[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 745 : Đánh lén ban đêm (thượng) (1)
Ngày đăng: 05:01 22/08/19
Nói như vậy, kẻ địch cũng sẽ đối mặt với vấn đề giống như vậy. Đáng tiếc, loại biện pháp này ở quốc gia Tà Thần không dùng được. Tà thuật sư của quốc gia Tà Thần này, căn bản cũng không quan tâm tới cái gì pháp tắc Thiên Đạo trừng phạt.
Sau khi bọn họ thờ phụng Tà Thần, chết đi tiến vào thần quốc của Tà Thần, bị che chở.
Ban đầu, thời điểm Tô Kính vừa nghe nói về quốc gia Tà Thần, còn tưởng rằng là đế quốc Đông Tần nói xấu. Hiện tại xem ra, đối phương được gọi là Tà Thần, vẫn có đạo lý nhất định.
Chủ công, chiến báo cấp một đã tính toán hoàn tất.
Tô Khắc Long ở bên kia, động tác nhanh chóng. Tủ hạ phụ tá tính toán chiến quả, đã có kết quả sơ lược. Tô Kính lập tức tiếp nhận lấy chiến báo, cẩn thận kiểm tra.
Quân đội của mình tử thương gần ba vạn!
Mà đội quân của đế quốc Thiên Thần, số lượng tử thương sơ bộ đoán chừng là hai mươi lăm vạn.
Nhưng đây là cuộc chiến đấu từ chạng vạng đến nửa đêm, đại khái tốn thời gian hơn tám giờ, có hơn hai mươi vạn người chết trận, hơn mười vạn người bị thương. Bộ phận chết trận lần này, tính toán hàng binh là mười vạn người.
Chiến tranh hiện đại trên địa cầu, cũng không có thương vong lớn như vậy
Sau khi Tô Kính nghe được mấy chữ này, trầm mặc một lát. Sau đó hắn để Tô Khắc Long đi chịu trách nhiệm xử lý thương binh, một lần nữa bố trí lại quân đội. Binh sĩ của Sơ Xuân Quốc tử thương khá nhiều, cần một lần nữa chỉnh đốn biên chế. Có doanh bị đánh cho tàn phế phân nửa. Năm nghìn người chỉ còn lại có hơn hai ngàn.
Đây chính là cuộc chiến đấu được ở tiến hành ở dưới sự trợ giúp của chiến xa. Chiến xa ưu tiên công kích lực lượng viễn trình của kẻ địch trước. Mà trang bị của binh sĩ Sơ Xuân Quốc cũng vượt xa so với đội quân của đế quốc Thiên Thần.
Tất cả binh sĩ đều rút về bên trong thành. Trong bầu trời, phi thuyền được phóng lên. Không binh lính có diều hâu bay, phi thuyền chỉ có thể bị cường giả Kim Đan của kẻ địch đánh rơi. Hiện tại cường giả của đối phương đã không dám một mình tới gần thành thị mới.
Sáu mươi vạn người, giảm quân số gần ba vạn, tạm thời còn không có thương gân động cốt. Nhưng cuộc chiến đấu như vậy, nếu như tiến hành bốn năm lần, số lượng vũ khí tầm xa bên phía Tô Kính giảm bớt, tổn thất của kẻ địch sẽ không có nhiều như lần này nữa.
Chờ sau khi quân số của bên phía Tô Kính giảm quá mười vạn, vậy sẽ không dễ làm nữa.
Nói cho cùng, điểm phiền phức nhất trong chiến tranh lần này chính là, bên phía Tô Kính không có bao nhiêu binh lực bổ sung. Binh lực của đối phương, không thể nói rõ là cuồn cuộn không dứt. Nhưng toàn bộ đế quốc Thiên Thần lại có gần mấy trăm vạn đại quân xông tới, không có chút áp lực nào.
Thế giới này, sản lượng lương thực đã không phải là vấn đề. Cho nên binh sĩ có thể động viên, cũng vượt rất xa so với thời điểm vũ khí lạnh trên địa cầu.
Tô Kính một lần nữa cầm lấy văn kiện tin tức tình báo của viên sĩ quan tình báo đưa tới, đọc từng quyển một.
Đế quốc Thiên Thần không phải là chế độ chiêu mộ binh lính. Mỗi một con dân của đế quốc, vào lúc mười hai tuổi, không quan tâm giàu nghèo, đều tập trung lại tiến hành huấn luyện. Một phần huấn luyện này, phần lớn là đi qua, chỉ là nhằm vào những người thật sự nghèo khó, không có năng lực đọc sách.
Mười hai tuổi đến mười bốn tuổi, ba năm học tập cơ sở văn hóa, rèn luyện thân thể. Đợi đến thời điểm khi mười bảy tuổi, sẽ bị chiêu binh nhập ngũ.
Lần này nhập ngũ, mới có thể thật sự huấn luyện kiến thức thông thường, còn có phương thức chiến đấu mà một sĩ binh cần có. Huấn luyện trong thời gian một năm, sẽ theo chiến hạm xuất chinh, tìm kiếm kẻ địch trên Nam Hải, tiến hành rèn luyện thực chiến.
Hai năm rèn luyện đều nhằm vào quốc gia tương đối nhỏ yếu. Chiến tranh đều chỉ là để luyện binh.
Thời điểm mười chín tuổi, binh sĩ sẽ xuất ngũ, về nhà đọc sách trồng trọt, hoặc kinh thương. Thời điểm hai mươi lăm tuổi, quốc gia sẽ lại một lần nữa chiêu binh một phần những người trẻ tuổi này, đưa ra chiến trường. Lần này sẽ chọn địch quốc đối địch thật sự. Cường độ của cuộc chiến tranh so với lần đầu tiên nhập ngũ đã lớn hơn gấp mấy lần.
Ba năm sau xuất ngũ. Thời điểm ba mươi lăm tuổi, sẽ lần thứ ba nhập ngũ.
Nếu như không phải thiếu lính, sau lần thứ ba nhập ngũ, con dân của đế quốc xem như không có nhiệm vụ đi lính nữa. Nhưng hiện tại, loại đại quân xâm lấn như Tô Kính xuất hiện, đế quốc thời gian dài không công kích được, sẽ chiêu mộ lão binh. Chỉ cần không vượt quá năm mươi lăm tuổi, đều sẽ một lần nữa tiến vào đội quân, chỉnh đốn lại biên chế, huấn luyện một tháng, sau đó sẽ tập trung lên chiến trường.
Đừng thấy lão binh bốn năm mươi tuổi. Ở trên chiến trường, bọn họ còn nguy hiểm hơn, khó chơi, nguy hiểm hơn so với binh sĩ thanh niên cường tráng.
Tô Kính nhìn đến nơi đây, trong lòng biết mình muốn tiêu hao kẻ địch, phải thật sự hao tổn rõ ràng. Hơn nữa mình phán đoán có sai lầm. Loại chế độ luật nghĩa vụ quân sự. Nếu như số lượng con dân của đế quốc Thiên Thần là năm mười vạn, chí ít có thể chiêu mộ được hai ba chục triệu binh sĩ.
Đặt ở trên địa cầu, chế độ như thế là cực kì hiếu chiến. Nhưng ở thế giới này, bởi vì không tồn tại tự nhiên tạo thành nạn đói, quốc gia có thể khống chế được sản lượng lương thực. Thời điểm cần trưng dụng binh, cũng không cần lo lắng nông vụ bị bỏ hoang phế. Cho nên trên thế giới này, chỉ cần người có thể chiến đấu, đều có thể bị tập trung vào trong quân đội.
Trong lòng Tô Kính hình như hiểu rõ một vài điều gì đó.
Dường như đây là một trò chơi cực lớn. Cơ sở vật tư, từ trước đến nay cũng không thiếu. Các quốc gia, môn phái, giáo phái đều đang tranh đoạt vật tư cao cấp của thế giới này.
Đạo lý này, hoàng đế Khương Diễm khẳng định hiểu rõ. Như vậy, hắn có ở đây hay không có mặt ở đây bồi dưỡng ra đội quân cường đại, cuối cùng là vì cái gì?
Tô Kính nghĩ mãi vẫn không rõ, nên không thèm nghĩ về vấn đề của hoàng đế nữa. Hắn đang suy nghĩ, cần một lần hành động đánh tan đại quân của đế quốc Thiên Thần tới xâm phạm. Ban đầu hắn lo lắng chính là đối phương không chịu tập trung quá nhiều binh lực. Nhưng hiện tại hắn lại phát hiện, bản thân mình suy nghĩ quá nhiều.
Đối với người xâm lăng giống như mình, đế quốc Thiên Thần sẽ không để lại dư lực để thanh trừ, sẽ không đàm phán.
Nếu đã như vậy, Tô Kính vẫn có biện pháp giải quyết.