[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 633 : Chương 633
Ngày đăng: 05:00 22/08/19
Bởi vì Hỗn Nguyên lô một lần luyện chế số lượng phù lục vượt xa các nàng. Về phần cưỡng ép tăng đẳng cấp luyện chế lên sẽ tạo thành dư thừa, đây là việc đáng suy nghĩ.
- Cũng tốt, chúng ta tìm nơi khác đi.
Tô Kính nói xong chỉ vào phía sau thành thị.
Đằng sau thành Tu La cũng có không ít thông đạo tiến vào các thành thị khác, còn có một ít thông đạo không gian đứt gãy, năm đó Võ Thánh cũng không có luyện chế hoàn tất, nếu muốn lợi dụng vị diện này thật tốt phải trả cái giá không nhỏ.
Những không gian đứt gãy này không có cường giả Kim Đan tám chín trọng tới nghiên cứu thì không thể đả thông thông đạo vị diện khác, tương đương với cứ điểm tiến công và mở rộng lãnh thổ của mình.
Cho nên Võ Thánh động phủ có ý nghĩa cực lớn, còn quan trọng như Tu La tràng với Tô Kính.
Ba người đi tới chỗ không gian đứt gãy, lại luyện chế phù lục tại đây. Tô Kính muốn luyện chế phù lục cho Tô Mộ sử dụng —— Hàn Băng Luyện Ngục phù.
Thứ này chuyên nhắm vào quỷ vật, là bí pháp Tô gia. Thuộc về phù lục có phạm vi sát thương lớn, chỉ có điều hạch tâm là khu vực có lực sát thương mạnh nhất, thời điểm khuếch tán ra ngoài sẽ giảm uy lực.
Mộ Ngân Mâu chế tạo phù lục cho mình là phù lục đặc thù của Mộ gia —— Táng Âm Lôi Phù.
Thứ này là đồ sát thương đơn thể, lực sát thương còn hơn cả Hàn Băng Luyện Ngục phù. Tốc độ luyện chế không bằng Hàn Băng Luyện Ngục phù.
Tô Kính lặng lẽ sử dụng Yên Chi Long thay thế mình luyện chế Hàn Băng Luyện Ngục phù, chính mình lợi dụng chút thời gian này tiếp tục luyện chế khô lâu thần binh khôi lỗi, tạm thời nước tới chân mới nhảy cũng tốt, chỉ cần thứ này có thể tăng sức chiến đấu thì cầm di hài Võ Thánh không thành vấn đề.
Tô Kính không phải thực xúc động, sau khi hắn đạt được mục đích sẽ không lại làm chuyện nguy hiểm tính mạng.
Trợ giúp Mộ Ngân Mâu, hắn có nắm chắc rất lớn.
Ba người đi tới trơớc không gian đứt gãy, lại đứng ở đó hơn một ngày, lúc này cự nhân đã quay về và tiến vào thành Tu La, sau đó ngủ say tại đó.
Tô Kính đi thẳng tới chỗ cự nhân tạp binh, nhất định là gia hỏa này ăn đủ âm binh nên tiêu hóa, cho dù như vậy hắn không dám đi tới làm phiền tạp binh.
Lực lượng của tạp binh có lẽ giống như mãnh tướng nhưng phương thức chiến đấu và năng lực phòng ngự lại vượt qua xa mãnh tướng có thể so sánh. Tạp binh có dương gian thổ, thân thể tương đối cường hãn, không thể đối đãi như quỷ hồn, hơn nữa thứ này sinh ra thần trí thời gian quá dài, phương thức chiến đấu không phải bản năng.
Trọng yếu nhất là, Tô Kính dùng hồn châu làm mồi dụ nó đi, vậy nó khẳng định hấp thu không ít hồn châu. Tô Kính chẳng khác gì tăng cao lực lượng linh hồn của đối phương, đây là chuyện không có biện pháp, tình hình lúc ấy không sử dụng mồi nhử đặc biệt thì đám người Tô Kính không có khả năng xuyên qua thông đạo.
Tạp binh quay trở lại Tu La tràng tĩnh dưỡng, tuy Tô Kính không dám đi công kích nhưng nội tâm không khẩn trương, bởi vì tạp binh lâm vào ngủ say căn bản không phát hiện Tu La tràng biến mất, nói rõ tâm trí tạp binh vẫn có vấn đề. Đồng thời hấp thu nhiều hồn châu của mình cũng không dễ tiêu hóa như thế.
Hồn châu của Tô Kính luyện chế ra sử dụng mở rộng thần binh khôi lỗi, tương lai cần nhờ thần binh khôi lỗi chấp hành một ít nhiệm vụ bí mật trên Tà Thần quốc độ.
Quân đội Tô Kính không có tử sĩ doanh, rất nhiều nhiệm vụ cần dựa vào thần binh khôi lỗi mới có thể hoàn thành.
Cho dù hắn khống chế Xuân quốc và Đông quốc nhưng hắn cũng không muốn chiêu mộ binh sĩ hai nước này đi chịu chết.
Những hồn châu này đều là tinh hoa, nếu không phải đến bước đường cùng, Tô Kính sẽ không bỏ mang ra ngoài. Hắn không nghĩ tới hồn châu của hắn hấp dẫn tạp binh như thế, sớm biết như vậy tiết kiệm một nửa cũng tốt.
Tô Kính có Yên Chi Long hỗ trợ, luyện chế mấy trăm tấm Hàn Băng Luyện Ngục phù, Mộ Ngân Mâu bên kia liều mạng ăn vài viên đan dược cũng chỉ luyện ra mười tám tấm Tang Âm Lôi Phù.
Mộ Ngân Mâu lại kinh hỉ, bởi vì trong thời gian nàng luyện chế Tang Âm Lôi Phù đã mơ hồ đề cao không ít lực lượng, cảnh giới cũng có tăng lên. Từ điểm đó đã nói nàng còn chưa lấy di hài Võ Thánh đã đạt được chỗ tốt.
Tô Mộ bên kia luyện chế hơn bốn mươi tấm Hàn Băng Luyện Ngc phù, nàng cũng ngạc nhiên về năng lực luyện phù của Mộ Ngân Mâu.
Tuy nàng và Tô Kính cũng luyện phù nhưng Mộ Ngân Mâu luyện chế là ngọc phù, uy lực càng lớn, luyện chế không dễ dàng. Chất ngọc càng tốt càng dễ thất bại.
Chất liệu lá bùa càng tốt tỷ lệ thất bại càng cao.
Tô Mộ vì luyện chế những lá bùa này cũng ăn không ít đan dược nhưng nàng không quan tâm, vấn đề độc trong đan dược nàng có thể thông qua song tu với Tô Kính hóa giải.
Ba người chuẩn bị hoàn tất, Mộ Ngân Mâu lại cho Tô Kính và Tô Mộ một đôi ngọc phù của mình, bảo bọn họ giấu trong giày.
Tô Mộ hỏi nguyên nhân, Mộ Ngân Mâu nói:
- Thời điểm đi vào rừng, lão tổ cho ta một kiện binh khí lôi điện kích. Lôi điện kích lúc chiến đấu sẽ trải rộng lôi võng dày đặc dưới mặt đất, nếu các ngươi mang ngọc phù sẽ không bị liên lụy.
Tô Mộ và Tô Kính lúc này mới nhận lấy ngọc phù và đặt vào trong giày.
Mộ Ngân Mâu lấy một cự nỏ cố định trên mặt đất và bắn thẳng vào thành Phi Thiên, tên nỏ đằng sau hợp lại một sợi tơ nhỏ, trong thế giới này tối tăm mắt thường không thấy được.
Mũi tên này bay đi không một tiếng động, sau một giây đã bắn vào cơ sở dưới thành Phi Thiên. Mũi tên bắn vào liền cắm sâu vào mặt đất.
Mộ Ngân Mâu cầm một sợi tơ cột vào mũi tên, nàng dùng đạo thuật luyện chế cho nên sau đó cẩn thận đi tới thành Phi Thiên.
Tô Mộ lôi kéo Tô Kính đi cùng, dựa theo góc độ sợi tơ thì mặt đất nghiêng bốn mươi lăm độ, đường đi dóc đừng, cho dù bọn họ đi giày có năng lực hấp thu tự nhiên, vận chuyển chân khí làm thân thể nhẹ như lông hồng cho nên không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Trên thành Phi Thiên cũng không náo nhiệt như thành Tu La có đại lượng binh doanh. Thành Phi Thiên tương đối yên tĩnh, cũng không làm người ta có cảm giác trầm lắng, dường như nó là tòa thành ngủ say, tùy thời sẽ thức tỉnh lại.
Ba người đi theo sau sợi tơ, dưới thành Phi Thiên, đi dọc theo thành thị lên mặt đất sẽ nhìn thấy thế giới quang minh.
Hai mắt Tô Kính đã mù, hiện tại dựa vào khôi lỗi giấy quan sát nên không thấy gì cả.
Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu lại sợ hãi thán phục.