[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 649 : Chương 649

Ngày đăng: 05:00 22/08/19

Đám người Tô Kính vừa nghe, biết may là mình tới bây giờ. nếu như trễ nữa nói, không chừng đồ cũng bị người ta lấy đi. Nhất là Tu La Trận, độ khó khi thu nó càng dễ dànghơn so với di hài của Vũ Thánh. - Cảnh giới của ta chưa đủ, khó có thể xác định được thời gian cụ thể. Nếu như huynh đệ ta ở đây thì tốt rồi. Đường Hà tiếc nuối lắc đầu. Hắn chỉ có thể mơ hồ đoán được ở đây đã không phải là địa phương bí ẩn nữa. Người đến nơi này, có khả năng bởi vì thực lực chưa đủ, cho nên tạm thời rời khỏi đây. Sớm hay muộn cũng sẽ trở lại. Hiện tại tiên khí xuất thế, người biết chỗ di tích này, cho dù có đầy đủ lực lượng, hiện tại chỉ sợ cũng sẽ đi tranh đoạt tiên khí trước tiên, tạm thời sẽ không tới nơi đây tìm tòi bí mật. - Hiền đệ, hạm đội của ta cách nơi này còn có vạn dặm. Ngươi thì sao? Hắn đã có suy nghĩ lấy Vũ Thánh Đảo, cho nên hỏi thăm quân đội của Tô Kính ở nơi nào. Nếu như không có quân đội của Tô Kính, hắn dẫn theo hơn mười vạn người, nhưng đánh không được Vũ Thánh Đảo này. - Ta cũng không rõ lắm. Chỉ có điều muốn đại quân đến, thế nào cũng phải chờ thêm thời gian chừng hai tháng. Tô Kính tính toán chính là hạm đội của mình dọc đường đi còn phải chiến đấuvới quân hạm của các nước Nam Hải. Để tránh cho tổn thất không cần thiết, lúc Tô Kính gần đi đã đưa mệnh lệnh cho Thần Lâm, là để cho hắn lấy bảo tồn thực lực làm chủ. - Hai tháng, vậy cuộc chiến tranh đoạt tiên khí này, sợ là không tới hai tháng. Đường Hà nói: - Trước khi ta tới, dự định dừng lại ở chỗ này một tháng. Các quốc gia xung quanh, cường giả Kim Đan tới cũng khoảng trên một trăm. Vũ Thánh Đảo này đã từng có trăm cường giả Kim Đan. Hơn nữa một ít bí pháp tu luyện Binh Gia, người ngưng kết Thiên Địa Luân. Một lực lượng này, một khi bị hấp dẫn đến nơi này, chúng ta muốn cái gì cũng không lấy được. - Làm gì có thể dễ dàng đạt được sự cân đối như vậy. Tô Kính cười nói: - Bạch Ba huynh, không bằng... - Thực sự không được tự nhiên. Đường Hà cười nói. - Chúng ta gọi thẳng tên là được. Chúng ta cũng không phải là nhân vật gì lớn, không cần thiết phải cố làm ra vẻ. - Ngươi nếu như không tính là nhân vật lớn. Trên thế giới này, còn có thể có bao nhiêu nhân vật lớn nữa. Tô Kính nói: - Đường Hà, ngươi phán đoán bọn họ còn có một tháng tranh đoạt tiên khí, đạt được hiệp nghị chia cắt. Chúng ta lại ở trong này một tháng là được. Ta bên này, có một hạm đội cỡ nhỏ, hơn mười chiếc thuyền. Có thể tạm thời phát động công kích một hướng khác trước, đánh một thành phố cảng của Vũ Thánh Đảo. Sau đó, thu hút những cường giả trên Vũ Thánh Đảo tới lại nói tiếp. - Cũng tốt. Trong một tháng hạm đội của ta cũng có thể đến địa điểm chỉ định. Đường Hà cũng không có vẻ lo lắng. Tô Kính bỗng nhiên nói: - Ngươi tới nơi này, chỉ sợ là cần đồ đặc biệt trong đó? Đường Hà gật đầu. Hắn thoáng do dự một chút, nói: - Đường gia am hiểu luyện đan. trong di tích Vũ Thánh này có một lò luyện đan, là bảo khí Binh Gia hiếm thấy. Binh Gia vốn là không am hiểu luyện đan. Thứ này xuất hiện, cũng là dị số. Ta nếu có được lò luyện đan này, đối với chuyện luyện đan sẽ có sự giúp đỡ không tính là quá lớn, nhưng lại có thể khiến cho ta ở trên phương diện tu hành thu được lợi ích khó có thể nói hết. - Ừ. Vậy quyết định, một tháng sau, chúng ta tìm một thành phố đánh, thu hút lực lượng trên Vũ Thánh Đảo tới. Hai tháng sau, hạm đội của ta đến, sẽ lại phát động tổng tiến công. - Được, ta đi phía trước, các ngươi chỉ đường. trong tay Đường Hà cầm tám cạnh chiến chùy, trên người bỗng nhiên xuất hiện một bộ chiến giáp màu xám bạc, giống như chiến giáp của đám người Tô Kính, cũng toàn bộ phong kín. Ngay cả mắt cũng sử dụng thấu kính bảo vệ. - Chúng ta chỉ đường? Mộ Ngân Mâu kỳ quái nói: - Ngươi không phải đã từng tiến vào đây sao? - Đi đường các ngươi đi qua. Tu La Thành này đi thông tới tất cả thành phố, là trung tâm của di tích này. Đường khác, ta sợ là có nguy hiểm. Đường Hà hoàn toàn không không dám nói chính hắn nhát gan. trong di tích này, Tô Kính tuy rằng đã từng ra vào Vũ Thánh Tháp, nhưng còn có thứ gì, sẽ rất khó nói. Cho tới hôm nay Vũ Thánh cũng không thể tính toán hết được. Về phương diện này xuất hiện quái vật đặc biệt nào cũng là rất bình thường. Ví dụ như một tạp binh, biến thành người khổng lồ. Cái di tích rộng lớn này tương đương với nửa vị diện. Diện tích thực tế, không thể nhỏ hơn so với Vũ Thánh Đảo. Thời điểm Vũ Thánh chiếm lĩnh ở đây, khẳng định còn có một vài nơi lười đi chinh phục, đều đang ở bên ngoài thành phố. Phần lớn chúng bị không gian cắt đứt phá hủy. Nhưng cũng có số lượng lớn địa phương nguyên thủy, sẽ nuôi dưỡng yêu thú, thậm chí là sinh vật giống như ác ma. Ác ma cường đại, tồn tại tương đương với thần linh. Cho dù là nữ quan ác ma loại ác ma cấp bậc thấp như vậy, sau khi trưởng thành, cũng có thực lực Kim Đan kỳ. Đó là lực lượng và năng lực trời sinh. Nếu như xuất hiện chủng tộc cùng loại, có thể sánh ngang với thần binh khôi lỗi, khó có thể đối phó. Tô Kính chỉ điểm cho Đường Hà, chậm rãi đi qua thành phố, đồng thời chỉ ra những tường thành, pháo đàibị người khổng lồ phá huỷ. Đường Hà kiên nhẫn quan sát, sử dụng lực lượng thần thức quét qua, phán đoán lực lượng của người khổng lồ này. Chờ sau khi đi qua lối đi kia, Đường Hà thở dài nói: - Cảnh giới của người khổng lồ này còn cao hơn so với ta. Nhưng trên phương diện lực lượng lại trên ta tương đương trăm lần. Ta đánh không lại. Nếu để cho hắn lại trưởng thành lên, chúng ta ở chung một chỗ, cũng sẽ không có bất cứ cơ hội nào. Tô Kính nghĩ thầm. Đáng tiếc, sư phụ theo phụ thân đi tới phía tây của Lục Long Tuyết Sơn, căn bản không thể nào qua đây. Nếu như sư phụ ở chỗ này, đối phó với người khổng lồ này, thật sự không có áp lực gì. Thời gian không đợi người. Ở đây nhiều lần có người cảnh giới Kim Đan ra vào. Sớm muộn gì, lối vào cũng sẽ bị phát hiện. Vũ Thánh Đảo cũng không phải là năm bè bảy mảng. Khi đối mặt với kẻ thù bên ngoài, nhất định sẽ thu thập mình trước rồi mới nói sau. Đường Hà nói như vậy, mọi người càng cẩn thận hơn. Thời gian Tô Mộ và Tô Kính chỉ ngang qua quảng trường này, dò xét một chút dấu vết ẩn giấu ở trên khôi lỗi giấy, đều đã khôi phục thành trạng thái lá bùa, còn có thể dùng lại. Vì vậy bọn họ đều thu vào.