩn thận điểm này, thái độ của hắn về Mộ Ngân Mâu sinh ra biến hóa vi diệu, người này đúng là có tư cách làm minh hữu. Chính mình lấy được Tu La tràng, sau khi luyện chế thành công, sau Phong Hỏa Luân chính là Thiên Địa Luân, hình thành không khó. Cho dù không có Kim Đan cũng tương đương cảnh giới binh gia, sức chiến đấu đề cao quá nhiều. Khi đó xung phong giết địch trên chiến trường không bao giờ đề cao lực lượng của mình được nữa, ngược lại càng cần minh hữu. Có minh hữu, lực lượng của mình có thể phóng thích không cố kỵ. Mộ Ngân Mâu có cảnh giới Kim Đan chân thật, tác dụng trên chiến trường cũng cực lớn. Sau khi song phương có địa vị ngang hàng, Mộ Ngân Mâu xuất lực sẽ thống khoái nhiều lắm, tăng thêm Vô Ưu công chúa, bốn người có hai trăm bốn mươi vạn binh lực, đây tuyệt đối là một phương chủ lực, là top ba trong các hạm đội viễn chinh Đông Tần đế quốc. Tô Kính đưa lá bùa cho Tô Mộ nhìn, sau đó trả lại cho Mộ Ngân Mâu, nói: - Dù sao nhiếp chính vương không có trực tiếp đối phó ngươi. Mộ Ngân Mâu có biểu lộ thất vọng, vào lúc này lại nghe Tô Kính nói: - Chỉ cần ngươi có chứng cớ, vậy hắn sẽ là địch nhân của ta. Như thế nào? - Rất tốt. Mộ Ngân Mâu cũng quả quyết nói: - Chuyện di tích Võ Thánh di tích, ta thật biết nhiều thứ, thu hoạch lần này chia đều với ngươi, Tô Mộ cũng tìm được một phần đền bù khi tìm di hài Võ Thánh, ta lấy di hài Võ Thánh, ngươi cầm Tu La tràng, đồ vật còn lại... - Một người một phần. Tô Kính cười thật tình. Mộ Ngân Mâu biết được một ít bí mật của Võ Thánh, hắn cho rằng đây là việc bình thường. Chính mình có được bản vẽ thiết kế, có thể chế tạo đại lượng chiến hạm đã là lợi nhuận, Mộ Ngân Mâu có được bí mật di tích Võ Thánh sẽ đạt được thêm chỗ tốt, chính mình mang một trăm ác ma nữ quan, mang thần mộc hạm, còn có Tô Mộ mang theo hai khôi lỗi giấy, từ đó cũng có tư cách chia đều chỗ tốt với Mộ Ngân Mâu. Tô Kính cảm thấy đây là chia chác công bằng. Mộ Ngân Mâu muốn mượn lực của mình, chính mình muốn nhờ tư liệu Mộ Ngân Mâu. Nếu như không có chuyện vừa nãy, thăm dò di tích nhiều nhất chỉ âấy được di hài Võ Thánh sau đó phải rời khỏi, chờ đại quân tới nơi này thì chính mình không có khả năng lại đạt được bất cứ vật gì bên trong. Trừ phi chính mình giết chết Mộ Ngân Mâu mới có thể độc chiếm chỗ tốt. Vấn đề chính là mình có thể đánh chết Mộ Ngân Mâu sao? Muốn mình làm Bệnh Thiên Quân tuyệt hậu, Bệnh Thiên Quân sẽ không quan tâm kiếp số gì đó, hắn sẽ tự mình ra tay, chính mình hẳn phải chết không nghi ngờ, thần tiên cũng không thể cứu. Thần mộc hạm chậm rãi tới gần, tốc độ không dám đề thăng, trên Võ Thánh đảo có nhiều cường giả, nếu như là Luyện Khí sĩ, Tô Kính còn không quá sợ, sợ nhất gặp được hậu nhân Võ Thánh. Đối với Bệnh Thiên Quân mà nói, hậu nhân Võ Thánh có khả năng không uy hiếp quá lớn, đối với Tô Kính mà nói đó là địch nhan trí mạng. Quá trình tới gần Võ Thánh đảo, thần mộc hạm ở dưới nước không gặp yêu thú cường đại gì, Tô Kính càng phải cẩn thận. Cách giải thích duy nhất là, cường giả trên Võ Thánh đảo đã chém giết sạch yêu thú trong phạm vi ngàn dặm quanh đảo.. Sau đó không còn yêu thú cường đại nào dám tới sống chung quanh Võ Thánh đảo, yêu thú cũng là thứ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Tư liệu Võ Thánh đảo có hạn, Tô Kính lại nhìn một lần, thời điểm tới gần đã thay áo giáp mặc chồng lên đạo y. Người trên Võ Thánh đảo khác với Tà Thần quốc độ, thập phần tiếp cận người của Đông Tần đế quốc. Ba nguời Tô Kính dùng lực lượng dịch dung cũng khó có thể phân biệt. Trừ Mộ Ngân Mâu hơi cao lớn ra cũng không có điểm nào chói mắt. Thần mộc hạm đang neo tại vách đá gần bờ biển, Tô Kính phái hai khôi lỗi giấy tuần tra chung quanh một phen, trong bóng đêm, không có phát hiện bất cứ nguy hiểm nào, nơi này cũng hoang vu, khoảng cách Võ Thánh đảo xa xôi. Tô Kính lại cho khôi lỗi giấy cầm bỗng chấn động mở huyệt động ở vách núi, lại đỗ thần mộc hạm vào trong, sau đó mới bay lên vách đá và lẻn vào. Khí hậu trên Võ Thánh đảo cũng có phần cùng loại với phía nam Đông Tần đế quốc, cũng không tính quá nóng, gió đêm hơi lạnh. Khôi lỗi gâấy không có sức chiến đấu, có thể chế tạo ra các loại hình thái, Tô Kính thả hai khôi lỗi gâấy ra, chúng quan sát chung quanh và tọa độ tinh đồ còn hơn hai ngàn dặm. Không thể bay, chỉ cần nhờ vài hai chân, Tô Kính không có ý kiến nào khác, hắn dựa vào áo giáp mới bay được, nếu không phi hành cả trăm dặm sẽ nằm. Đều nói Trúc Cơ có bao nhiêu lợi hại, trên thực tế là lừa dối người, ít nhất trong tình huống không chiến đấu. Vấn đề là kích phát lực lượng trên trận pháp sẽ chiếu sáng tám trăm dặm và ảnh hưởng tới hắn. Không dám làm động tác lớn, vẫn có thể ẩn nấp vào bóng tối, phụ cận không người, Tô Kính lấy ra ba lá bùa phân biệt dán vào giầy bọn họ, ba người bước chân như bay, khôi lỗi giấy trên bầu trời giấy một đường bay về hướng tây nam.